Thập Niên 80: Đại Vương Hải Sản (Dịch)
Chương 28: Yêu Cầu
Hàn Tiểu Kỳ
02/12/2021
“Vậy cho em trai ăn.” Dù sao Hào Hào còn nhỏ, không suy nghĩ nhiều như vậy, nếu mẹ không ăn, cậu bé bóc giấy gói kẹo ra, muốn cho em trai ăn.
“Đợi một lát.”
Lưu Tú Hồng nhận lấy toffee, cắt một miếng nhỏ cỡ móng tay, nhét vào miệng con trai út đang nhìn kẹo với vẻ chờ mong, còn lại đều đưa cho con trai lớn. Đợi khi cô tiếp tục gảy củi lửa, lúc này mới hỏi tiếp chuyện xảy ra trong hai ngày nay.
Từ miệng Hào Hào biết được, hôm qua bà cụ Hứa trực tiếp dẫn cậu bé đến thị trấn.
Bên thôn Tiểu Ngư tương đối lạc hậu, ngay cả quầy bán đồ ăn vặt cũng không có, muốn mua đồ ngoại trừ đến hợp tác xã mua bán ở bên công xã, không thì chỉ có thể đợi thuyền vận chuyển hàng hóa tư nhân tới. Nhưng bên thị trấn thì hoàn toàn không phải như vậy, hiện giờ là năm đầu 60 cải cách mở ra, mua bán đồ từng được gọi là đầu cơ tích trữ, hiện giờ thành pháp bảo làm giàu có một không hai. Trong thị trấn, đầu đường cuối ngõ đều tràn ngập quán nhỏ tư nhân mở, rất nhiều thứ đều không cần phiếu, có tiền là mua được.
Thực ra lời nói của Hào Hào không rõ ràng lắm, theo như lời cậu bé nói, lúc trước bà nội cậu bé đưa cậu bé đến bệnh viện, sau khi ở đó cả đêm, lại dẫn cậu bé tới cửa hàng mua quần áo giày, sau này còn dẫn tới quán bán bánh kẹo, mua rất nhiều bánh, cuối cùng trở về, bắt thuyền vận chuyển hàng hóa của người ta, còn mua một chiếc ô tô nhỏ đặt ở trong góc.
“Ô tô nhỏ đâu?” Sau khi Hào Hào nói xong, cuối cùng cũng nhớ tới ô tô nhỏ của cậu bé, cậu bé muốn đưa cho em trai xem, nhưng tìm tới tìm lui không tìm được, lập tức rất thất vọng.
“Ở chỗ bà nội con đúng không? Lát nữa con muốn chơi, thì đi tìm bà nội con.” Thực ra Lưu Tú Hồng không ngại con trai ở chung nhiều với bà nội, tử tế ác ý vẫn luôn khác nhau. Cho dù bà cụ Hứa quắc mắt trừng cô, nhưng đối với đứa cháu bà ta yêu thương thì không có chút cáu giận nào.
Nhưng Hào Hào từ chối.
“Không đi, trong nhà còn có cô út.”
Vừa dứt lời, Hào Hào chạy vội tới bên cạnh Lưu Tú Hồng, ôm lấy cô, dùng giọng nói mang theo nức nở hỏi: “Mẹ, cô út nói cha đã chết, sẽ không trở về.”
Lưu Tú Hồng thở dài một hơi, làm lửa nhỏ bớt xong, cô mới xoay người ôm lấy Hào Hào: “Là mẹ không tốt, mẹ không biết nên nói với con chuyện này thế nào, mới để con mỗi ngày đều chạy tới bên bãi bùn. Cô út không lừa con, cha con… Thực sự sẽ không trở về nữa.”
Có thể là vì đã biết chuyện này, Hào Hào không suy sụp lần nữa, cậu bé chỉ ôm Lưu Tú Hồng không buông tay, khóc sướt mướt nói: “Vậy mẹ thì sao? Mẹ sẽ đi ư? Sẽ vứt bỏ Hào Hào, không cần Hào Hào nữa sao?”
“Sẽ không, mẹ đảm bảo, tuyệt đối sẽ không.” Lưu Tú Hồng không biết rốt cuộc mẹ chồng đã nói gì với Hào Hào, hơn nữa thay vì truy cứu chuyện này, còn không bằng trực tiếp cho đứa bé một đảm bảo càng thỏa đáng hơn. Lau khô nước mắt cho đứa bé, lại hứa hẹn một lần nữa, cô mới nói: “Cha không còn, Hào Hào thành nam tử hán nhỏ trong nhà, con xem, em trai đang nhìn con đó, đừng khóc nữa có được không?”
Hào Hào quay đầu nhìn, em trai chớp đôi mắt đen như mực, vẻ mặt ngây thơ tò mò nhìn mẹ và anh trai, khóe miệng còn chảy nước miếng, xem ra toffee ăn thực sự rất ngon.
“Dạ! Con không khóc, con phải bảo vệ em trai, tuyệt đối không để cô út bắt nạt em trai con!” Hào Hào vỗ ngực, vô cùng khí phách.
Chẳng qua Hứa Thu Yến đâu dám bắt nạt cháu cô ta nữa? Cô ta đang không kịp ứng phó xem mắt.
Bà cụ Hứa đúng là người có năng lực, lúc này bà ta mới nói muốn Hứa Thu Yến mau chóng gả ra ngoài, sáng sớm ngày hôm sau, cả đội đều đã biết, có một nửa bác gái được bà ta nhắc nhở, phải giúp lựa người.
Con gái gả đi không giống với cưới vợ, cho dù là nơi nào, cưới vợ đều xem trọng cầu hôn, cho dù lúc trước Hứa Quốc Cường xem như là người có năng lực trong đội, vì cưới được Lưu Tú Hồng, còn đến nhà họ Lưu mấy chuyến, các loại lễ vật tặng càng không thể thiếu. Cũng là nhà họ Lưu chân thật, lại nhìn trúng năng lực của con rể, không cần quá nhiều đồ, như tên nhóc nhà khác muốn cưới vợ, vét sạch của cải là chuyện bình thường.
Nhưng đổi thành gả con gái…
Ồ… Chuẩn bị con gái thật tốt là được.
Yêu cầu của bà cụ Hứa cũng không cao, cho dù con gái bà ta tốt nghiệp cấp 3, cũng sẽ không cưỡng cầu con rể cũng học cấp 3, dù sao gia đình giàu có, người chịu khó là được. Bởi vậy, điều kiện chọn người phù hợp cho dù không nhiều lắm, nhưng trong cả công xã vẫn có nhiều. Vấn đề duy nhất chính là, người ta nguyện ý cưới sao?
“Đợi một lát.”
Lưu Tú Hồng nhận lấy toffee, cắt một miếng nhỏ cỡ móng tay, nhét vào miệng con trai út đang nhìn kẹo với vẻ chờ mong, còn lại đều đưa cho con trai lớn. Đợi khi cô tiếp tục gảy củi lửa, lúc này mới hỏi tiếp chuyện xảy ra trong hai ngày nay.
Từ miệng Hào Hào biết được, hôm qua bà cụ Hứa trực tiếp dẫn cậu bé đến thị trấn.
Bên thôn Tiểu Ngư tương đối lạc hậu, ngay cả quầy bán đồ ăn vặt cũng không có, muốn mua đồ ngoại trừ đến hợp tác xã mua bán ở bên công xã, không thì chỉ có thể đợi thuyền vận chuyển hàng hóa tư nhân tới. Nhưng bên thị trấn thì hoàn toàn không phải như vậy, hiện giờ là năm đầu 60 cải cách mở ra, mua bán đồ từng được gọi là đầu cơ tích trữ, hiện giờ thành pháp bảo làm giàu có một không hai. Trong thị trấn, đầu đường cuối ngõ đều tràn ngập quán nhỏ tư nhân mở, rất nhiều thứ đều không cần phiếu, có tiền là mua được.
Thực ra lời nói của Hào Hào không rõ ràng lắm, theo như lời cậu bé nói, lúc trước bà nội cậu bé đưa cậu bé đến bệnh viện, sau khi ở đó cả đêm, lại dẫn cậu bé tới cửa hàng mua quần áo giày, sau này còn dẫn tới quán bán bánh kẹo, mua rất nhiều bánh, cuối cùng trở về, bắt thuyền vận chuyển hàng hóa của người ta, còn mua một chiếc ô tô nhỏ đặt ở trong góc.
“Ô tô nhỏ đâu?” Sau khi Hào Hào nói xong, cuối cùng cũng nhớ tới ô tô nhỏ của cậu bé, cậu bé muốn đưa cho em trai xem, nhưng tìm tới tìm lui không tìm được, lập tức rất thất vọng.
“Ở chỗ bà nội con đúng không? Lát nữa con muốn chơi, thì đi tìm bà nội con.” Thực ra Lưu Tú Hồng không ngại con trai ở chung nhiều với bà nội, tử tế ác ý vẫn luôn khác nhau. Cho dù bà cụ Hứa quắc mắt trừng cô, nhưng đối với đứa cháu bà ta yêu thương thì không có chút cáu giận nào.
Nhưng Hào Hào từ chối.
“Không đi, trong nhà còn có cô út.”
Vừa dứt lời, Hào Hào chạy vội tới bên cạnh Lưu Tú Hồng, ôm lấy cô, dùng giọng nói mang theo nức nở hỏi: “Mẹ, cô út nói cha đã chết, sẽ không trở về.”
Lưu Tú Hồng thở dài một hơi, làm lửa nhỏ bớt xong, cô mới xoay người ôm lấy Hào Hào: “Là mẹ không tốt, mẹ không biết nên nói với con chuyện này thế nào, mới để con mỗi ngày đều chạy tới bên bãi bùn. Cô út không lừa con, cha con… Thực sự sẽ không trở về nữa.”
Có thể là vì đã biết chuyện này, Hào Hào không suy sụp lần nữa, cậu bé chỉ ôm Lưu Tú Hồng không buông tay, khóc sướt mướt nói: “Vậy mẹ thì sao? Mẹ sẽ đi ư? Sẽ vứt bỏ Hào Hào, không cần Hào Hào nữa sao?”
“Sẽ không, mẹ đảm bảo, tuyệt đối sẽ không.” Lưu Tú Hồng không biết rốt cuộc mẹ chồng đã nói gì với Hào Hào, hơn nữa thay vì truy cứu chuyện này, còn không bằng trực tiếp cho đứa bé một đảm bảo càng thỏa đáng hơn. Lau khô nước mắt cho đứa bé, lại hứa hẹn một lần nữa, cô mới nói: “Cha không còn, Hào Hào thành nam tử hán nhỏ trong nhà, con xem, em trai đang nhìn con đó, đừng khóc nữa có được không?”
Hào Hào quay đầu nhìn, em trai chớp đôi mắt đen như mực, vẻ mặt ngây thơ tò mò nhìn mẹ và anh trai, khóe miệng còn chảy nước miếng, xem ra toffee ăn thực sự rất ngon.
“Dạ! Con không khóc, con phải bảo vệ em trai, tuyệt đối không để cô út bắt nạt em trai con!” Hào Hào vỗ ngực, vô cùng khí phách.
Chẳng qua Hứa Thu Yến đâu dám bắt nạt cháu cô ta nữa? Cô ta đang không kịp ứng phó xem mắt.
Bà cụ Hứa đúng là người có năng lực, lúc này bà ta mới nói muốn Hứa Thu Yến mau chóng gả ra ngoài, sáng sớm ngày hôm sau, cả đội đều đã biết, có một nửa bác gái được bà ta nhắc nhở, phải giúp lựa người.
Con gái gả đi không giống với cưới vợ, cho dù là nơi nào, cưới vợ đều xem trọng cầu hôn, cho dù lúc trước Hứa Quốc Cường xem như là người có năng lực trong đội, vì cưới được Lưu Tú Hồng, còn đến nhà họ Lưu mấy chuyến, các loại lễ vật tặng càng không thể thiếu. Cũng là nhà họ Lưu chân thật, lại nhìn trúng năng lực của con rể, không cần quá nhiều đồ, như tên nhóc nhà khác muốn cưới vợ, vét sạch của cải là chuyện bình thường.
Nhưng đổi thành gả con gái…
Ồ… Chuẩn bị con gái thật tốt là được.
Yêu cầu của bà cụ Hứa cũng không cao, cho dù con gái bà ta tốt nghiệp cấp 3, cũng sẽ không cưỡng cầu con rể cũng học cấp 3, dù sao gia đình giàu có, người chịu khó là được. Bởi vậy, điều kiện chọn người phù hợp cho dù không nhiều lắm, nhưng trong cả công xã vẫn có nhiều. Vấn đề duy nhất chính là, người ta nguyện ý cưới sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.