Thập Niên 80: Cô Vợ Bé Bỏng Trong Đại Viện, Người Lính Lạnh Lùng Phá Giới

Chương 46: Bị Nhìn Thấy Hết Cả Người

Lộc Minh Quân

07/01/2025

Đầu óc Chu Thời Lẫm đình trệ, dường như không ngờ sẽ nhìn thấy cảnh tượng này, anh chỉ ngây người một giây rồi nhanh chóng quay người lại, giọng nói trầm thấp mang theo một chút căng thẳng: "Xin lỗi."

"Sao em không mặc quần áo…"

Hai má Ôn Thiển nóng bừng như lửa đốt.

Ai nói cô không mặc quần áo, cô cúi đầu nhìn hai mảnh vải mỏng manh trên ngực, thôi được rồi, mặc cũng như không mặc, thôi kệ đi, coi như đang mặc bikini ở bãi biển vậy.

Chỉ cần cô không xấu hổ, người xấu hổ sẽ là người khác.

Chu Thời Lẫm quả thực rất xấu hổ.

Trước mắt không khống chế được hiện lên cảnh tượng vừa rồi, chỉ cảm thấy có ánh sáng trắng lóa mắt.

Mãi đến khi tiếng đóng cửa vang lên, anh mới hoàn hồn.

Trong phòng khách đã không còn bóng dáng Ôn Thiển, cửa phòng ngủ đã đóng, chắc là cô đi ngủ rồi, Chu Thời Lẫm im lặng một lúc, giơ tay tắt đèn, mò mẫm trải chiếu, nằm thẳng đơ xuống.

Nằm xuống cũng không ngủ được.

Trằn trọc nửa đêm mới ngủ thiếp đi, trong mơ toàn là Ôn Thiển…

Hậu quả của việc mơ nhiều là sáng sớm phải dậy giặt quần lót…

---

Thứ hai.

Ôn Thiển chính thức đi làm.

"Xin chào, tôi đến báo cáo."

Phòng hậu cần.



Người đàn ông đeo kính đầu cũng không ngẩng lên, giọng nói đầy vẻ kiêu ngạo.

"Biết rồi, tôi đang bận một chút, lát nữa xong việc sẽ gọi cô, cô ra ngoài đợi trước đi."

Điển hình của ‘thái độ quan liêu’.

Chức không to, nhưng ra vẻ ta đây không nhỏ.

Ôn Thiển thầm mắng trong lòng, nhưng ngoài mặt lại không hề biểu lộ.

"Vâng, vậy tôi ra ngoài trước."

Nói xong xoay người rời đi, vừa mới bước ra, người đàn ông phía sau đột nhiên gọi cô lại.

"À đúng rồi, cô tên là gì?"

Ôn Thiển dừng bước, xoay người, cười giả lả.

"Tôi tên Ôn Thiển."

Người đàn ông cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, vừa ngẩng đầu lên liền ngây ngẩn cả người, trong mắt là sự kinh ngạc không hề che giấu, suýt chút nữa ngừng thở.

Xinh đẹp quá!

"Cô là Ôn Thiển? Đến dọn vệ sinh?"

"Vâng."

Người đàn ông thầm than thở, xinh đẹp thế này mà đến dọn vệ sinh đúng là phí của trời, khuôn mặt này còn xinh đẹp hơn cả nữ minh tinh Hồng Kông Đài Loan, nhưng nghĩ lại, nếu không đến đây thì mình làm gì có cơ hội.

Bảo sao thầy bói nói mình có số đào hoa.



Thì ra là đợi ở đây.

Chỉ trong vài giây, thái độ của người đàn ông thay đổi ba trăm sáu mươi độ.

"Tôi tên Lương Phú, là chủ nhiệm phòng hậu cần, sau này tôi sẽ quản lý công việc của cô, đi, tôi dẫn cô đi tham quan một vòng, công việc ở đoàn văn công của chúng ta rất nhàn, bao nhiêu người muốn đến còn không được… Cô gọi tôi là anh Lương là được, gọi chủ nhiệm Lương xa cách quá…"

Mười phút sau.

"Mỗi ngày tám giờ đi làm, mười hai giờ trưa tan làm."

"Về cơ bản là đổ rác, quét nhà, lau hành lang, giúp đỡ sắp xếp trang phục biểu diễn các thứ, không có nhiều việc đâu, nếu cô cảm thấy có khó khăn gì thì cứ nói với tôi, đừng ngại…"

Ôn Thiển đã có hiểu biết sơ bộ.

Cô ngắt lời Lương Phú đang thao thao bất tuyệt.

"Chủ nhiệm Lương, vậy tôi đi làm việc đây."

"Ơ…"

Lương Phú còn cả đống lời chưa nói xong, nhưng Ôn Thiển đã xách chổi đi quét nhà, anh ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng thướt tha đó, khóe miệng nở một nụ cười si mê.

Rõ ràng là đã say mê rồi.

Cảnh tượng này vừa hay lọt vào mắt Thẩm Tuyết Ngưng đang đi làm, nhìn dáng vẻ không có tiền đồ của Lương Phú, cô ta cười lạnh một tiếng, xoay người đi vào phòng luyện công.

"Các cô gái, có tin tức quan trọng đây!"

"Tin tức quan trọng gì, mau nói đi."

Mấy cô gái trẻ lập tức xúm lại.

Thẩm Tuyết Ngưng lén liếc nhìn cô gái tết tóc đuôi ngựa bên cạnh một cái, sau đó mới chậm rãi nói: "Chủ nhiệm Lương của chúng ta đã rung động rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Cô Vợ Bé Bỏng Trong Đại Viện, Người Lính Lạnh Lùng Phá Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook