Thập Niên 80: Cô Vợ Bé Bỏng Trong Đại Viện, Người Lính Lạnh Lùng Phá Giới
Chương 1: Xuyên Không Thành Cô Vợ Nhỏ Tai Tiếng
Lộc Minh Quân
06/01/2025
Ôn Thiển cảm thấy toàn thân xương cốt như rụng rời.
Cô chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là một khung cảnh xa lạ, những bức tường loang lổ, đồ đạc cũ kỹ, cùng với chiếc chăn uyên ương đỏ thắm đang đắp trên người, tất cả đều mang đậm dấu ấn thời gian.
Đây là đâu?
Chẳng lẽ là mơ?
Nhưng giấc mơ này quá chân thực, ngay cả cảm giác trên người cũng chân thực đến vậy, tứ chi mềm nhũn, thắt lưng đau mỏi, thậm chí nơi nào đó còn tràn ngập từng cơn đau đớn khác thường.
Cảm giác này giống như…
Di chứng sau khi làm chuyện đó.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu Ôn Thiển, tim cô liền thắt lại, cố nén cơn đau nhức toàn thân bò dậy, chăn uyên ương lập tức trượt xuống, làn da trắng nõn như ngọc phủ đầy những dấu vết ái muội.
Đỏ đỏ tím tím.
Nhìn qua liền khiến người ta liên tưởng đến nhiều thứ.
Không cần nghĩ cũng biết chiến sự tối qua kịch liệt đến mức nào.
Ôn Thiển: Giấc mơ này đủ kích thích!
Giây tiếp theo.
Cửa phòng đột nhiên bị người ta đẩy ra từ bên ngoài, người đàn ông cao ráo tuấn tú bước vào.
Anh hẳn là vừa tắm xong, mái tóc ngắn còn đang nhỏ nước, chỉ mặc một chiếc quần đùi màu xanh đậm rộng rãi, nửa thân trên rắn chắc thon gọn, cơ bụng rõ ràng, xuống phía dưới là đường nhân ngư ẩn hiện…
Thật khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Ôn Thiển nhìn đến ngây người, thậm chí còn quên cả hoàn hồn.
May mà cô định lực tốt, nếu không máu mũi đã chảy ra rồi.
“Nhìn đủ chưa?”
Giọng người đàn ông khàn khàn, cầm điếu thuốc đặt trên đầu giường châm lửa, ánh mắt sâu thẳm sắc bén, lóe lên tia sáng khó hiểu, cứ như vậy nhìn cô từ trên cao xuống.
Làn khói thuốc nhàn nhạt bao phủ giữa hai người.
Ôn Thiển không nhịn được ho khan một tiếng, cô hoảng loạn thu hồi tầm mắt, không dám nhìn người đàn ông thêm một lần nào nữa, cả người co rúm lại, kéo chăn lên che đậy làn da trần trụi của mình, trong lòng thầm cầu nguyện giấc mơ này mau chóng kết thúc.
Khí thế của người đàn ông này quá mạnh mẽ!
Nhưng người đàn ông lại không chiều lòng cô, đột nhiên cười lạnh một tiếng, giọng nói khàn khàn lại vang lên.
“Hay là, cô muốn bỏ thuốc thêm lần nữa?”
Bỏ thuốc?
Hai chữ này rơi vào tai chẳng khác nào tiếng sét giữa trời quang, ầm một tiếng, trong đầu Ôn Thiển đột nhiên hiện lên rõ ràng vô số hình ảnh, cơm canh đã bỏ thuốc, quấn quýt triền miên…
Cho nên cô không phải đang mơ.
Mà là xuyên không, xuyên đến năm 1984, hồn xuyên vào một cô vợ nhỏ của quân nhân trùng tên trùng họ cũng tên là Ôn Thiển.
Nguyên chủ hai mươi tuổi, là một cô gái nông thôn chính hiệu, nửa năm trước gả cho Chu Thời Lẫm đang phục vụ trong một đơn vị không quân.
Tình cảm vợ chồng nhạt nhẽo.
Thời kỳ trăng mật còn chưa qua đã sớm bước vào trạng thái vợ chồng già.
Bởi vì, cuộc hôn nhân này là do nguyên chủ dùng thủ đoạn không trong sạch mà có được.
Anh trai của nguyên chủ và Chu Thời Lẫm là đồng đội, hai người cùng nhau làm nhiệm vụ gặp nguy hiểm, trong lúc nguy cấp, anh trai của nguyên chủ đã nhường cơ hội sống cho Chu Thời Lẫm, nguyện vọng duy nhất là hy vọng anh có thể thay mình chăm sóc tốt cho em gái.
Chu Thời Lẫm là người trọng tình nghĩa.
Anh đặc biệt đón nguyên chủ từ nông thôn lên, chăm sóc cô chu đáo, nhưng anh thực sự quá xuất sắc, năng lực nổi bật, ngoại hình ưu tú, nguyên chủ gần như đã rơi vào lưới tình ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Dần dần nảy sinh tham lam.
Ảo tưởng muốn đời đời kiếp kiếp ở bên nhau, gan to tày trời tỏ tình lại bị từ chối, tức giận liền nhảy sông tự tử ngay trước mặt Chu Thời Lẫm, Chu Thời Lẫm làm sao có thể trơ mắt nhìn cô chết đuối, thế là, sau khi cứu nguyên chủ liền bị cô bám lấy.
Nguyên chủ lấy lý do hai người đã có tiếp xúc thân mật để ép cưới.
Bất đắc dĩ, Chu Thời Lẫm đành phải cưới nguyên chủ, nhưng cuộc sống sau khi kết hôn lại không yên bình.
Để thu hút sự chú ý của Chu Thời Lẫm, nguyên chủ ban đầu làm loạn trong nhà, sau đó dần dần phát triển thành làm mưa làm gió trong khu gia đình quân nhân, khiến người ghét, chó chê.
Chu Thời Lẫm cũng hoàn toàn mất đi thiện cảm với cô.
Sau đó đã xảy ra chuyện tối qua, nguyên chủ cố gắng dùng việc mang thai sinh con để củng cố hôn nhân, đặc biệt đặt một bữa tối thịnh soạn từ nhà hàng quốc doanh để xin lỗi Chu Thời Lẫm, thực chất là chồn chúc tết gà, không có ý tốt.
Cô chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là một khung cảnh xa lạ, những bức tường loang lổ, đồ đạc cũ kỹ, cùng với chiếc chăn uyên ương đỏ thắm đang đắp trên người, tất cả đều mang đậm dấu ấn thời gian.
Đây là đâu?
Chẳng lẽ là mơ?
Nhưng giấc mơ này quá chân thực, ngay cả cảm giác trên người cũng chân thực đến vậy, tứ chi mềm nhũn, thắt lưng đau mỏi, thậm chí nơi nào đó còn tràn ngập từng cơn đau đớn khác thường.
Cảm giác này giống như…
Di chứng sau khi làm chuyện đó.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu Ôn Thiển, tim cô liền thắt lại, cố nén cơn đau nhức toàn thân bò dậy, chăn uyên ương lập tức trượt xuống, làn da trắng nõn như ngọc phủ đầy những dấu vết ái muội.
Đỏ đỏ tím tím.
Nhìn qua liền khiến người ta liên tưởng đến nhiều thứ.
Không cần nghĩ cũng biết chiến sự tối qua kịch liệt đến mức nào.
Ôn Thiển: Giấc mơ này đủ kích thích!
Giây tiếp theo.
Cửa phòng đột nhiên bị người ta đẩy ra từ bên ngoài, người đàn ông cao ráo tuấn tú bước vào.
Anh hẳn là vừa tắm xong, mái tóc ngắn còn đang nhỏ nước, chỉ mặc một chiếc quần đùi màu xanh đậm rộng rãi, nửa thân trên rắn chắc thon gọn, cơ bụng rõ ràng, xuống phía dưới là đường nhân ngư ẩn hiện…
Thật khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Ôn Thiển nhìn đến ngây người, thậm chí còn quên cả hoàn hồn.
May mà cô định lực tốt, nếu không máu mũi đã chảy ra rồi.
“Nhìn đủ chưa?”
Giọng người đàn ông khàn khàn, cầm điếu thuốc đặt trên đầu giường châm lửa, ánh mắt sâu thẳm sắc bén, lóe lên tia sáng khó hiểu, cứ như vậy nhìn cô từ trên cao xuống.
Làn khói thuốc nhàn nhạt bao phủ giữa hai người.
Ôn Thiển không nhịn được ho khan một tiếng, cô hoảng loạn thu hồi tầm mắt, không dám nhìn người đàn ông thêm một lần nào nữa, cả người co rúm lại, kéo chăn lên che đậy làn da trần trụi của mình, trong lòng thầm cầu nguyện giấc mơ này mau chóng kết thúc.
Khí thế của người đàn ông này quá mạnh mẽ!
Nhưng người đàn ông lại không chiều lòng cô, đột nhiên cười lạnh một tiếng, giọng nói khàn khàn lại vang lên.
“Hay là, cô muốn bỏ thuốc thêm lần nữa?”
Bỏ thuốc?
Hai chữ này rơi vào tai chẳng khác nào tiếng sét giữa trời quang, ầm một tiếng, trong đầu Ôn Thiển đột nhiên hiện lên rõ ràng vô số hình ảnh, cơm canh đã bỏ thuốc, quấn quýt triền miên…
Cho nên cô không phải đang mơ.
Mà là xuyên không, xuyên đến năm 1984, hồn xuyên vào một cô vợ nhỏ của quân nhân trùng tên trùng họ cũng tên là Ôn Thiển.
Nguyên chủ hai mươi tuổi, là một cô gái nông thôn chính hiệu, nửa năm trước gả cho Chu Thời Lẫm đang phục vụ trong một đơn vị không quân.
Tình cảm vợ chồng nhạt nhẽo.
Thời kỳ trăng mật còn chưa qua đã sớm bước vào trạng thái vợ chồng già.
Bởi vì, cuộc hôn nhân này là do nguyên chủ dùng thủ đoạn không trong sạch mà có được.
Anh trai của nguyên chủ và Chu Thời Lẫm là đồng đội, hai người cùng nhau làm nhiệm vụ gặp nguy hiểm, trong lúc nguy cấp, anh trai của nguyên chủ đã nhường cơ hội sống cho Chu Thời Lẫm, nguyện vọng duy nhất là hy vọng anh có thể thay mình chăm sóc tốt cho em gái.
Chu Thời Lẫm là người trọng tình nghĩa.
Anh đặc biệt đón nguyên chủ từ nông thôn lên, chăm sóc cô chu đáo, nhưng anh thực sự quá xuất sắc, năng lực nổi bật, ngoại hình ưu tú, nguyên chủ gần như đã rơi vào lưới tình ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Dần dần nảy sinh tham lam.
Ảo tưởng muốn đời đời kiếp kiếp ở bên nhau, gan to tày trời tỏ tình lại bị từ chối, tức giận liền nhảy sông tự tử ngay trước mặt Chu Thời Lẫm, Chu Thời Lẫm làm sao có thể trơ mắt nhìn cô chết đuối, thế là, sau khi cứu nguyên chủ liền bị cô bám lấy.
Nguyên chủ lấy lý do hai người đã có tiếp xúc thân mật để ép cưới.
Bất đắc dĩ, Chu Thời Lẫm đành phải cưới nguyên chủ, nhưng cuộc sống sau khi kết hôn lại không yên bình.
Để thu hút sự chú ý của Chu Thời Lẫm, nguyên chủ ban đầu làm loạn trong nhà, sau đó dần dần phát triển thành làm mưa làm gió trong khu gia đình quân nhân, khiến người ghét, chó chê.
Chu Thời Lẫm cũng hoàn toàn mất đi thiện cảm với cô.
Sau đó đã xảy ra chuyện tối qua, nguyên chủ cố gắng dùng việc mang thai sinh con để củng cố hôn nhân, đặc biệt đặt một bữa tối thịnh soạn từ nhà hàng quốc doanh để xin lỗi Chu Thời Lẫm, thực chất là chồn chúc tết gà, không có ý tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.