Thập Niên 80: Cô Vợ Mỹ Miều Của Đại Lão Đoản Mệnh
Chương 50: Đến Chỗ Hẹn
Đông Thập Tứ Nguyệt
06/10/2024
“Em...” Cố Tề đột nhiên không biết nói gì. “Em đâu có biết chuyện lớn như vậy xảy ra ở Hải Khiêu. Với lại em không có nói gì bậy bạ, em chỉ mong đợi một người chị dâu thôi mà…”
Cố Tề lẩm bẩm một tiếng, thực ra anh ta cũng rất phục mẹ mình, anh ta mới vừa nói yêu cầu thì ngày hôm sau đã được thông báo là đã tìm thấy người giống y như vậy.
Không biết có thật hay không.
Có lẽ do Cố Ngộ quá bình tĩnh nên Cố Tề không cảm thấy chuyện ở phòng khiêu vũ đáng sợ, ngược lại anh ta đột nhiên tò mò về Lục Kiều.
Anh ta không kìm được hỏi anh trai: “Anh có định đi gặp không?”
Cố Tề hỏi xong, liếc nhìn đồng hồ.
“10 giờ 40 rồi đấy.”
“...”
Đi gặp sao?
Cố Ngộ bị hỏi trúng, thực ra anh không muốn đi.
Anh căn bản không muốn tìm đối tượng, vì chẳng có gì hay ho lại còn phiền phức. Nếu tìm phải người như Lý Liên, anh đoán mình sẽ sống không quá 30 năm.
Thay vì thế, anh thà về nhà ngủ còn hơn.
Nhưng lần này Thường Khánh Phương tìm Biên Lệ Phương làm mai mối, vì hiểu lầm năm trước anh đã giúp bà giải quyết nên biết Thường Khánh Phương rất để ý đến Biên Lệ Phương. Nếu lần này làm phật ý bà, chắc chắn bà sẽ không vui.
“Đi lái xe đi, lát nữa anh sẽ xuống.” Cố Ngộ đập tay xuống bàn, khẽ thở dài nói với Cố Tề.
“Được rồi, em sẽ đợi anh ở cửa sau!”
Cố Tề thấy Cố Ngộ đồng ý, lập tức nói.
Từ trung tâm thành phố đến Hoàn Nam Lộ mất khoảng 40 phút lái xe, để không bị trễ, Cố Tề nhìn thấy trên đường không có xe liền nhấn ga.
Lúc này trên đường vẫn chưa có camera giám sát, luật lệ giao thông cũng chưa nghiêm khắc như bây giờ. Chỉ trong chốc lát, xe đã chạy như bay trên đường, đến 11 giờ 25 xe dừng dưới bóng cây lớn đối diện khách sạn Ái Quốc.
Khóa xe kỹ, rút chìa khóa xuống xe, Cố Tề theo bản năng muốn đi cùng Cố Ngộ vào, nhưng vừa đi được vài bước anh ta mới nhận ra anh trai mình đang đi gặp gỡ đối tượng.
Đại ca đi gặp gỡ, em trai đi theo thì thành cái gì? Hình như không tốt lắm đâu.
Cố Tề ngừng bước: “Anh, em có nên đi theo không?”
Cố Tề rất muốn đi theo, anh ta muốn xem chị dâu tương lai trông thế nào, nhưng lại sợ làm cô gái kia sợ hãi, vì cô ấy chỉ đến một mình.
Nhưng nếu anh trai lên tiếng thì bằng mọi giá anh ta chắc chắn sẽ đi theo.
Cố Ngộ lúc này mới nhớ đến Cố Tề, anh xoay người, đưa tay về phía em trai.
“Đưa chìa khóa xe cho anh, em bắt taxi hoặc đi xe buýt về. Tạm thời đừng đến Hải Khiêu, đến cửa hàng bán xe tìm Mạnh Phảng, bảo anh ấy đến công trường xem xét tình hình.”
Cố Ngộ nói, nhíu mày, anh không biết tại sao nhưng luôn có cảm giác rằng việc ở phòng khiêu vũ lần này không phải là chuyện ngẫu nhiên.
“Vâng.”
Cố Tề có chút thất vọng nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa chìa khóa cho anh trai.
Cố Ngộ nhận chìa khóa, định vào trong, nhưng lúc này Cố Tề lại gọi anh: “Anh, anh định vào như vậy à?”
Cố Ngộ ngạc nhiên: “Nếu không thì sao?”
“Chỉ là...”
Cố Tề nhìn anh trai vẫn mặc nguyên bộ trang phục của phòng khiêu vũ, có chút rối rắm, thực ra anh ta thấy anh trai như vậy rất đẹp.
Mái tóc giả trên đầu cũng là anh ta đặt người mang từ Cảng Thành về, đáng lẽ phải giống y như kiểu tóc của các đại ca trong phim Hong Kong, nhưng khi mang về thì lại xoăn hơn, xù hơn và còn nhuộm màu.
Nhưng Cố Tề lại thấy như vậy càng làm cho anh trai mình trông ngầu hơn, còn phong độ hơn cả đại ca trong phim.
Chỉ là mẹ anh ta nói cô gái kia rất xinh đẹp, ngoan ngoãn dịu dàng, kiểu này chắc là con gái nhà lành, liệu có thích kiểu tóc phố phường này không?
“Anh, anh có muốn tháo tóc giả ra không? Dù bây giờ có nhiều cô gái thấy kiểu tóc này ngầu nhưng mấy cô ngoan ngoãn như Lục Kiều này chắc sẽ không thích?” Suy nghĩ một hồi, Cố Tề chỉ chỉ lên đầu mình.
Cố Tề lẩm bẩm một tiếng, thực ra anh ta cũng rất phục mẹ mình, anh ta mới vừa nói yêu cầu thì ngày hôm sau đã được thông báo là đã tìm thấy người giống y như vậy.
Không biết có thật hay không.
Có lẽ do Cố Ngộ quá bình tĩnh nên Cố Tề không cảm thấy chuyện ở phòng khiêu vũ đáng sợ, ngược lại anh ta đột nhiên tò mò về Lục Kiều.
Anh ta không kìm được hỏi anh trai: “Anh có định đi gặp không?”
Cố Tề hỏi xong, liếc nhìn đồng hồ.
“10 giờ 40 rồi đấy.”
“...”
Đi gặp sao?
Cố Ngộ bị hỏi trúng, thực ra anh không muốn đi.
Anh căn bản không muốn tìm đối tượng, vì chẳng có gì hay ho lại còn phiền phức. Nếu tìm phải người như Lý Liên, anh đoán mình sẽ sống không quá 30 năm.
Thay vì thế, anh thà về nhà ngủ còn hơn.
Nhưng lần này Thường Khánh Phương tìm Biên Lệ Phương làm mai mối, vì hiểu lầm năm trước anh đã giúp bà giải quyết nên biết Thường Khánh Phương rất để ý đến Biên Lệ Phương. Nếu lần này làm phật ý bà, chắc chắn bà sẽ không vui.
“Đi lái xe đi, lát nữa anh sẽ xuống.” Cố Ngộ đập tay xuống bàn, khẽ thở dài nói với Cố Tề.
“Được rồi, em sẽ đợi anh ở cửa sau!”
Cố Tề thấy Cố Ngộ đồng ý, lập tức nói.
Từ trung tâm thành phố đến Hoàn Nam Lộ mất khoảng 40 phút lái xe, để không bị trễ, Cố Tề nhìn thấy trên đường không có xe liền nhấn ga.
Lúc này trên đường vẫn chưa có camera giám sát, luật lệ giao thông cũng chưa nghiêm khắc như bây giờ. Chỉ trong chốc lát, xe đã chạy như bay trên đường, đến 11 giờ 25 xe dừng dưới bóng cây lớn đối diện khách sạn Ái Quốc.
Khóa xe kỹ, rút chìa khóa xuống xe, Cố Tề theo bản năng muốn đi cùng Cố Ngộ vào, nhưng vừa đi được vài bước anh ta mới nhận ra anh trai mình đang đi gặp gỡ đối tượng.
Đại ca đi gặp gỡ, em trai đi theo thì thành cái gì? Hình như không tốt lắm đâu.
Cố Tề ngừng bước: “Anh, em có nên đi theo không?”
Cố Tề rất muốn đi theo, anh ta muốn xem chị dâu tương lai trông thế nào, nhưng lại sợ làm cô gái kia sợ hãi, vì cô ấy chỉ đến một mình.
Nhưng nếu anh trai lên tiếng thì bằng mọi giá anh ta chắc chắn sẽ đi theo.
Cố Ngộ lúc này mới nhớ đến Cố Tề, anh xoay người, đưa tay về phía em trai.
“Đưa chìa khóa xe cho anh, em bắt taxi hoặc đi xe buýt về. Tạm thời đừng đến Hải Khiêu, đến cửa hàng bán xe tìm Mạnh Phảng, bảo anh ấy đến công trường xem xét tình hình.”
Cố Ngộ nói, nhíu mày, anh không biết tại sao nhưng luôn có cảm giác rằng việc ở phòng khiêu vũ lần này không phải là chuyện ngẫu nhiên.
“Vâng.”
Cố Tề có chút thất vọng nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa chìa khóa cho anh trai.
Cố Ngộ nhận chìa khóa, định vào trong, nhưng lúc này Cố Tề lại gọi anh: “Anh, anh định vào như vậy à?”
Cố Ngộ ngạc nhiên: “Nếu không thì sao?”
“Chỉ là...”
Cố Tề nhìn anh trai vẫn mặc nguyên bộ trang phục của phòng khiêu vũ, có chút rối rắm, thực ra anh ta thấy anh trai như vậy rất đẹp.
Mái tóc giả trên đầu cũng là anh ta đặt người mang từ Cảng Thành về, đáng lẽ phải giống y như kiểu tóc của các đại ca trong phim Hong Kong, nhưng khi mang về thì lại xoăn hơn, xù hơn và còn nhuộm màu.
Nhưng Cố Tề lại thấy như vậy càng làm cho anh trai mình trông ngầu hơn, còn phong độ hơn cả đại ca trong phim.
Chỉ là mẹ anh ta nói cô gái kia rất xinh đẹp, ngoan ngoãn dịu dàng, kiểu này chắc là con gái nhà lành, liệu có thích kiểu tóc phố phường này không?
“Anh, anh có muốn tháo tóc giả ra không? Dù bây giờ có nhiều cô gái thấy kiểu tóc này ngầu nhưng mấy cô ngoan ngoãn như Lục Kiều này chắc sẽ không thích?” Suy nghĩ một hồi, Cố Tề chỉ chỉ lên đầu mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.