Thập Niên 80: Cô Vợ Mỹ Miều Của Đại Lão Đoản Mệnh
Chương 19: Gánh Nặng Ngọt Ngào
Đông Thập Tứ Nguyệt
07/02/2024
“Không cần đâu, dượng và đại ca cứ đi làm đi, con và Tiểu Tuấn Tiểu Ny đi dạo với nhau được rồi.” Lục Kiều còn muốn đi tìm Cố Ngộ, vội vàng nói.
Diệp Quân Sơn không phát biểu ý kiến về chuyện con trai lớn nghỉ ngơi, ông vẫn vui tươi hớn hở:
"Không có việc gì, dượng và đại ca con năm nay vẫn chưa nghỉ phép, vừa vặn có thể nhân dịp này thả lỏng một chút.”
"Tốt lắm, em đã đề nghị đổi ca với người ta, nếu anh và lão đại đã xin nghỉ thì mấy ngày nay nhà chúng ta dẫn con bé đi dạo chơi, nghe nói tỉnh kế bên còn làm suối phun gì đó, cũng có thể đi xem."
Nghe Biên Lệ Phương nói, Diệp Tiểu Tuấn lập tức hớn hở: "Con đường mới làm bên rừng cao su cũng rất đẹp!”
"Còn có di tích cổ mấy ngày nay có biểu diễn gì đó, nghe nói sẽ rất đặc sắc..."
Lục Kiều nhất thời không biết nói gì. Đây có lẽ là gánh nặng ngọt ngào, cô không thể nào từ chối được.
Vì thế mấy ngày kế tiếp, Lục Kiều đều cùng cả nhà dì cả đi chơi khắp nơi, đi Dư Ký Sơn, đi Tây Sơn bái Phật, đi tỉnh thành xem suối phun, còn đi di tích cổ Việt Vương chơi một chuyến, xem biểu diễn này kia.
Không thể nói là không vui, đời trước sau khi Cố Ngộ đi, cô không chỉ phải bận rộn sự nghiệp của mình mà còn phải giúp đỡ Cố Tề cùng Mạnh Phảng quản lý tập đoàn Cố Ngộ để lại, bận rộn bay khắp thế giới, rảnh rỗi là lại nhớ anh. Đã rất nhiều năm cô không được vui chơi thuần túy như vậy.
Nhưng cô vẫn luôn nghĩ đến cửa hàng xe, lo lắng sẽ bỏ lỡ cơ hội gặp Cố Ngộ nên trong lòng không thể hoàn toàn thả lỏng.
Vài ngày sau, thời gian nghỉ ngơi của mọi người cuối cùng cũng kết thúc, phải trở về đi làm.
Lục Kiều rất gấp gáp, mới sáng sớm cô đã chờ lúc Diệp Quân Sơn Diệp Lĩnh ra ngoài đi làm, Diệp Tiểu Tuấn Diệp Ny còn đang ngủ nướng để bắt xe đi cửa hàng Hạnh Phúc, chỉ để lại một tờ giấy nhắn báo là cô đi hiệu sách ở trung tâm thành phố.
Sáng sớm trời không nóng, Lục Kiều may mắn vừa ra cửa đã bắt được tuyến xe buýt đến đường Thông Huệ, qua mấy trạm xe đã đến nơi.
Lục Kiều tới sớm, cửa hàng xe vừa mới mở cửa không lâu, Trương Hiển đang cầm khăn lau vệ sinh cửa hàng, nhìn thấy Lục Kiều hai mắt hắn sáng lên, vội vàng buông khăn lau trong tay xuống nghênh đón.
"Là cô sao, tôi còn tưởng rằng cô sẽ không trở lại!"
Trương Hiển nhớ rõ Lục Kiều, thật sự là Lục Kiều quá mức xinh đẹp, cho dù ngày đó chỉ gặp mặt một lần cũng có ấn tượng sâu sắc, hơn nữa đây là cô gái duy nhất Cố Ngộ đồng ý giảm giá bán 100 đồng cho nên hắn nhớ rất rõ.
“Mấy ngày nay cùng người nhà ra ngoài chơi.”
Lục Kiều cười trả lời, nhìn thoáng qua cửa hàng, làm bộ lơ đãng hỏi:
"Ông chủ hai ngày nay có tới không?"
“Hai ngày nay anh ấy không có tới.” Trương Hiển thuận miệng đáp.
“Không phải nói ba năm ngày sẽ tới đây một chuyến sao?”
Lục Kiều nghe vậy vừa thở phào nhẹ nhõm vừa thấy mất mát, không khỏi hỏi tiếp: “Vậy hôm nay anh ấy có tới không?”
"Ba năm ngày đó là tình huống bình thường, nhưng ông chủ chúng tôi rất bề bộn nhiều việc, gần đây lại không có ở Dư Ký, làm sao bớt thời gian đến đây được. E là hôm nay cũng sẽ không tới đâu.”
Lục Kiều vừa xinh đẹp vừa nói chuyện dịu dàng nên Trương Hiển không hề phòng bị, nghĩ gì liền nói nấy, hắn còn hỏi Lục Kiều:
“Chiếc 255 kia cô định mua với giá bao nhiêu, có thể nói với tôi trước. Chờ khi ông chủ trở lại tôi sẽ nói lại với anh ấy.”
“Ừm, ngân sách của tôi không vượt quá năm ngàn.” Lục Kiều suy nghĩ một chút rồi nói.
"Ta mới từ Hải thị tới, chuẩn bị tìm công việc ở gần đây. À phải..."
Lục Kiều giống như vừa nghĩ đến cái gì, vẻ mặt chờ mong hỏi:
Diệp Quân Sơn không phát biểu ý kiến về chuyện con trai lớn nghỉ ngơi, ông vẫn vui tươi hớn hở:
"Không có việc gì, dượng và đại ca con năm nay vẫn chưa nghỉ phép, vừa vặn có thể nhân dịp này thả lỏng một chút.”
"Tốt lắm, em đã đề nghị đổi ca với người ta, nếu anh và lão đại đã xin nghỉ thì mấy ngày nay nhà chúng ta dẫn con bé đi dạo chơi, nghe nói tỉnh kế bên còn làm suối phun gì đó, cũng có thể đi xem."
Nghe Biên Lệ Phương nói, Diệp Tiểu Tuấn lập tức hớn hở: "Con đường mới làm bên rừng cao su cũng rất đẹp!”
"Còn có di tích cổ mấy ngày nay có biểu diễn gì đó, nghe nói sẽ rất đặc sắc..."
Lục Kiều nhất thời không biết nói gì. Đây có lẽ là gánh nặng ngọt ngào, cô không thể nào từ chối được.
Vì thế mấy ngày kế tiếp, Lục Kiều đều cùng cả nhà dì cả đi chơi khắp nơi, đi Dư Ký Sơn, đi Tây Sơn bái Phật, đi tỉnh thành xem suối phun, còn đi di tích cổ Việt Vương chơi một chuyến, xem biểu diễn này kia.
Không thể nói là không vui, đời trước sau khi Cố Ngộ đi, cô không chỉ phải bận rộn sự nghiệp của mình mà còn phải giúp đỡ Cố Tề cùng Mạnh Phảng quản lý tập đoàn Cố Ngộ để lại, bận rộn bay khắp thế giới, rảnh rỗi là lại nhớ anh. Đã rất nhiều năm cô không được vui chơi thuần túy như vậy.
Nhưng cô vẫn luôn nghĩ đến cửa hàng xe, lo lắng sẽ bỏ lỡ cơ hội gặp Cố Ngộ nên trong lòng không thể hoàn toàn thả lỏng.
Vài ngày sau, thời gian nghỉ ngơi của mọi người cuối cùng cũng kết thúc, phải trở về đi làm.
Lục Kiều rất gấp gáp, mới sáng sớm cô đã chờ lúc Diệp Quân Sơn Diệp Lĩnh ra ngoài đi làm, Diệp Tiểu Tuấn Diệp Ny còn đang ngủ nướng để bắt xe đi cửa hàng Hạnh Phúc, chỉ để lại một tờ giấy nhắn báo là cô đi hiệu sách ở trung tâm thành phố.
Sáng sớm trời không nóng, Lục Kiều may mắn vừa ra cửa đã bắt được tuyến xe buýt đến đường Thông Huệ, qua mấy trạm xe đã đến nơi.
Lục Kiều tới sớm, cửa hàng xe vừa mới mở cửa không lâu, Trương Hiển đang cầm khăn lau vệ sinh cửa hàng, nhìn thấy Lục Kiều hai mắt hắn sáng lên, vội vàng buông khăn lau trong tay xuống nghênh đón.
"Là cô sao, tôi còn tưởng rằng cô sẽ không trở lại!"
Trương Hiển nhớ rõ Lục Kiều, thật sự là Lục Kiều quá mức xinh đẹp, cho dù ngày đó chỉ gặp mặt một lần cũng có ấn tượng sâu sắc, hơn nữa đây là cô gái duy nhất Cố Ngộ đồng ý giảm giá bán 100 đồng cho nên hắn nhớ rất rõ.
“Mấy ngày nay cùng người nhà ra ngoài chơi.”
Lục Kiều cười trả lời, nhìn thoáng qua cửa hàng, làm bộ lơ đãng hỏi:
"Ông chủ hai ngày nay có tới không?"
“Hai ngày nay anh ấy không có tới.” Trương Hiển thuận miệng đáp.
“Không phải nói ba năm ngày sẽ tới đây một chuyến sao?”
Lục Kiều nghe vậy vừa thở phào nhẹ nhõm vừa thấy mất mát, không khỏi hỏi tiếp: “Vậy hôm nay anh ấy có tới không?”
"Ba năm ngày đó là tình huống bình thường, nhưng ông chủ chúng tôi rất bề bộn nhiều việc, gần đây lại không có ở Dư Ký, làm sao bớt thời gian đến đây được. E là hôm nay cũng sẽ không tới đâu.”
Lục Kiều vừa xinh đẹp vừa nói chuyện dịu dàng nên Trương Hiển không hề phòng bị, nghĩ gì liền nói nấy, hắn còn hỏi Lục Kiều:
“Chiếc 255 kia cô định mua với giá bao nhiêu, có thể nói với tôi trước. Chờ khi ông chủ trở lại tôi sẽ nói lại với anh ấy.”
“Ừm, ngân sách của tôi không vượt quá năm ngàn.” Lục Kiều suy nghĩ một chút rồi nói.
"Ta mới từ Hải thị tới, chuẩn bị tìm công việc ở gần đây. À phải..."
Lục Kiều giống như vừa nghĩ đến cái gì, vẻ mặt chờ mong hỏi:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.