Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang
Chương 28:
Hoán Nhược Quân
19/03/2024
Vụ bắt cóc này cũng không thể do một người làm, mà phải có một nhóm lớn để mưu tính sắp đặt.
Tô Lâm Lang chỉ có một mình, không thể nào đánh bại được những mưu mẹo đó.
Mục đích của cô rất rõ ràng, đó là tìm được người và giải cứu.
Cô còn chưa rút tay ra thì lão mập đã lắc đầu điên cuồng, ý là lão ta không biết?
Thấy ánh mắt như thần chết của Tô Lâm Lang, lão ta ngước nhìn cô cầu xin tha thứ, dập đầu kêu ầm ầm.
Nhưng đã muộn, ống thép đột nhiên đảo sang bên eo lão mập, cũng không quá đau, nhưng trong nháy mắt lão ta đã bủn rủn, khốn khổ chịu đựng.
"Một quả thận đi tong, sau này có khi uống cả một hộp thuốc tráng dương thì ông cũng không làm gì nổi cô gái nào đâu." Tô Lâm Lang vừa nói ngẩng đầu nhìn cô bé, chỉ thấy trong đôi mắt chết lặng trống rỗng kia bỗng hằn tơ máu.
Quả nhiên, tất cả vết thương xanh xanh tím tím trên người cô bé đều là do lão ta ngược đãi.
"Còn một quả thận nữa, ông muốn tôi xử lúc nào?" Ống thép dơ bẩn lướt xuống từ sống mũi, ngừng bên mép lão mập.
Kẻ mạnh chân chính sẽ không giết người, cô vừa hưng phấn vừa tỉnh táo, vẫn còn đang cố gắng kiềm chế mong muốn lấy mạng người khác của mình.
Lão mập biến thành một kẻ ngoan ngoãn, vừa nhả được bao tay ra là liền nói: "Chắc là do anh Vinh phụ trách."
Tô Lâm Lang nghe được tiếng Hứa Thiên Tỉ gọi chị dâu trong điện thoại, cô tạm thời không trả lời, chỉ hỏi Lão mập: "Làm sao để gặp hắn?"
"Anh Vinh là người đứng thứ hai trong băng nhóm." Lão mập vội vàng giải thích: "Ai cũng biết hết."
Tô Lâm Lang gật đầu: "Ông xem xem, ông vẫn rất thông minh mà."
Cô nghe điện thoại di động: "Cậu Thiên Tỉ?"
Hứa Thiên Tỉ thở mạnh: "Chị dâu, em nổ súng rồi, Lưu Ba đã ngất đi, làm sao bây giờ?"
Tô Lâm Lang nói: "Chờ một chút." Cô lại hỏi Lão mập: "Từ trước đến giờ khu vực hoạt động của tên Vinh đó ở đâu?"
Lão mập nói: "Ở Cửu Long, băng đảng ở Quảng Đông là do hắn lập nên, chắc chắn con tin đang ở đó."
Lại nhét bao tay vào, Tô Lâm Lang nói: "Ông lại không ngoan rồi, Cửu Long có đầy trang trại nuôi heo, ở đâu cũng có người, ai lại đi giấu con tin ở nơi nổi bật như vậy."
Lão mập cố sức lắc đầu, chờ cô rút bao tay, lão ta nói: "Một thời gian trước tôi thấy Diệp Khánh Vinh mua số lượng lớn mút xốp cách âm, hắn chính miệng nói là phải dùng để sửa sang."
Mút xốp cách âm được dùng ở nơi như hộp đêm, có thể cách âm rất hiệu quả. Cửu Long cũng được gọi là khu vực cấm của cảnh sát, đến cả mấy sếp cũng không dám đi đến chỗ đó mà phá án, việc giấu con tin ở một căn phòng cách âm nghe cũng thấy có khả năng.
Tô Lâm Lang còn định lập tức thông báo cho Hứa Thiên Tỉ giúp mình, bảo cậu ta chạy tới Cửu Long.
Nhưng cô có một thói quen rất tốt, đó là cẩn thận và hay quan sát. Vậy nên một hóa đơn mua hàng nhỏ trong góc tường đã thu hút sự chú ý của cô.
Nhặt lên, là một hóa đơn ghi rõ tên nhà thuốc Long Thành, danh sách có băng vải cầm máu, nước muối sinh lý, gạt bông gòn, thuốc sát trùng và thuốc hạ sốt, gần như giống nhau như đúc với đồ trong túi xách cô.
Tô Lâm Lang ra hiệu với cô bé: "Đi tìm xem ở đây có thuốc men sơ cứu mới mua hay không."
Cô bé xoay người đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau đã cầm theo một túi sơ cứu y tế vào, ngoài ra, trong tay cô bé còn có một chiếc đồng hồ đeo tay màu đen làm bằng bạc: "Chị ơi, mấy món hàng này lão ta mới cầm về tối hôm qua, để chung với thuốc tráng dương."
Tô Lâm Lang nhìn rồi bỗng mỉm cười, bởi vì cô biết cái đồng hồ này, nó là của Hạ Phác Đình.
Đồng hồ đang ở đây, chứng minh người cũng ở không xa.
Cô bắt điện thoại: "Hứa Thiên Tỉ?"
"Em đây."
Từ thuốc men và đồng hồ đeo tay, cô có thể suy luận được tên A Quỷ này phần nhiều là tên giữ vai trò trung chuyển của bọn bắt cóc, cũng là trạm tiếp tế.
Cũng từ đó, có cơ sở để biết con tin không có ở Cửu Long mà đang ở một địa phương vắng vẻ.
Nếu như cô tùy tiện chạy đến Cửu Long thì sẽ bỏ lỡ con tin, cách làm chính xác nhất là ở lại đây, chờ tên bắt cóc tới nhận tiếp tế.
"Tìm một chỗ kín đáo giấu xe, sẵn sàng nghe lệnh của chị." Tô Lâm Lang nói.
"Chị dâu, chị dâu!" Hứa Thiên Tỉ luôn miệng hô to.
...
"Hành động cẩn thận, em sẽ ở đây chờ chị!" Cậu ta thấp giọng nói.
Xa xa vang lên tiếng động cơ xe, Tô Lâm Lang lập tức tắt điện thoại.
Tô Lâm Lang chỉ có một mình, không thể nào đánh bại được những mưu mẹo đó.
Mục đích của cô rất rõ ràng, đó là tìm được người và giải cứu.
Cô còn chưa rút tay ra thì lão mập đã lắc đầu điên cuồng, ý là lão ta không biết?
Thấy ánh mắt như thần chết của Tô Lâm Lang, lão ta ngước nhìn cô cầu xin tha thứ, dập đầu kêu ầm ầm.
Nhưng đã muộn, ống thép đột nhiên đảo sang bên eo lão mập, cũng không quá đau, nhưng trong nháy mắt lão ta đã bủn rủn, khốn khổ chịu đựng.
"Một quả thận đi tong, sau này có khi uống cả một hộp thuốc tráng dương thì ông cũng không làm gì nổi cô gái nào đâu." Tô Lâm Lang vừa nói ngẩng đầu nhìn cô bé, chỉ thấy trong đôi mắt chết lặng trống rỗng kia bỗng hằn tơ máu.
Quả nhiên, tất cả vết thương xanh xanh tím tím trên người cô bé đều là do lão ta ngược đãi.
"Còn một quả thận nữa, ông muốn tôi xử lúc nào?" Ống thép dơ bẩn lướt xuống từ sống mũi, ngừng bên mép lão mập.
Kẻ mạnh chân chính sẽ không giết người, cô vừa hưng phấn vừa tỉnh táo, vẫn còn đang cố gắng kiềm chế mong muốn lấy mạng người khác của mình.
Lão mập biến thành một kẻ ngoan ngoãn, vừa nhả được bao tay ra là liền nói: "Chắc là do anh Vinh phụ trách."
Tô Lâm Lang nghe được tiếng Hứa Thiên Tỉ gọi chị dâu trong điện thoại, cô tạm thời không trả lời, chỉ hỏi Lão mập: "Làm sao để gặp hắn?"
"Anh Vinh là người đứng thứ hai trong băng nhóm." Lão mập vội vàng giải thích: "Ai cũng biết hết."
Tô Lâm Lang gật đầu: "Ông xem xem, ông vẫn rất thông minh mà."
Cô nghe điện thoại di động: "Cậu Thiên Tỉ?"
Hứa Thiên Tỉ thở mạnh: "Chị dâu, em nổ súng rồi, Lưu Ba đã ngất đi, làm sao bây giờ?"
Tô Lâm Lang nói: "Chờ một chút." Cô lại hỏi Lão mập: "Từ trước đến giờ khu vực hoạt động của tên Vinh đó ở đâu?"
Lão mập nói: "Ở Cửu Long, băng đảng ở Quảng Đông là do hắn lập nên, chắc chắn con tin đang ở đó."
Lại nhét bao tay vào, Tô Lâm Lang nói: "Ông lại không ngoan rồi, Cửu Long có đầy trang trại nuôi heo, ở đâu cũng có người, ai lại đi giấu con tin ở nơi nổi bật như vậy."
Lão mập cố sức lắc đầu, chờ cô rút bao tay, lão ta nói: "Một thời gian trước tôi thấy Diệp Khánh Vinh mua số lượng lớn mút xốp cách âm, hắn chính miệng nói là phải dùng để sửa sang."
Mút xốp cách âm được dùng ở nơi như hộp đêm, có thể cách âm rất hiệu quả. Cửu Long cũng được gọi là khu vực cấm của cảnh sát, đến cả mấy sếp cũng không dám đi đến chỗ đó mà phá án, việc giấu con tin ở một căn phòng cách âm nghe cũng thấy có khả năng.
Tô Lâm Lang còn định lập tức thông báo cho Hứa Thiên Tỉ giúp mình, bảo cậu ta chạy tới Cửu Long.
Nhưng cô có một thói quen rất tốt, đó là cẩn thận và hay quan sát. Vậy nên một hóa đơn mua hàng nhỏ trong góc tường đã thu hút sự chú ý của cô.
Nhặt lên, là một hóa đơn ghi rõ tên nhà thuốc Long Thành, danh sách có băng vải cầm máu, nước muối sinh lý, gạt bông gòn, thuốc sát trùng và thuốc hạ sốt, gần như giống nhau như đúc với đồ trong túi xách cô.
Tô Lâm Lang ra hiệu với cô bé: "Đi tìm xem ở đây có thuốc men sơ cứu mới mua hay không."
Cô bé xoay người đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau đã cầm theo một túi sơ cứu y tế vào, ngoài ra, trong tay cô bé còn có một chiếc đồng hồ đeo tay màu đen làm bằng bạc: "Chị ơi, mấy món hàng này lão ta mới cầm về tối hôm qua, để chung với thuốc tráng dương."
Tô Lâm Lang nhìn rồi bỗng mỉm cười, bởi vì cô biết cái đồng hồ này, nó là của Hạ Phác Đình.
Đồng hồ đang ở đây, chứng minh người cũng ở không xa.
Cô bắt điện thoại: "Hứa Thiên Tỉ?"
"Em đây."
Từ thuốc men và đồng hồ đeo tay, cô có thể suy luận được tên A Quỷ này phần nhiều là tên giữ vai trò trung chuyển của bọn bắt cóc, cũng là trạm tiếp tế.
Cũng từ đó, có cơ sở để biết con tin không có ở Cửu Long mà đang ở một địa phương vắng vẻ.
Nếu như cô tùy tiện chạy đến Cửu Long thì sẽ bỏ lỡ con tin, cách làm chính xác nhất là ở lại đây, chờ tên bắt cóc tới nhận tiếp tế.
"Tìm một chỗ kín đáo giấu xe, sẵn sàng nghe lệnh của chị." Tô Lâm Lang nói.
"Chị dâu, chị dâu!" Hứa Thiên Tỉ luôn miệng hô to.
...
"Hành động cẩn thận, em sẽ ở đây chờ chị!" Cậu ta thấp giọng nói.
Xa xa vang lên tiếng động cơ xe, Tô Lâm Lang lập tức tắt điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.