Thập Niên 80: Cô Vợ Mềm Mại Của Anh Chàng Đồ Tể

Chương 45:

Khả Ái Tiểu Thỏ

16/08/2023

“Được rồi, chờ em tắm xong em gọi anh vào.” Ngô Uyển Uyển đi chỉnh trang lại quần áo.

Triệu Mạc đứng ở nơi đó không nhúc nhích, xoay người đóng cửa nhà:

“Anh giúp em tắm.”

“Không cần, em tự tắm.”

Bàn tay đang cởi quần áo của Ngô Uyển Uyển lập tức dừng lại, đề phòng nhìn anh:

“Anh ra ngoài đi.”

“Anh đi ra ngoài làm gì? Chỗ nào trên người em mà anh chưa thấy đâu? Làm cũng đã làm qua, anh sợ em tắm không sạch, nhanh tắm đi.”

Nói xong anh duỗi tay giúp cô cởi quần áo.

Ngô Uyển Uyển vùng vẫy và từ chối, nhưng cô dùng sức của mình làm sao có thể chống lại được Triệu Mạc, anh đã lột sạch quần áo của cô xong.

Quần áo là anh giúp mặc vào, giờ chính anh cởi ra.

Ngô Uyển Uyển đỏ mặt, hai tay khoanh trước ngực, ôm lấy chính mình trần trụi.

Triệu Mạc nhịn không được mà bắt đầu sờ soạng, lòng bàn tay thô ráp cọ qua lại trên người cô, có chút ngứa râm ran…

“Uyển Uyển Uyển, em đẹp quá.”

“Anh làm gì? Để em tắm.”

Ngô Uyển Uyển nhìn thấy đũng quần của anh đã mềm xuống nay lại căng lên, cô sợ đến mức toàn thân run rẩy, nhanh chóng dùng tay và chân chui vào trong thùng gỗ.

Nước trong thùng vẫn còn hơi nóng, làm cơ thể cô nóng lên, Ngô Uyển Uyển ngồi trong thùng, hai mắt xấu hổ nhìn Triệu Mạc, nhưng cô không biết ánh mắt Triệu Mạc không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô.

Yết hầu anh trượt dài, giọng nói khàn khàn trầm thấp:



“Uyển Uyển Uyển, anh cũng muốn tắm rửa.”

“Chờ e tắm xong đã, anh đi ra ngoài đi, bị anh nhìn chằm chằm e cũng ngại tắm.”

Những lời này đánh trúng tâm tư của Triệu Mạc, anh lập tức xắn tay áo đi tới:

“Em xấu hổ à? Vậy thì để anh tắm cho.”

“Ôi, đồ lưu manh.”

Ngô Uyển Uyển đi đến chặn bàn tay anh đang duỗi ra.

“Tắm cho vợ mình thì sao có thể gọi là lưu manh?”

Triệu Mạc vươn tay tiến vào trong nước sờ sờ thân thể trơn bóng của cô, côn thịt lớn ở dưới lập tức ngóc đầu lên.

“Em không cần anh giúp.”

Cả người cô trần truồng nên không thể nào che hết được, tay anh vừa to vừa thô ráp, vuốt ve khắp người cô, châm lửa khắp nơi.

Một lúc sau, cả người cô mềm ra và thở hổn hển.

“Anh lau xà phòng hộ em.”

Hôm nay ở thị trấn hai người có mua một bánh xà phòng thơm, qua bao bì có thể ngửi thấy mùi thơm bên trong, khi ở một mình anh xài tạm bột giặt, giờ đã có vợ, anh đột nhiên cảm thấy xà phòng thơm này là thứ tốt.

Xà phòng trắng sạch chà xát hai lần trên bàn tay ướt, bọt lên rất nhiều, anh cho xà phòng trở lại hộp các tông, bôi xà phòng lên người cô.

Làn da của cô rất trắng và mịn màng, xoa xà phòng thơm lên thì càng thơm hơn, nghe ngấm vào ruột gan, nhìn mà muốn cắn một ngụm.

Để không lãng phí xà phòng, Ngô Uyển Uyển chỉ có thể để bàn tay thô ráp và chai sần của anh chà xát trên cơ thể cô, bị anh xoa ra lửa vẫn không chịu dừng lại, đặc biệt là trước ngực, vừa xoa vừa nắn bóp.



Ngô Uyển Uyển không nhịn được rên rỉ thành tiếng.

Giờ khắc này, Triệu Mạc chỉ hận cái thùng gỗ sao mà nhỏ như vậy, chỉ có thể chứa một người.

Anh đẩy nhanh tốc độ tắm cho cô, nhanh chóng tắm xong cho Uyển Uyển, lấy khăn tắm lớn lau người cho cô, bế cô ra khỏi thùng, vội vàng chạy về phía giường.

“Ôi, không cần.”

Ngô Uyển Uyển bị Triệu Mạc đè lên giường, anh cúi đầu tìm bộ ngực để ăn.

“Uyển Uyển Uyển, sao em lại thơm vậy chứ, anh nhịn không được muốn ăn em.”

Trong khi nói lời ve vãn, Triệu Mạc đã hôn cơ thể mới được tắm rửa của cô.

“Đừng….Vừa mới làm xong mà.”

Ngô Uyển Uyển bất lực chống cự, cô không biết anh đã làm gì, tại sao anh lại hăng hái như vậy?

“Làm trước khi tắm mà,ai bảo bộ dáng tắn rửa của em mê người như vậy chứ, chồng nghĩ lại rồi.”

Triệu Mạc cởi bỏ quần áo, để lộ cơ thể cường tráng, và Ngô Uyển Uyển cảm thấy mềm nhũn khi thấy cơ thể cơ bắp đó.

“Anh cũng đi tắm đi, anh chưa tắm nữa, hôi chết đi được.” Ngô Uyển Uyển cố ý nói, thật ra ngày nào anh cũng phải tắm rửa, anh làm công việc nặng nhọc như vậy, đổ mồ hôi khó tránh khỏi, buổi tối anh đều tắm rửa, vừa vặn hôm nay lúc về đến giờ không có thời gian.

“Dám chê chồng à?”

Triệu Mạc ánh mắt chìm xuống, lộ ra vẻ không vui.

Đây là lần đầu tiên anh ủ rủ từ khi anh và Ngô Uyển Uyển ở cùng nhau trong những ngày này, vẻ mặt ủ rũ có chút dữ tợn làm Ngô Uyển Uyển sợ hãi, cô vội vàng chống người xuống giường và lắc đầu:

“Không, em không có ý đó…”

Triệu Mạc nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của cô có chút đáng yêu, giống như một con thỏ sợ hãi, muốn trêu đùa cô một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Cô Vợ Mềm Mại Của Anh Chàng Đồ Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook