Thập Niên 80: Cô Vợ Mỹ Miều Của Đại Lão Đoản Mệnh
Chương 48: Phối Hợp Cảnh Sát Bắt Tội Phạm
Đông Thập Tứ Nguyệt
06/10/2024
“Ngồi im đó!”
Người thanh niên mặc trang phục bình thường nhưng lại toát ra khí thế uy nghiêm. Thấy bảy tám tên tội phạm khác đã bị khống chế bởi các công an mặc đồ thường, anh ta ra lệnh:
“Tất cả đưa ra cửa sau!”
Chẳng bao lâu sau, các tên tội phạm đều bị áp giải đi hết, Lương Nghị thở phào nhẹ nhõm rồi quay sang nhìn Cố Ngộ đang cầm khăn lông ấn vào khóe mắt.
“Bị thương nặng không? Có cần đưa đi bệnh viện không?”
“Không cần, chỉ là vết thương nhỏ.”
Cố Ngộ ấn mạnh vào khóe mắt, cảm thấy vết thương không còn chảy máu nhiều, anh ném khăn lông vào thùng rác ở quầy bar, nhàn nhạt trả lời.
Lương Nghị kiểm tra một lượt, thấy vết thương không nghiêm trọng, chỉ là một vết cắt nhỏ ở khóe mắt nên yên tâm hơn:
“Lần này may mà có anh. Nếu không phải anh sớm thông báo cho chúng tôi, lại còn phối hợp dẫn dụ bọn chúng ra thì chúng tôi cũng không biết rằng ở Dư Ký lại có nhiều tội phạm lẫn vào như vậy.”
“Tôi đã theo lời khuyên của anh mà xin cấp trên, cố gắng trước Tết lắp camera giám sát ở tất cả các phòng khiêu vũ trong thành Dư Ký.”
“Chúng tôi sẽ nghiêm túc thẩm vấn nhóm này để tìm ra nguồn gốc, bắt được nhiều kẻ hơn nữa.”
“Anh cũng đừng lo lắng, nhóm này đều đã bị bắt, nếu không có gì bất ngờ, đời này họ sẽ không thể ra ngoài được nữa, không gây nguy hiểm cho anh đâu.”
“Nhưng để đề phòng, tốt nhất là tạm dừng kinh doanh nửa tháng. Dĩ nhiên sau này tôi sẽ cố gắng xin bồi thường và khen thưởng cho anh.”
Cố Ngộ chỉ gật đầu đồng ý: “Tôi biết rồi, không sao đâu, vừa lúc cho nhân viên nghỉ ngơi.”
Nhiều khi, khi thứ gì đó trở nên nổi tiếng, bọn tội phạm sẽ tìm cách lợi dụng nó để kiếm tiền nhanh chóng.
Hơn một tháng trước, nhân viên Hải Khiêu phát hiện có mùi hương lạ khi dọn dẹp vệ sinh trong phòng. Điều kỳ lạ là trong những ngày tiếp theo, mùi này vẫn xuất hiện và họ còn nhặt được kim tiêm trên sàn.
Nhân viên thấy lạ, liền báo cáo việc này cho quản lý.
Người dưới quyền Cố Ngộ đều là những người đã trải qua nhiều chuyện, đã nghe và thấy đủ thứ. Đặc biệt trước khi khai trương phòng khiêu vũ, Cố Ngộ còn chạy đến đồn công an để lấy về nhiều tài liệu tuyên truyền và một số câu chuyện về các vụ án.
Quản lý vừa nghe chuyện này đã thấy không ổn, liền nhanh chóng báo cáo cho Cố Ngộ.
Cố Ngộ nhạy bén hơn, nhận ra rằng nơi này có vấn đề, anh lập tức báo cáo vụ việc cho công an.
Công an Dư Ký luôn chú trọng đến an ninh trật tự, nên khi nghe báo cáo của Cố Ngộ, họ lập tức cử người đến điều tra, ban đầu nghĩ rằng chỉ là vài kẻ lừa đảo, không ngờ lại phát hiện ra một ổ tội phạm lớn.
Nhóm này đã vào phòng khiêu vũ với mục đích thông qua Hải Khiêu để chuyển hàng hóa ra ngoài, họ đã theo dõi Cố Ngộ.
Cố Ngộ mở Hải Khiêu ban đầu là để phục vụ cho nhân viên của mình. Vì theo anh, nhiều người thuộc cấp dưới của anh đều là dân quê, việc để họ ra ngoài chơi có thể dẫn đến rắc rối không mong muốn.
Thay vì để họ gặp nguy hiểm ở nơi khác, anh quyết định mở phòng khiêu vũ riêng, vừa an toàn vừa yên tâm hơn.
Tuy nhiên vì danh tiếng của phòng khiêu vũ không tốt nên anh không tự mình điều hành mà giao cho một người đáng tin cậy trong nhóm.
Anh là ông chủ đứng sau, chỉ có vài người chủ chốt biết điều này.
Khi phát hiện có vấn đề, Cố Ngộ không yên tâm về Hải Khiêu nên giả làm người phục vụ để theo dõi tình hình. Kết quả là nhóm tội phạm đã chú ý đến anh, cho rằng anh là người có thể giúp chúng đưa hàng hóa ra ngoài, liên tục cử người tiếp cận anh.
Công an đã có kế hoạch bắt giữ, nhưng để không bỏ sót tội phạm lớn, họ đã bàn bạc với Cố Ngộ, nhờ anh phối hợp diễn một vở kịch.
Người thanh niên mặc trang phục bình thường nhưng lại toát ra khí thế uy nghiêm. Thấy bảy tám tên tội phạm khác đã bị khống chế bởi các công an mặc đồ thường, anh ta ra lệnh:
“Tất cả đưa ra cửa sau!”
Chẳng bao lâu sau, các tên tội phạm đều bị áp giải đi hết, Lương Nghị thở phào nhẹ nhõm rồi quay sang nhìn Cố Ngộ đang cầm khăn lông ấn vào khóe mắt.
“Bị thương nặng không? Có cần đưa đi bệnh viện không?”
“Không cần, chỉ là vết thương nhỏ.”
Cố Ngộ ấn mạnh vào khóe mắt, cảm thấy vết thương không còn chảy máu nhiều, anh ném khăn lông vào thùng rác ở quầy bar, nhàn nhạt trả lời.
Lương Nghị kiểm tra một lượt, thấy vết thương không nghiêm trọng, chỉ là một vết cắt nhỏ ở khóe mắt nên yên tâm hơn:
“Lần này may mà có anh. Nếu không phải anh sớm thông báo cho chúng tôi, lại còn phối hợp dẫn dụ bọn chúng ra thì chúng tôi cũng không biết rằng ở Dư Ký lại có nhiều tội phạm lẫn vào như vậy.”
“Tôi đã theo lời khuyên của anh mà xin cấp trên, cố gắng trước Tết lắp camera giám sát ở tất cả các phòng khiêu vũ trong thành Dư Ký.”
“Chúng tôi sẽ nghiêm túc thẩm vấn nhóm này để tìm ra nguồn gốc, bắt được nhiều kẻ hơn nữa.”
“Anh cũng đừng lo lắng, nhóm này đều đã bị bắt, nếu không có gì bất ngờ, đời này họ sẽ không thể ra ngoài được nữa, không gây nguy hiểm cho anh đâu.”
“Nhưng để đề phòng, tốt nhất là tạm dừng kinh doanh nửa tháng. Dĩ nhiên sau này tôi sẽ cố gắng xin bồi thường và khen thưởng cho anh.”
Cố Ngộ chỉ gật đầu đồng ý: “Tôi biết rồi, không sao đâu, vừa lúc cho nhân viên nghỉ ngơi.”
Nhiều khi, khi thứ gì đó trở nên nổi tiếng, bọn tội phạm sẽ tìm cách lợi dụng nó để kiếm tiền nhanh chóng.
Hơn một tháng trước, nhân viên Hải Khiêu phát hiện có mùi hương lạ khi dọn dẹp vệ sinh trong phòng. Điều kỳ lạ là trong những ngày tiếp theo, mùi này vẫn xuất hiện và họ còn nhặt được kim tiêm trên sàn.
Nhân viên thấy lạ, liền báo cáo việc này cho quản lý.
Người dưới quyền Cố Ngộ đều là những người đã trải qua nhiều chuyện, đã nghe và thấy đủ thứ. Đặc biệt trước khi khai trương phòng khiêu vũ, Cố Ngộ còn chạy đến đồn công an để lấy về nhiều tài liệu tuyên truyền và một số câu chuyện về các vụ án.
Quản lý vừa nghe chuyện này đã thấy không ổn, liền nhanh chóng báo cáo cho Cố Ngộ.
Cố Ngộ nhạy bén hơn, nhận ra rằng nơi này có vấn đề, anh lập tức báo cáo vụ việc cho công an.
Công an Dư Ký luôn chú trọng đến an ninh trật tự, nên khi nghe báo cáo của Cố Ngộ, họ lập tức cử người đến điều tra, ban đầu nghĩ rằng chỉ là vài kẻ lừa đảo, không ngờ lại phát hiện ra một ổ tội phạm lớn.
Nhóm này đã vào phòng khiêu vũ với mục đích thông qua Hải Khiêu để chuyển hàng hóa ra ngoài, họ đã theo dõi Cố Ngộ.
Cố Ngộ mở Hải Khiêu ban đầu là để phục vụ cho nhân viên của mình. Vì theo anh, nhiều người thuộc cấp dưới của anh đều là dân quê, việc để họ ra ngoài chơi có thể dẫn đến rắc rối không mong muốn.
Thay vì để họ gặp nguy hiểm ở nơi khác, anh quyết định mở phòng khiêu vũ riêng, vừa an toàn vừa yên tâm hơn.
Tuy nhiên vì danh tiếng của phòng khiêu vũ không tốt nên anh không tự mình điều hành mà giao cho một người đáng tin cậy trong nhóm.
Anh là ông chủ đứng sau, chỉ có vài người chủ chốt biết điều này.
Khi phát hiện có vấn đề, Cố Ngộ không yên tâm về Hải Khiêu nên giả làm người phục vụ để theo dõi tình hình. Kết quả là nhóm tội phạm đã chú ý đến anh, cho rằng anh là người có thể giúp chúng đưa hàng hóa ra ngoài, liên tục cử người tiếp cận anh.
Công an đã có kế hoạch bắt giữ, nhưng để không bỏ sót tội phạm lớn, họ đã bàn bạc với Cố Ngộ, nhờ anh phối hợp diễn một vở kịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.