Thập Niên 80: Cả Tôi Và Chị Gái Cùng Trùng Sinh
Chương 50: Đắc Tội
Khương Ti Chử Tửu
23/02/2024
Tuy Đường Đường không mở miệng nói gì, nhưng con bé hiểu người khác có thiện ý hay là ác ý.
Con bé cảm thấy mình làm phiền anh trai, nên núp sau lưng Lâm Mỹ Khê thầm buồn bã.
Ông Cố vẫn luôn lo lắng vấn đề đi học của Đường Đường, nhưng ông không thể vì một cơ hội đi nhà trẻ mà bán cháu trai được.
Cố Chính Sơ vẫn không muốn khi không lại đắc tội xã viên có quyền lực làm gì.
Ông Trần chối khéo:
"Chúng tôi xuống nông thôn là phải tập trung cải tạo lao động cho tốt, không nên bàn chuyện cưới xin, kẻo liên lụy con gái nhà người ta."
Ngô Ái Mai còn muốn khuyên, nhưng Lâm Mỹ Khê đã lên tiếng đuổi khách:
"Thím Ngô ạ, anh trai cháu đã không muốn thì thím đừng có làm kiểu ép buộc người ta như thế. Chẳng lẽ con gái thím bị làm sao à?
Không thì một người có công việc ổn định đứng đắn sao lại cứ ép cưới anh trai cháu cho bằng được như vậy?"
Lâm Mỹ Khê rất biết cách chọc thẳng tim đen kẻ khác.
Ngô Ái Mai tức tới thở phì phò: "Thím thấy cháu mới là đứa có vấn đề, không biết điều."
Bà ta hùng hổ bỏ đi, trong lòng mắng càng khó nghe hơn.
Cả nhà đều là phần tử xấu, đã nể mặt lắm rồi mà còn không biết điều.
Nếu không phải thân phận phần tử xấu của Cố Xuyên Bách khiến anh dễ bị bắt chẹt thì ai thèm tìm anh làm con rể chứ.
...
Lâm Mỹ Khê châm chọc đuổi Ngô Ái Mai về rồi, Cố Xuyên Bách không còn cách nào khác:
"Em biết mình vừa đắc tội loại người nào không?"
Lúc con trai của Ngô Ái Mai tiếp cận bọn họ, Lâm Mỹ Khê đã nghe ngóng qua rồi.
"Em biết chứ, chồng của bà ta là kế toán của công xã thôi mà, bà ấy là chủ nhiệm phụ nữ công xã, lúc lao động tập thể tiết nông nhàn thì bà ấy ôm hết mọi việc.
Những vụ lao động tập thể như đào mương máng, làm đê đập lúc tiết nông nhàn thì việc phân công đều nằm trong tay bà ta, thường thì chẳng ai lại đi đắc tội loại tiểu nhân này.
"Thế mà em còn đắc tội bà ta?"
"Một công xã không chỉ có hai vợ chồng bà ta làm lãnh đạo. Bà ta ngang ngược càn quấy quen rồi, chắc chắn có rất nhiều người ngứa mắt với bà ta.
Em đắc tội bà ta, bà ta đắc tội người khác, ấn tượng với em cũng không kém nha."
Cố Xuyên Bách cười, đúng là cô có chuẩn bị thật.
"Đi nào, anh đưa em về."
Lúc tới bên ngoài khu nhà thanh niên trí thức, bên trong phòng rất ồn ào.
Nghe tiếng thì đó là Ngu Tâm Nhụy và Thẩm Hiếu Trân.
Chút cọ xát của bên thanh niên trí thức, Cố Xuyên Bách đều muốn tránh xa, không muốn nhúng tay vào.
Nhưng Lâm Mỹ Khê lại tò mò không biết Ngu Tâm Nhụy đang ồn ào chuyện gì, bèn bảo Cố Xuyên Bách về trước.
"Anh đưa em tới đây là được, em sẽ tự về."
Cố Xuyên Bách nhìn cô bước vào khu nhà thanh niên trí thức rồi mới quay đầu đi về.
Con bé cảm thấy mình làm phiền anh trai, nên núp sau lưng Lâm Mỹ Khê thầm buồn bã.
Ông Cố vẫn luôn lo lắng vấn đề đi học của Đường Đường, nhưng ông không thể vì một cơ hội đi nhà trẻ mà bán cháu trai được.
Cố Chính Sơ vẫn không muốn khi không lại đắc tội xã viên có quyền lực làm gì.
Ông Trần chối khéo:
"Chúng tôi xuống nông thôn là phải tập trung cải tạo lao động cho tốt, không nên bàn chuyện cưới xin, kẻo liên lụy con gái nhà người ta."
Ngô Ái Mai còn muốn khuyên, nhưng Lâm Mỹ Khê đã lên tiếng đuổi khách:
"Thím Ngô ạ, anh trai cháu đã không muốn thì thím đừng có làm kiểu ép buộc người ta như thế. Chẳng lẽ con gái thím bị làm sao à?
Không thì một người có công việc ổn định đứng đắn sao lại cứ ép cưới anh trai cháu cho bằng được như vậy?"
Lâm Mỹ Khê rất biết cách chọc thẳng tim đen kẻ khác.
Ngô Ái Mai tức tới thở phì phò: "Thím thấy cháu mới là đứa có vấn đề, không biết điều."
Bà ta hùng hổ bỏ đi, trong lòng mắng càng khó nghe hơn.
Cả nhà đều là phần tử xấu, đã nể mặt lắm rồi mà còn không biết điều.
Nếu không phải thân phận phần tử xấu của Cố Xuyên Bách khiến anh dễ bị bắt chẹt thì ai thèm tìm anh làm con rể chứ.
...
Lâm Mỹ Khê châm chọc đuổi Ngô Ái Mai về rồi, Cố Xuyên Bách không còn cách nào khác:
"Em biết mình vừa đắc tội loại người nào không?"
Lúc con trai của Ngô Ái Mai tiếp cận bọn họ, Lâm Mỹ Khê đã nghe ngóng qua rồi.
"Em biết chứ, chồng của bà ta là kế toán của công xã thôi mà, bà ấy là chủ nhiệm phụ nữ công xã, lúc lao động tập thể tiết nông nhàn thì bà ấy ôm hết mọi việc.
Những vụ lao động tập thể như đào mương máng, làm đê đập lúc tiết nông nhàn thì việc phân công đều nằm trong tay bà ta, thường thì chẳng ai lại đi đắc tội loại tiểu nhân này.
"Thế mà em còn đắc tội bà ta?"
"Một công xã không chỉ có hai vợ chồng bà ta làm lãnh đạo. Bà ta ngang ngược càn quấy quen rồi, chắc chắn có rất nhiều người ngứa mắt với bà ta.
Em đắc tội bà ta, bà ta đắc tội người khác, ấn tượng với em cũng không kém nha."
Cố Xuyên Bách cười, đúng là cô có chuẩn bị thật.
"Đi nào, anh đưa em về."
Lúc tới bên ngoài khu nhà thanh niên trí thức, bên trong phòng rất ồn ào.
Nghe tiếng thì đó là Ngu Tâm Nhụy và Thẩm Hiếu Trân.
Chút cọ xát của bên thanh niên trí thức, Cố Xuyên Bách đều muốn tránh xa, không muốn nhúng tay vào.
Nhưng Lâm Mỹ Khê lại tò mò không biết Ngu Tâm Nhụy đang ồn ào chuyện gì, bèn bảo Cố Xuyên Bách về trước.
"Anh đưa em tới đây là được, em sẽ tự về."
Cố Xuyên Bách nhìn cô bước vào khu nhà thanh niên trí thức rồi mới quay đầu đi về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.