[Thập Niên 80] Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ
Chương 30: Đủ Rồi... Dừng Lại Đi (H)
Nhất Luân Minh Nguyệt
20/05/2024
Dưới ánh nhìn của anh, Trương Thúy Chi nằm thẳng ra trên giường, mái tóc đen mượt xõa tung như thác nước, đổ nghiêng ở trên giường.
Lúc này khuôn mặt vốn dĩ xinh đẹp cũng đã hiện lên dục vọng bừng bừng.
Đuôi mắt dài nhỏ kiều diễm cũng nhiễm dấu vết màu đỏ bừng, đôi môi màu đỏ mọng sưng đỏ vì cắn quá mạnh, nhìn qua càng thêm mềm mại đáng yêu, làm gì còn bộ dáng mạnh mẽ ngày xưa nữa.
Cô nâng đôi chân trắng trẻo mềm mại lên, để lên trước bộ ngực rắn chắc, ngón chân véo lấy đầu ti màu nâu nhô lên, giọng điệu thúc giục mang theo sự bất mãn:
"Anh nhanh lên!"
n Chí Cương vừa mới rũ mắt đã nhìn thấy hành động quyến rũ của người bên dưới, anh nắm lấy mắt cá nhân mảnh khảnh, một tay còn lại kéo côn thịt đã sưng cứng khó chịu ra khỏi quần.
Côn thịt sưng to nổi đầy gân xanh, hiện lên vẻ dữ tợn, quy đầu bóng loáng tiết ra chất lỏng trong suốt.
Lúc đó anh đè xuống, đặt đùi ngọc trắng như tuyết ở bên hông, một tay chống lên gần sườn tai cô, đặt côn thịt sưng to khó chịu ở giữa hoa huyệt ướt át.
Trong khoảnh khắc va chạm với thịt mềm, hơi thở của anh trở nên căng thẳng đột ngột, giống như bị điện giật, một cơn tê dại quét qua toàn thân.
Sau khi điều chỉnh hô hấp xong, anh dần chen vào trong cơ thể nhỏ nhắn xinh đẹp theo tiểu huyệt mềm mại như nhụy hoa, cảm xúc mềm mại nóng ướt bao quanh khiến cho hơi thở của anh càng thêm nặng nề hơn, giọng nói còn có một chút kiềm chế nhẫn nhịn.
"Em thả lỏng chút!" Nói xong, anh cúi đầu hôn một cái lên đôi môi cô.
Côn thịt cứng rắn thô to không đâm vào trong toàn bộ, Trương Thúy Chi chỉ kêu rên một tiếng, đôi tay xinh đẹp như ngọc bám lên phía sau lưng rắn chắc, để lại một dấu tay hình trăng khuyết.
Lúc này, cô mới thật sự cảm nhận được côn thịt thô to cứng rắn kia tiến vào trong cơ thể, hòa nhập với cơ thể của chính mình, toàn bộ cơ thể cô một lần nữa thuộc về người đàn ông ở trước mặt này.
Cô vùi vào hõm cổ anh, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của anh, giọng nói nhỏ nhẹ:
" n Chí Cương, từ giờ trở đi, anh phải đối xử tốt với em, cả đời chỉ có thể đối xử tốt với một mình em."
Nghe thấy lời của cô, n Chí Cương lại xoay mặt qua hôn nhẹ một cái lên cần cổ trắng nõn của cô.
Lúc này cái trán trơn bóng của anh thoáng hiện lên những đường gân xanh, vẻ mặt kiềm nén chịu đựng, lui hông ra rồi bắt đầu va chạm vào sâu ra nông.
Theo những lần va chạm mạnh mẽ, cuối cùng Trương Thúy Chi cũng không kiềm chế nổi nữa, giữa môi lưỡi hồng hào tràn ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào đứt quãng.
Cô cảm giác bản thân hình như đã bị lực đâm ra vào này xuyên thủng rồi, mỗi lần đầu đâm đến chỗ sâu nhất, không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả đó là cảm giác gì.
Cô chỉ biết là cơ thể mình đã giống như cam lộ phơi lâu ngày, quấn chặt lên cơ thể to lớn thon dài. Cô muốn ngừng mà không được.
"Ưm... Ư..."
"Nhẹ.. Chút..."
Chân tay họ quấn lấy nhau, va chạm da thịt, thể xác phát ra những thanh âm thanh thúy.
Trong phòng tràn ngập dục vọng...
Vành tai và tóc mai vướng vào nhau. Trương Thúy Chi nằm trên giường, toàn bộ quá trình không hề dùng một chút sức lực nào nhưng lại đổ mồ hôi ướt đẫm sợi tóc đen nhanh dính ở giữa cần cổ trắng trẻo.
Lúc này cô vươn cánh tay trắng mảnh khảnh ra vòng qua ôm lấy cổ của người bên trên, ngửa ra sau để lộ phần cổ thiên nga xinh đẹp, phối hợp theo những lần va chạm của người bên trên.
Cô rung động theo nhịp như một cây lục bình.
Núm vú như trái đào mật, đè lên lồng ngực dày rộng rắn chắc kia, bị đè đến mức thay đổi hình dạng. Phần hông vốn có màu trắng trơn nhẵn giờ lại hiện lên mấy dấu tay rõ ràng.
Động tĩnh trong phòng vang lên từ giữa trưa đến trưa.
Trương Thúy Chi không biết bị giày vò lăn lộn bao lâu, cô đã kiệt sức nhưng bàn tay to đặt ở bên hông không hề có ý buông ra.
Cô chôn mặt vào trong gối, ghế lên giường, ngon tay thon dài trắng mềm túm chặt lấy gối, nâng bờ mông trắng trẻo đã ửng đỏ lên, phát ra tiếng rên rỉ cầu xin tha thứ và tiếng thở gấp:
"Đủ rồi!"
"Không... Dừng lại..."
"A..."
Tiếng rên rỉ của cô khiến cho bàn tay to đang giữ ở eo nhỏ của cô siết chặt lại.
Lúc này khuôn mặt vốn dĩ xinh đẹp cũng đã hiện lên dục vọng bừng bừng.
Đuôi mắt dài nhỏ kiều diễm cũng nhiễm dấu vết màu đỏ bừng, đôi môi màu đỏ mọng sưng đỏ vì cắn quá mạnh, nhìn qua càng thêm mềm mại đáng yêu, làm gì còn bộ dáng mạnh mẽ ngày xưa nữa.
Cô nâng đôi chân trắng trẻo mềm mại lên, để lên trước bộ ngực rắn chắc, ngón chân véo lấy đầu ti màu nâu nhô lên, giọng điệu thúc giục mang theo sự bất mãn:
"Anh nhanh lên!"
n Chí Cương vừa mới rũ mắt đã nhìn thấy hành động quyến rũ của người bên dưới, anh nắm lấy mắt cá nhân mảnh khảnh, một tay còn lại kéo côn thịt đã sưng cứng khó chịu ra khỏi quần.
Côn thịt sưng to nổi đầy gân xanh, hiện lên vẻ dữ tợn, quy đầu bóng loáng tiết ra chất lỏng trong suốt.
Lúc đó anh đè xuống, đặt đùi ngọc trắng như tuyết ở bên hông, một tay chống lên gần sườn tai cô, đặt côn thịt sưng to khó chịu ở giữa hoa huyệt ướt át.
Trong khoảnh khắc va chạm với thịt mềm, hơi thở của anh trở nên căng thẳng đột ngột, giống như bị điện giật, một cơn tê dại quét qua toàn thân.
Sau khi điều chỉnh hô hấp xong, anh dần chen vào trong cơ thể nhỏ nhắn xinh đẹp theo tiểu huyệt mềm mại như nhụy hoa, cảm xúc mềm mại nóng ướt bao quanh khiến cho hơi thở của anh càng thêm nặng nề hơn, giọng nói còn có một chút kiềm chế nhẫn nhịn.
"Em thả lỏng chút!" Nói xong, anh cúi đầu hôn một cái lên đôi môi cô.
Côn thịt cứng rắn thô to không đâm vào trong toàn bộ, Trương Thúy Chi chỉ kêu rên một tiếng, đôi tay xinh đẹp như ngọc bám lên phía sau lưng rắn chắc, để lại một dấu tay hình trăng khuyết.
Lúc này, cô mới thật sự cảm nhận được côn thịt thô to cứng rắn kia tiến vào trong cơ thể, hòa nhập với cơ thể của chính mình, toàn bộ cơ thể cô một lần nữa thuộc về người đàn ông ở trước mặt này.
Cô vùi vào hõm cổ anh, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của anh, giọng nói nhỏ nhẹ:
" n Chí Cương, từ giờ trở đi, anh phải đối xử tốt với em, cả đời chỉ có thể đối xử tốt với một mình em."
Nghe thấy lời của cô, n Chí Cương lại xoay mặt qua hôn nhẹ một cái lên cần cổ trắng nõn của cô.
Lúc này cái trán trơn bóng của anh thoáng hiện lên những đường gân xanh, vẻ mặt kiềm nén chịu đựng, lui hông ra rồi bắt đầu va chạm vào sâu ra nông.
Theo những lần va chạm mạnh mẽ, cuối cùng Trương Thúy Chi cũng không kiềm chế nổi nữa, giữa môi lưỡi hồng hào tràn ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào đứt quãng.
Cô cảm giác bản thân hình như đã bị lực đâm ra vào này xuyên thủng rồi, mỗi lần đầu đâm đến chỗ sâu nhất, không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả đó là cảm giác gì.
Cô chỉ biết là cơ thể mình đã giống như cam lộ phơi lâu ngày, quấn chặt lên cơ thể to lớn thon dài. Cô muốn ngừng mà không được.
"Ưm... Ư..."
"Nhẹ.. Chút..."
Chân tay họ quấn lấy nhau, va chạm da thịt, thể xác phát ra những thanh âm thanh thúy.
Trong phòng tràn ngập dục vọng...
Vành tai và tóc mai vướng vào nhau. Trương Thúy Chi nằm trên giường, toàn bộ quá trình không hề dùng một chút sức lực nào nhưng lại đổ mồ hôi ướt đẫm sợi tóc đen nhanh dính ở giữa cần cổ trắng trẻo.
Lúc này cô vươn cánh tay trắng mảnh khảnh ra vòng qua ôm lấy cổ của người bên trên, ngửa ra sau để lộ phần cổ thiên nga xinh đẹp, phối hợp theo những lần va chạm của người bên trên.
Cô rung động theo nhịp như một cây lục bình.
Núm vú như trái đào mật, đè lên lồng ngực dày rộng rắn chắc kia, bị đè đến mức thay đổi hình dạng. Phần hông vốn có màu trắng trơn nhẵn giờ lại hiện lên mấy dấu tay rõ ràng.
Động tĩnh trong phòng vang lên từ giữa trưa đến trưa.
Trương Thúy Chi không biết bị giày vò lăn lộn bao lâu, cô đã kiệt sức nhưng bàn tay to đặt ở bên hông không hề có ý buông ra.
Cô chôn mặt vào trong gối, ghế lên giường, ngon tay thon dài trắng mềm túm chặt lấy gối, nâng bờ mông trắng trẻo đã ửng đỏ lên, phát ra tiếng rên rỉ cầu xin tha thứ và tiếng thở gấp:
"Đủ rồi!"
"Không... Dừng lại..."
"A..."
Tiếng rên rỉ của cô khiến cho bàn tay to đang giữ ở eo nhỏ của cô siết chặt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.