[Thập Niên 80] Đại Viện Tiểu Tức Phụ
Chương 33: Con có bị ngốc hay không vậy? (6)
Ngũ Diệp Đàm
10/05/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vì vậy, khi Lâm Kiến Minh nói với đám người ở bên ngoài rằng Lâm Yểu chính là con gái ruột của Lâm Kiến Nghiệp … thì chắc chắn là, Lâm Gia Khả và Lâm Gia Hoa sẽ không tin điều đó.
Vì vậy Triệu Tân Lan đã tính toán và lên kế hoạch để nói chuyện một cách vui vẻ với hai đứa con trai và con gái của mình, sau đó sẽ đem toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối nói hết cho hai đứa chúng nó nghe.
Triệu Tân Lan nói: "Gia Hoa, Gia Khả, trước kia ta cũng đã từng nói với các con rồi có nhớ không, rằng sự việc xảy ra năm đó các con cũng không thể hoàn toàn đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu của cha các con được. Chú hai và dì của các con chính là đã chết ở nông thôn hồi đó, và cha của các con khi đó chính là do bất đắc dĩ lắm nên mới phải cưới người phụ nữ ở ngôi làng đó về làm vợ. Nhưng bây giờ người phụ nữ đó đã mất rồi, cha của các con thì lại là lãnh đạo của một trường học, ông ấy không muốn bản thân mình có một vết nhơ hay nhược điểm nào cả, cho nên mới nghĩ rằng phải cần thiết đón đứa con đó về đây. Nhưng ông ấy cũng chỉ nói với mọi người rằng đứa bé đó là con của chú hai và dì hai thôi, đâu có để cho những người khác bàn tán linh tinh về gia đình mình… ”
"Mẹ, nếu như cha định đón cô ấy về đây, thì mẹ muốn cho cô ấy sống ở đâu?"
Lâm Gia Khả, người vẫn luôn trầm mặc, im hơi lặng tiếng từ nãy đến giờ, đột nhiên cắt ngang lời của mẹ mình, rồi nói: "Trong nhà của chúng ta cũng chỉ có duy nhất ba gian phòng ngủ, nếu để cô ấy đến nhà của chúng ta thì cô ấy sẽ ở phòng nào đây?"
Triệu Tân Lan sửng sốt.
Trường học nông nghiệp ở vùng ngoại thành, khu nhà cũng khá rộng rãi, phòng ngủ của Lâm gia cũng không phải nhỏ, mỗi phòng có diện tích hơn 80 mét vuông, cách bố trí của căn nhà là có ba gian phòng ngủ và một gian là phòng khách.
Với trình độ lúc trước của Lâm Kiến Minh, vốn dĩ ngay từ đầu ông ta đã không thể được giao cho một ngôi nhà lớn như vậy, chỉ có điều, ông ta lại cậy vào thế lực của ông Hàn, cho nên trường học mới chiếu cố mà vào thời điểm khi phân phòng, đã chia cho ông ta một ngôi nhà lớn hơn.
Bình thường là một nhà bốn người bọn họ, hai vợ chồng thì cùng ở trong phòng ngủ chính, Lâm Gia Khả và Lâm Gia Hoa thì mỗi người một phòng riêng, thực sự vô cùng thoải mái, nhưng đột nhiên bây giờ lại có nhiều hơn một người, cho nên liền không còn dư phòng nữa.
Mấy ngày nay, Triệu Tân Lan chỉ mải lo nghĩ đến việc phải làm thế nào để thuyết phục được chồng sẽ bỏ ý định đi đón con nha đầu kia về đây, hoặc là lo lắng vì không biết đám người bên ngoài kia sẽ nghĩ gì hay nói gì về gia đình của bà ta khi biết sự việc này, chứ bà ta chưa bao giờ nghĩ tới việc sau khi đón con nha đầu đó về đây rồi, thì sẽ để nó sống ở đâu, và làm như thế nào để sống.
Lâm Gia Khả sau khi nhìn thấy phản ứng của mẹ mình thì liền trở nên lo lắng, cô ta nói: "Mẹ, mẹ nhất định không thể để cho cô ta sống ở trong phòng của con được. Con bé đó đến từ nông thôn, nên thói quen sinh hoạt của nó chắc hẳn là sẽ rất kém. Con còn nghe người ta nói rằng mấy người ở thôn quê có khi cả tháng cũng không tắm lấy một lần, vừa bẩn thỉu lại vừa lộn xộn, đầu còn có cả một ổ chấy rận, ngủ thì chuyên gia ngáy ... Mẹ, con hiện tại đang là học sinh lớp 11, chính là thời điểm quan trọng nhất, nếu như để cô ta sống chung phòng với con, thì sự có mặt của cô ta nhất định sẽ làm ảnh hưởng đến việc học của con! "
Vì vậy, khi Lâm Kiến Minh nói với đám người ở bên ngoài rằng Lâm Yểu chính là con gái ruột của Lâm Kiến Nghiệp … thì chắc chắn là, Lâm Gia Khả và Lâm Gia Hoa sẽ không tin điều đó.
Vì vậy Triệu Tân Lan đã tính toán và lên kế hoạch để nói chuyện một cách vui vẻ với hai đứa con trai và con gái của mình, sau đó sẽ đem toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối nói hết cho hai đứa chúng nó nghe.
Triệu Tân Lan nói: "Gia Hoa, Gia Khả, trước kia ta cũng đã từng nói với các con rồi có nhớ không, rằng sự việc xảy ra năm đó các con cũng không thể hoàn toàn đổ hết mọi trách nhiệm lên đầu của cha các con được. Chú hai và dì của các con chính là đã chết ở nông thôn hồi đó, và cha của các con khi đó chính là do bất đắc dĩ lắm nên mới phải cưới người phụ nữ ở ngôi làng đó về làm vợ. Nhưng bây giờ người phụ nữ đó đã mất rồi, cha của các con thì lại là lãnh đạo của một trường học, ông ấy không muốn bản thân mình có một vết nhơ hay nhược điểm nào cả, cho nên mới nghĩ rằng phải cần thiết đón đứa con đó về đây. Nhưng ông ấy cũng chỉ nói với mọi người rằng đứa bé đó là con của chú hai và dì hai thôi, đâu có để cho những người khác bàn tán linh tinh về gia đình mình… ”
"Mẹ, nếu như cha định đón cô ấy về đây, thì mẹ muốn cho cô ấy sống ở đâu?"
Lâm Gia Khả, người vẫn luôn trầm mặc, im hơi lặng tiếng từ nãy đến giờ, đột nhiên cắt ngang lời của mẹ mình, rồi nói: "Trong nhà của chúng ta cũng chỉ có duy nhất ba gian phòng ngủ, nếu để cô ấy đến nhà của chúng ta thì cô ấy sẽ ở phòng nào đây?"
Triệu Tân Lan sửng sốt.
Trường học nông nghiệp ở vùng ngoại thành, khu nhà cũng khá rộng rãi, phòng ngủ của Lâm gia cũng không phải nhỏ, mỗi phòng có diện tích hơn 80 mét vuông, cách bố trí của căn nhà là có ba gian phòng ngủ và một gian là phòng khách.
Với trình độ lúc trước của Lâm Kiến Minh, vốn dĩ ngay từ đầu ông ta đã không thể được giao cho một ngôi nhà lớn như vậy, chỉ có điều, ông ta lại cậy vào thế lực của ông Hàn, cho nên trường học mới chiếu cố mà vào thời điểm khi phân phòng, đã chia cho ông ta một ngôi nhà lớn hơn.
Bình thường là một nhà bốn người bọn họ, hai vợ chồng thì cùng ở trong phòng ngủ chính, Lâm Gia Khả và Lâm Gia Hoa thì mỗi người một phòng riêng, thực sự vô cùng thoải mái, nhưng đột nhiên bây giờ lại có nhiều hơn một người, cho nên liền không còn dư phòng nữa.
Mấy ngày nay, Triệu Tân Lan chỉ mải lo nghĩ đến việc phải làm thế nào để thuyết phục được chồng sẽ bỏ ý định đi đón con nha đầu kia về đây, hoặc là lo lắng vì không biết đám người bên ngoài kia sẽ nghĩ gì hay nói gì về gia đình của bà ta khi biết sự việc này, chứ bà ta chưa bao giờ nghĩ tới việc sau khi đón con nha đầu đó về đây rồi, thì sẽ để nó sống ở đâu, và làm như thế nào để sống.
Lâm Gia Khả sau khi nhìn thấy phản ứng của mẹ mình thì liền trở nên lo lắng, cô ta nói: "Mẹ, mẹ nhất định không thể để cho cô ta sống ở trong phòng của con được. Con bé đó đến từ nông thôn, nên thói quen sinh hoạt của nó chắc hẳn là sẽ rất kém. Con còn nghe người ta nói rằng mấy người ở thôn quê có khi cả tháng cũng không tắm lấy một lần, vừa bẩn thỉu lại vừa lộn xộn, đầu còn có cả một ổ chấy rận, ngủ thì chuyên gia ngáy ... Mẹ, con hiện tại đang là học sinh lớp 11, chính là thời điểm quan trọng nhất, nếu như để cô ta sống chung phòng với con, thì sự có mặt của cô ta nhất định sẽ làm ảnh hưởng đến việc học của con! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.