Thập Niên 80: Cô Vợ Mềm Mại Của Anh Chàng Đồ Tể
Chương 50:
Khả Ái Tiểu Thỏ
16/08/2023
“Ừm…Hừm….”
Ngô Uyển Uyển bị làm đến không còn sức mà nói gì nữa, chỉ có thể nằm im trên giường mặc anh muốn làm gì thì làm.
Kể từ khi Triệu Mạc ăn âm hộ non nớt của cô, toàn thân anh như có được sức mạnh, vợ anh thật dịu dàng và mềm mại, thậm chí chỗ đó cũng ngọt ngào.
Anh cầm côn thịt mân mê cái âm hộ vốn đã mềm mại của cô, lúc sướng quá còn dùng bàn tay to thô ráp xoa xoa vú cô mới có thể làm dịu cảm giác sung sướng tê dại.
Anh sợ thú tính của mình sẽ vượt qua lý trí mà làm tổn thương cô vợ nhỏ, cô mà bỏ chạy thì anh biết phải sống sao?
Triệu Mạc nhấp càng lúc càng nhanh, nhìn thấy côn thịt to lớn nhanh chóng ra vào trong hai chân cô, kèm theo tiếng gầm gừ trầm thấp như dã thú, anh đẩy côn thịt vào trong tử cung của cô, đem toàn bộ tinh dịch bắn vào đó.
Ngô Uyển Uyển cũng suýt nữa bị tinh dịch nóng bỏng của anh làm cho ngất đi, một lúc sau, cô thở hổn hển, sắc tính nhìn Triệu Mạc, như thể đang trách móc anh không đủ dịu dàng.
Triệu Mạc vừa bắt gặp ánh mắt của cô, vật dưới thân lại có cảm giác, đành phải quay đầu đi lau sạch thân thể của cô.
Đêm đó hai người quá ân ái, Ngô Uyển Uyển suýt chút nữa bị anh làm mất nửa cái mạng, Triệu Mạc mới hài lòng ôm cô đi ngủ
Ngô Uyển Uyển vùng vẫy một chút, cố gắng thoát khỏi vòng tay như gấu của anh.
“Chuyện gì vậy?” Triệu Mạc đã sắp ngủ mà thấy cô giãy dụa hỏi.
“Anh, sau này anh đừng……đừng ăn….”
Ngô Uyển Uyển cảm thấy xấu hổ và cúi đầu xuống.
“Đừng ăn cái gì? Đừng ăn âm hộ em à?”
Triệu Mạc đã giúp cô nói tiếp câu kia.
Ngô Uyển Uyển yên lặng gật đầu.
Triệu Mạc ngồi dậy và bối rối nhìn bóng lưng cô:
“Sao thế? Chồng làm em khó chịu à?”
“Không phải…Nhưng là…Bẩn quá, anh về sau đừng ăn nữa.”
Ngô Uyển Uyển nhớ lại hành động lúc nãy của anh mà nóng cả mặt.
Triệu Mạc khó hiểu nhìn cô: “Em ghét anh à?”
“Không phải!” Cô không biết sao anh lại nghĩ như vậy, rõ ràng cô không muốn, không muốn anh ăn đồ vật bẩn như vậy.
Triệu Mạc ôm cô vào ngực:
“Không phải thì sao lại không để chồng ăn nó.”
“Bẩn thế, mà anh,,,,” Uống nước tiểu ba chữ này cô không thể thốt ra được.
“Còn uống nước tiểu em.” Anh lại nói ra.
Ngô Uyển Uyển che miệng anh nhưng không kịp, chỉ có thể bối rối gật đầu.
Triệu Mạc lại dở trò, vuốt ve sống lưng của cô:
“Đó không phải là nước tiểu là em phun ra nước, không bẩn, rất dễ uống, chồng thích uống, sau này em không chịu cho chồng uống a?”
“Anh, sao anh lại có sở thích như thế này?” Cô liếc anh một cái, chưa bao giờ thấy qua người như vậy, vậy mà thích…
“Sở thích là gì? Anh không biết, anh chỉ thấy nước của em uống ngon, anh muốn uống, đơn giản đó là của em.”
Nói xong anh hôn sườn mặt cô, vẻ mặt chân chất thật thà.
Ngô Uyển Uyển không thể nói lại anh được, anh nói chả kiêng nể gì, nói mấy câu thô tục chả biết ngại gì hết.
“Mặc kệ anh.” Cô nói xong xoay người, ngoảnh mặt vào tường nhắm mắt lại ngủ.
Triệu Mạc cảm thấy hạnh phúc, ôm cô vợ mềm mại chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau khi trời chưa sáng, Triệu Mạc đã thức dậy, sợ đánh thức Ngô Uyển Uyển Uyển, đèn cũng không dám bật, mò mẫm ra khỏi cửa, đi sân bên cạnh mổ heo.
Lúc Ngô Uyển Uyển Uyển thức dậy mặt trời đã lên cao, cô dậy rửa mặt rồi dọn chăn màn, nhìn dấu vết trên giường lại nghĩ đến hai người tối hôm qua điên cuồng, mặt không tránh được đỏ bừng.
Ngô Uyển Uyển bị làm đến không còn sức mà nói gì nữa, chỉ có thể nằm im trên giường mặc anh muốn làm gì thì làm.
Kể từ khi Triệu Mạc ăn âm hộ non nớt của cô, toàn thân anh như có được sức mạnh, vợ anh thật dịu dàng và mềm mại, thậm chí chỗ đó cũng ngọt ngào.
Anh cầm côn thịt mân mê cái âm hộ vốn đã mềm mại của cô, lúc sướng quá còn dùng bàn tay to thô ráp xoa xoa vú cô mới có thể làm dịu cảm giác sung sướng tê dại.
Anh sợ thú tính của mình sẽ vượt qua lý trí mà làm tổn thương cô vợ nhỏ, cô mà bỏ chạy thì anh biết phải sống sao?
Triệu Mạc nhấp càng lúc càng nhanh, nhìn thấy côn thịt to lớn nhanh chóng ra vào trong hai chân cô, kèm theo tiếng gầm gừ trầm thấp như dã thú, anh đẩy côn thịt vào trong tử cung của cô, đem toàn bộ tinh dịch bắn vào đó.
Ngô Uyển Uyển cũng suýt nữa bị tinh dịch nóng bỏng của anh làm cho ngất đi, một lúc sau, cô thở hổn hển, sắc tính nhìn Triệu Mạc, như thể đang trách móc anh không đủ dịu dàng.
Triệu Mạc vừa bắt gặp ánh mắt của cô, vật dưới thân lại có cảm giác, đành phải quay đầu đi lau sạch thân thể của cô.
Đêm đó hai người quá ân ái, Ngô Uyển Uyển suýt chút nữa bị anh làm mất nửa cái mạng, Triệu Mạc mới hài lòng ôm cô đi ngủ
Ngô Uyển Uyển vùng vẫy một chút, cố gắng thoát khỏi vòng tay như gấu của anh.
“Chuyện gì vậy?” Triệu Mạc đã sắp ngủ mà thấy cô giãy dụa hỏi.
“Anh, sau này anh đừng……đừng ăn….”
Ngô Uyển Uyển cảm thấy xấu hổ và cúi đầu xuống.
“Đừng ăn cái gì? Đừng ăn âm hộ em à?”
Triệu Mạc đã giúp cô nói tiếp câu kia.
Ngô Uyển Uyển yên lặng gật đầu.
Triệu Mạc ngồi dậy và bối rối nhìn bóng lưng cô:
“Sao thế? Chồng làm em khó chịu à?”
“Không phải…Nhưng là…Bẩn quá, anh về sau đừng ăn nữa.”
Ngô Uyển Uyển nhớ lại hành động lúc nãy của anh mà nóng cả mặt.
Triệu Mạc khó hiểu nhìn cô: “Em ghét anh à?”
“Không phải!” Cô không biết sao anh lại nghĩ như vậy, rõ ràng cô không muốn, không muốn anh ăn đồ vật bẩn như vậy.
Triệu Mạc ôm cô vào ngực:
“Không phải thì sao lại không để chồng ăn nó.”
“Bẩn thế, mà anh,,,,” Uống nước tiểu ba chữ này cô không thể thốt ra được.
“Còn uống nước tiểu em.” Anh lại nói ra.
Ngô Uyển Uyển che miệng anh nhưng không kịp, chỉ có thể bối rối gật đầu.
Triệu Mạc lại dở trò, vuốt ve sống lưng của cô:
“Đó không phải là nước tiểu là em phun ra nước, không bẩn, rất dễ uống, chồng thích uống, sau này em không chịu cho chồng uống a?”
“Anh, sao anh lại có sở thích như thế này?” Cô liếc anh một cái, chưa bao giờ thấy qua người như vậy, vậy mà thích…
“Sở thích là gì? Anh không biết, anh chỉ thấy nước của em uống ngon, anh muốn uống, đơn giản đó là của em.”
Nói xong anh hôn sườn mặt cô, vẻ mặt chân chất thật thà.
Ngô Uyển Uyển không thể nói lại anh được, anh nói chả kiêng nể gì, nói mấy câu thô tục chả biết ngại gì hết.
“Mặc kệ anh.” Cô nói xong xoay người, ngoảnh mặt vào tường nhắm mắt lại ngủ.
Triệu Mạc cảm thấy hạnh phúc, ôm cô vợ mềm mại chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau khi trời chưa sáng, Triệu Mạc đã thức dậy, sợ đánh thức Ngô Uyển Uyển Uyển, đèn cũng không dám bật, mò mẫm ra khỏi cửa, đi sân bên cạnh mổ heo.
Lúc Ngô Uyển Uyển Uyển thức dậy mặt trời đã lên cao, cô dậy rửa mặt rồi dọn chăn màn, nhìn dấu vết trên giường lại nghĩ đến hai người tối hôm qua điên cuồng, mặt không tránh được đỏ bừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.