Thập Niên 80: Cô Vợ Hung Dữ Có Chút Nhàn Rỗi

Chương 585:

Liệt Vô Hạ

05/07/2024

Đó là giọng nói của Trịnh Kim Nga, nhưng lần này bà ấy nói to hơn nhiều so với những lần trước đây.

Lâm Sương Sương ra ngoài đón, trả lời bà:

“Đã trở về rồi, mẹ.”

Trịnh Kim Nga nhìn thấy cô liền mỉm cười rạng rỡ:

“Ôi, đã về rồi. Các con không ở nhà, cả nhà liền trở nên trống trải, giờ về rồi thật tốt quá! Chưa ăn tối à?Đến đây, ngồi xuống, mẹ nấu cơm cho các con.”

Lâm Sương Sương liền xua tay, nhẹ đáp:

“Mẹ, không cần đâu, có nhiều người xem TV như vậy sao? Mẹ cứ đi làm việc đi, con sẽ nấu. Mẹ cũng mệt mỏi cả ngày rồi.”

“Không không, mẹ không mệt đâu. Mẹ nấu, để mẹ nấu. Con ngồi xuống đi, các con phải đi ra ngoài bàn bạc về vấn đề vận chuyển mới mệt chứ.”

Trịnh Kim Nga nhanh chóng, khéo léo chuẩn bị những nguyên liệu có thể hấp và nấu, sau đó ngồi xuống bếp để đốt lửa. Bà ấy vươn đầu ra nói chuyện với Lâm Sương Sương:

“Chiều nay mẹ còn nói với Tĩnh Trinh, không biết khi nào các con trở về, bây giờ thời tiết nóng, không thể nấu nhiều, để qua đêm thức ăn sẽ dễ hỏng. Vì vậy mẹ chờ tới lúc các con trở về, mẹ sẽ nấu ngay. À, mẹ không mệt chút nào, bây giờ có các con giúp làm đậu phụ khô, Tĩnh Trinh đã giúp chuẩn bị sẵn các gia vị, mẹ chỉ nấu một chút, rất thoải mái.”

“Việc đồng áng cũng có hạn, đúng rồi, Sương Sương, năm nay cũng lạ lắm, nhà người ta đều có sâu bệnh trên bông, nhưng trong nhà chúng ta lại không có sâu bệnh nào cả, thật là may mắn, không có sâu bệnh, tiết kiệm được bao nhiêu công việc của mẹ, mẹ còn đi vào đồng vài ngày trước để kiểm tra, còn có mấy dì và chị dâu đến giúp mẹ!”



“Sương Sương, bây giờ nhiều người đều giúp mẹ, mẹ không cần phải ra ngoài để thu gom trứng gà, họ xem TV vào buổi tối, tự mình mang trứng gà đến, Tĩnh Trinh còn nghĩ ra một cách, nói rằng những người từ ngoại làng đến xem TV, chỉ cần mang trứng gà đến, sẽ được giảm năm phần trăm tiền TV, bây giờ thu được cả trăm quả trứng gà mỗi đêm!”

“Còn nữa, tiền xem TV vào buổi tối, mẹ của con đã đến giúp mẹ ngồi canh trong hai ngày, có một người không chịu trả tiền mẹ con đã nắm cổ họ, lớn tiếng mắng hắn, cuối cùng ai là người thua cuộc? Quả thật là những người đó liền không dám trốn nữa, tất cả đều ngoan ngoãn trả tiền! Ôi, dạo này mọi chuyện suôn sẻ quá, mẹ mỗi ngày đi bộ đều ngân nga vài bài hát đơn giản yêu đời!”

Trịnh Kim Nga hăng hái, bà nói rất nhiều, liên thiên đủ thứ đến là vui vẻ. Hạnh phúc quả thật có thể lây lan, Lâm Sương Sương nhìn thấy bà ấy như vậy, cũng cảm thấy vui vẻ, nói:

“Vậy là tốt rồi, cả nhà chúng ta đều hạnh phúc, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ. Quả thật là một điều đáng mừng.”

“Này, đúng rồi, nhưng nhà chúng ta đều nợ con. Nhìn xem, từ khi con bắt đầu làm trứng ngâm trà cho gia đình, cuộc sống đã trở nên tốt hơn từng ngày. Hôm qua Tĩnh Trinh nói gia đình gặp nhiều phiền toái tất cả là vì con!”

Trịnh Kim Nga nói, nhìn khói bốc lên từ nồi, bà đứng dậy, cẩn thận đặt những món ăn cần hấp vào nồi, sau đó quay lại nhìn Lâm Sương Sương, mỉm cười:

“Này, Sương Sương, còn một chuyện mẹ muốn nói với con, gia đình chú thím hai đã xảy ra chuyện.”

“Nhà chú thím hai... Thím hai bọn họ?”

Lâm Sương Sương chớp mắt,gia đình đó, kể từ khi họ chuyển đi, cô không bao giờ nghĩ đến họ nữa.

Trịnh Kim Nga đậy nắp nồi lại, lại đi xuống bếp nhóm lửa, nói:

“Đúng vậy, nhà thím hai đã bán căn nhà cũ bên cạnh rồi, không phải họ đã nhận được hơn năm trăm tệ và chuyển đến ở thôn Hậu Sơn sao? Nhưng hôm kia, mẹ nghe người đến xem ti vi nói, thím hai của các con, bị người ta đánh, bây giờ đang nằm trên giường không thể cử động được!”

Thím hai Diệp kia bị người ta đánh?



Thật là ai tinh mắt như vậy,thay trời hành đạo?

Lâm Sương Sương bắt đầu có hứng thú:

“Ồ, ai đánh bà ta vậy mẹ?”

Trịnh Kim Nga còn có chút thần bí vươn cằm, nhỏ giọng nói:

“Người ta nói, chính là do Diệp Đại Bình đánh! Nhưng thím hai lại quyết không thừa nhận, không nói cho ai biết.’’

“Diệp Đại Bình đánh thím Hai? Còn có chuyện thú vị như vậy, mẹ, người ta rốt cuộc là nói như thế nào?”

Trịnh Kim Nga cũng rất hưng phấn, nói:

“Nghe người trong thôn Hậu Sơn nói, thím hai các con sau khi chuyển đến thôn Hậu Sơn, cũng rất chanh chua, chính là ngay ngày hôm sau liền cãi nhau với hàng xóm bên cạnh.”

“Sau đó không được mấy ngày, Diệp Đại Bình từ trại tạm giam về nhà, mỗi ngày, ngày nào cũng đến nhà bên cạnh tìm người đánh bài, vì nhà bên cạnh có ba anh em. Người lớn tuổi bên nhà hàng xóm đó liền tức giận, trực tiếp nói với chú thím hai các con, đừng đến đây nữa, đừng làm ảnh hưởng xấu bọn trẻ trong nhà họ, cũng bảo sau này cửa sau giữa hai nhà sẽ bị ngăn cách.”

“Thím Hai các con không phải luôn kiêu ngạo sao, liền về nhà đem Diệp Đại Bình nói một trận, nhưng ai biết, đêm đó, Diệp Đại Bình không biết lại chạy đi đâu đánh bạc, nói là một đêm thua hơn một ngàn tệ, hơn nữa đêm, còn cầm giấy nợ giữ lấy thím hai, muốn nó đem toàn bộ tiền ra cho cậu ta đi trả nợ.”

“Thím Hai không chịu đưa, tuy vẫn nói rằng tất cả các khoản nợ cờ bạc đều có thể trả được. Nhưng lần này Diệp Đại Bình không muốn nghe, cậu ta đánh thím Hai của con rất nặng, cuối cùng đã lấy đi tiền của gia đình! Những gì người ở thôn Hậu Sơn còn kể về một việc, chính là Diệp Đại Bình đã bị lừa, cậu ta bị giới thiệu đến một sòng bạc chuyên lừa đảo tiền bạc!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Cô Vợ Hung Dữ Có Chút Nhàn Rỗi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook