Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực
Chương 12: Bạn Học 3
Túy Nhiễm Khinh Ca
24/09/2021
Hứa Cẩm Vi trầm mặc đi theo phía sau bọn họ, không gia nhập vào cuộc trò chuyện của họ. Đây gần như là trạng thái sinh hoạt ở trường bình thường của nguyên chủ, trừ cô em họ Lục Lâm Lâm ra, tất cả mọi người trong trường học đều bài xích người có tính cách hướng nội lại mập mạp như cô.
Trường học có phòng ăn dành cho công chức, bọn học sinh đều có thể trả tiền để lấy cơm ở bên này nhưng phần lớn học sinh có điều kiện gia đình giống cô đều tự mang cơm tới, nhân lúc kết thúc tiết học đầu tiên thì chạy đến phòng ăn hâm cơm, như vậy thì chờ đến buổi trưa tan học cũng có thể đến phòng ăn nhận thức ăn nóng hổi rồi.
Nếu như Hứa Cẩm Vi không kế thừa trí nhớ của nguyên chủ thì cuộc sống ở trường học chỉ sợ sẽ có chút phiền toái, dẫu sao trong tiểu thuyết cũng sẽ không miêu tả những thứ này chi tiết và rõ ràng như vậy, nếu như lộ ra sơ sót gì thì phiền toái.
Sau khi trở lại phòng học, ánh mắt Hứa Cẩm Vi chỉ tùy ý nhìn xung quanh liền phát hiện Thẩm Lâm Xuyên vẫn còn đang ngủ, bất kể chung quanh có ồn ào thế nào đi nữa, đều tựa như không ảnh hưởng tới anh vậy.
Thật là một người kỳ quái.
Thời gian một buổi sáng trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến thời gian ăn cơm trưa.
"Hứa Cẩm Vi! Động tác nhanh lên một chút! Bằng không có chỗ ăn cơm đâu!" Cô gái trước đó cùng đi hâm cơm ở cửa kêu lớn.
Dưới sự thúc giục của đám nữ sinh, Hứa Cẩm Vi đến đồ cũng không kịp thu dọn liền cùng bọn họ đi phòng ăn, mặc dù trong cặp của cô căn bản không có vật gì đáng tiền.
Phòng ăn dành cho công chức không lớn, một nửa là để lại cho giáo viên và học sinh bỏ tiền mua cơm ăn, một nửa kia mới là cho những học sinh khác ăn cơm hộp, chỗ bọn họ có thể ngồi cũng không nhiều, nếu như không chiếm vị trí trước thì một hồi bọn họ cũng chỉ có thể đi bên ngoài luống hoa ngồi ăn. Nơi đó người đến kẻ đi, bị người khác nhìn thấy ăn cái gì luôn cảm thấy không được tự nhiên, chỉ có nam sinh đỉnh đạc mới đi bên kia, cũng khó trách bọn họ lại nóng nảy như vậy.
"Lâm Lâm, các người đi chiếm chỗ ngồi đi, tớ cùng Hứa Cẩm Vi đi lấy hộp cơm là được." Một nữ sinh tên là Từ Giai Ny mở miệng nói.
"Được, các cậu nhanh lên nhé!" Lục Lâm Lâm nói xong liền cùng hai nữ sinh còn lại cười cười nói nói đi chiếm chỗ, từ đầu tới cuối không ai hỏi thăm ý kiến của Hứa Cẩm Vi.
Hứa Cẩm Vi cũng lười so đo với mấy cô nhóc này, đi theo phía sau Từ Giai Ny lấy hộp cơm. Vì sợ cầm nhầm hộp cơm nên mỗi một người đều làm ký hiệu lên trên nắp hộp cơm của mình, trên hộp cơm của Lục Lâm Lâm dùng bút mực màu sắc rực rỡ vẽ lên một trái tim màu đỏ, hộp cơm của Hứa Cẩm Vi và những người khác là dùng dao nhỏ khắc tên mình, năm hộp cơm đặt chung một chỗ, vô cùng dễ dàng nhận biết.
"Tớ cầm hai cái này, còn lại cậu tự cầm." Từ Giai Ny nói xong liền lấy ra một miếng vải bông thật dày, để hộp cơm của mình và Lục Lâm Lâm lên, sau đó cong môi lộ ra nụ cười ác ý với Hứa Cẩm Vi rồi trực tiếp xoay người rời đi.
Hứa Cẩm Vi liền biết, đám Từ Giai Ny là cố ý, mấy người bọn họ luôn luôn có ấn tượng gì tốt với Hứa Cẩm Vi, chịu ăn cơm với cô cũng là vì nể mặt cô là chị họ của Lục Lâm Lâm, nhưng cũng không ít lần âm thầm ăn hiếp nguyên chủ. Hộp cơm bằng nhôm rất nóng, không có vật đỡ thì không có cách nào cầm, bọn họ thì lại thúc giục cô đi lấy đồ để cô không kịp cầm miếng vải, sau đó lại kéo cô đi lấy hộp cơm, căn bản là muốn làm khó cô.
Nếu như là nguyên chủ, sợ rằng sẽ để bọn họ được như ý, nhưng mà bây giờ ư. . . Ha.
Trong lòng Hứa Cẩm Vi ngưng tụ ra một tầng nước mong mỏng, sau đó trực tiếp cầm ba hộp cơm lên, liền xoay người đi về phía mọi người ngồi. Năng lực khống chế của cô đối với dị năng đã sớm đạt tới mức thành thạo, chuyện nhỏ như dùng nước để cách nhiệt này với cô mà nói là dễ như trở bàn tay.
Mấy người Từ Giai Ny đang dùng dáng vẻ xem kịch vui nhìn quanh cửa, thấy Hứa Cẩm Vi cứ trực tiếp dùng tay không cầm ba hộp cơm nóng bốc khói tới, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Hứa Cẩm Vi, cậu không cảm thấy nóng sao?" Một nữ sinh không nhịn được mở miệng hỏi.
"Không cảm thấy." Hứa Cẩm Vi hơi cong môi, đưa hai hộp cơm kia ra.
Đùa dai không thành công, mấy nữ sinh thất vọng bỉu môi, mở hộp cơm ra chuẩn bị ăn cơm, để cho tiện mang theo, muỗng ăn cơm bọn họ cũng trực tiếp đặt ở trong hộp.
Trường học có phòng ăn dành cho công chức, bọn học sinh đều có thể trả tiền để lấy cơm ở bên này nhưng phần lớn học sinh có điều kiện gia đình giống cô đều tự mang cơm tới, nhân lúc kết thúc tiết học đầu tiên thì chạy đến phòng ăn hâm cơm, như vậy thì chờ đến buổi trưa tan học cũng có thể đến phòng ăn nhận thức ăn nóng hổi rồi.
Nếu như Hứa Cẩm Vi không kế thừa trí nhớ của nguyên chủ thì cuộc sống ở trường học chỉ sợ sẽ có chút phiền toái, dẫu sao trong tiểu thuyết cũng sẽ không miêu tả những thứ này chi tiết và rõ ràng như vậy, nếu như lộ ra sơ sót gì thì phiền toái.
Sau khi trở lại phòng học, ánh mắt Hứa Cẩm Vi chỉ tùy ý nhìn xung quanh liền phát hiện Thẩm Lâm Xuyên vẫn còn đang ngủ, bất kể chung quanh có ồn ào thế nào đi nữa, đều tựa như không ảnh hưởng tới anh vậy.
Thật là một người kỳ quái.
Thời gian một buổi sáng trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến thời gian ăn cơm trưa.
"Hứa Cẩm Vi! Động tác nhanh lên một chút! Bằng không có chỗ ăn cơm đâu!" Cô gái trước đó cùng đi hâm cơm ở cửa kêu lớn.
Dưới sự thúc giục của đám nữ sinh, Hứa Cẩm Vi đến đồ cũng không kịp thu dọn liền cùng bọn họ đi phòng ăn, mặc dù trong cặp của cô căn bản không có vật gì đáng tiền.
Phòng ăn dành cho công chức không lớn, một nửa là để lại cho giáo viên và học sinh bỏ tiền mua cơm ăn, một nửa kia mới là cho những học sinh khác ăn cơm hộp, chỗ bọn họ có thể ngồi cũng không nhiều, nếu như không chiếm vị trí trước thì một hồi bọn họ cũng chỉ có thể đi bên ngoài luống hoa ngồi ăn. Nơi đó người đến kẻ đi, bị người khác nhìn thấy ăn cái gì luôn cảm thấy không được tự nhiên, chỉ có nam sinh đỉnh đạc mới đi bên kia, cũng khó trách bọn họ lại nóng nảy như vậy.
"Lâm Lâm, các người đi chiếm chỗ ngồi đi, tớ cùng Hứa Cẩm Vi đi lấy hộp cơm là được." Một nữ sinh tên là Từ Giai Ny mở miệng nói.
"Được, các cậu nhanh lên nhé!" Lục Lâm Lâm nói xong liền cùng hai nữ sinh còn lại cười cười nói nói đi chiếm chỗ, từ đầu tới cuối không ai hỏi thăm ý kiến của Hứa Cẩm Vi.
Hứa Cẩm Vi cũng lười so đo với mấy cô nhóc này, đi theo phía sau Từ Giai Ny lấy hộp cơm. Vì sợ cầm nhầm hộp cơm nên mỗi một người đều làm ký hiệu lên trên nắp hộp cơm của mình, trên hộp cơm của Lục Lâm Lâm dùng bút mực màu sắc rực rỡ vẽ lên một trái tim màu đỏ, hộp cơm của Hứa Cẩm Vi và những người khác là dùng dao nhỏ khắc tên mình, năm hộp cơm đặt chung một chỗ, vô cùng dễ dàng nhận biết.
"Tớ cầm hai cái này, còn lại cậu tự cầm." Từ Giai Ny nói xong liền lấy ra một miếng vải bông thật dày, để hộp cơm của mình và Lục Lâm Lâm lên, sau đó cong môi lộ ra nụ cười ác ý với Hứa Cẩm Vi rồi trực tiếp xoay người rời đi.
Hứa Cẩm Vi liền biết, đám Từ Giai Ny là cố ý, mấy người bọn họ luôn luôn có ấn tượng gì tốt với Hứa Cẩm Vi, chịu ăn cơm với cô cũng là vì nể mặt cô là chị họ của Lục Lâm Lâm, nhưng cũng không ít lần âm thầm ăn hiếp nguyên chủ. Hộp cơm bằng nhôm rất nóng, không có vật đỡ thì không có cách nào cầm, bọn họ thì lại thúc giục cô đi lấy đồ để cô không kịp cầm miếng vải, sau đó lại kéo cô đi lấy hộp cơm, căn bản là muốn làm khó cô.
Nếu như là nguyên chủ, sợ rằng sẽ để bọn họ được như ý, nhưng mà bây giờ ư. . . Ha.
Trong lòng Hứa Cẩm Vi ngưng tụ ra một tầng nước mong mỏng, sau đó trực tiếp cầm ba hộp cơm lên, liền xoay người đi về phía mọi người ngồi. Năng lực khống chế của cô đối với dị năng đã sớm đạt tới mức thành thạo, chuyện nhỏ như dùng nước để cách nhiệt này với cô mà nói là dễ như trở bàn tay.
Mấy người Từ Giai Ny đang dùng dáng vẻ xem kịch vui nhìn quanh cửa, thấy Hứa Cẩm Vi cứ trực tiếp dùng tay không cầm ba hộp cơm nóng bốc khói tới, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Hứa Cẩm Vi, cậu không cảm thấy nóng sao?" Một nữ sinh không nhịn được mở miệng hỏi.
"Không cảm thấy." Hứa Cẩm Vi hơi cong môi, đưa hai hộp cơm kia ra.
Đùa dai không thành công, mấy nữ sinh thất vọng bỉu môi, mở hộp cơm ra chuẩn bị ăn cơm, để cho tiện mang theo, muỗng ăn cơm bọn họ cũng trực tiếp đặt ở trong hộp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.