Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang
Chương 49:
Hoán Nhược Quân
20/03/2024
Tô Lâm Lang đặt Hạ Phác Đình lại lần nữa lâm vào hôn mê xuống rồi ra hiệu cho ba người kia đứng theo thứ tự: "Sắp phải quay về rồi, để tôi phân công nhiệm vụ."
Cô nhìn Diệp Khánh Vinh trước và nói: "Anh Vinh, tôi chỉ có duy nhất một mong đợi ở cậu đó chính là đến đồn cảnh sát tự thú, khai ra anh Cường, giành lấy cơ hội được khoan hồng, tôi cũng sẽ đứng ra biện hộ cho cậu, để cảnh sát miễn truy tố."
Diệp Khánh Vinh đảo mắt, sau đó gật đầu liên tục: "Em nghe theo chị dâu."
Tô Lâm Lang lại nhìn sang Hứa Thiên Tỉ: "Chốc nữa em lái chiếc Baylor chở anh Vinh, đến bãi đỗ xe ở ngã tư cao tốc trước đường hầm dưới nước đợi chị, chị sẽ đến sau, đúng rồi, nhớ mua gì đó cho anh Vinh ăn, hắn cũng đói rồi."
Cuối cùng cô nhìn sang Lưu Ba: "Anh lái Silver Spur, hai chúng ta bảo vệ cậu cả."
Cô mặc áo sơ mi màu đen bóng loáng dài như chiếc váy, mái tóc dài xõa tung, chiếc áo rộng cũng không thể che giấu được thân hình yêu kiều, dưới ánh nắng ban mai, cho dù là hoa hậu Cảng Thành cũng không sánh được với nhan sắc của cô, hơn nữa còn là một nhan sắc mong manh trong sáng, tự nhiên phóng khoáng.
Đứng trước mặt cô, người ta sẽ sinh ra một loại ảo giác rằng mình là lính quèn của cô.
Hứa Thiên Tỉ suy nghĩ rồi giơ tay lên nói: "Chị dâu, chúng ta có cách thức liên lạc của các thành viên đội Phi Hổ và thám tử tư, đó đều là những người có quan hệ khá mật thiết với nhà họ Hạ chúng ta, em biết một vài người có thể tuyệt đối tin tưởng, em đã đánh dấu rồi, chị liên lạc với bọn họ đi."
Cậu ta vẫn không tin là họ có thể vượt qua được mà không nhờ vả một ai, cho nên cậu ta đã chọn ra những người đáng tin cậy nhất.
Tô Lâm Lang nhận lấy danh sách nhưng không tỏ rõ ý kiến, lại nhìn sang Diệp Khánh Vinh: "Anh Vinh biết rõ tôi là một người yêu hòa bình, lúc đánh nhau cũng chỉ làm bị thương tay chân của người bên phe cậu, hy vọng cậu cho tôi chút thể diện, ngoan ngoãn đến đồn cảnh sát tự thú."
Diệp Khánh Vinh cười: "Đương nhiên rồi." Nói rồi hắn lại vỗ ngực: "Cả đời tôi kính trọng nhất là PLA, cũng kính trọng chị dâu."
Tô Lâm Lang đưa tay ra: "Mời cậu Vinh lên xe."
Cuối cùng Diệp Khánh Vinh cũng hiểu ra chị dâu nhà họ Hạ này chơi chiêu mà PLA dùng để đối phó với chính phủ Cảng Thành sắp quay trở lại.
Cái gì mà thẳng thắn sẽ được khoan hồng còn chống cự sẽ bị nghiêm trị rồi chuyện cũ mình bỏ qua, còn mơ tưởng hắn sẽ tự thú nữa chứ?
Nực cười, hắn đã âm thầm lấy được bộ đàm rồi, một lát nữa hạ gục Hứa Thiên Tỉ xong liền liên lạc với Trương Hoa Cường, tranh thủ diệt tận gốc cái đám người này.
Lần này bọn họ phải bắt cả một nhóm con tin, vơ vét sạch kho vàng của Hạ Thị!
Hắn dự tính xong liền xoay người lại, còn chưa nhấc chân lên thì Tô Lâm Lang rút súng ra.
Diệp Khánh Vinh bị trúng đạn, cơ thể cứng đờ rồi ngã trượt xuống, không thể tin được mà giãy dụa quay lại nhìn.
Chẳng phải bảo là PLA sao, chẳng phải bảo là nộp vũ khí đầu hàng thì không giết sao, sao người phụ nữ này không giữ chữ tín vậy.
Cô thế mà còn giang hồ hơn cả giang hồ nữa chứ?
Đùng một tiếng, hắn ngã xuông đất.
Cây súng gây mê BBQ là do A Mỗ đưa cho.
Bởi vì chỉ có hai phát thuốc gây mê nên Tô Lâm Lang vẫn luôn giữ cho đến bây giờ mới sử dụng.
"Chị dâu, hắn đã đồng ý đi tự thú rồi mà, sao chị còn bắn hắn làm gì." Lưu Ba ngơ ngác hỏi.
Hứa Thiên Tỉ thì nhạy bén hơn nhiều, nâng Diệp Khánh Vinh dậy chuyển vào trong xe: "Buồn cười, sói nói rằng từ nay sẽ đổi sang ăn chay thì anh tin à?"
Chị dâu không ở đây, cậu ta còn phải lái xe nên không khống chế nổi một tên tội phạm đâu, gây mê là lựa chọn tốt nhất rồi.
"Đi trên đường nhớ ghé mua dây thừng trói hắn ta lại." Tô Lâm Lang nói xong thì ra hiệu cho Hứa Thiên Tỉ lái xe đi trước, sau khi cậu ta đi khá xa thì cô mới lái chiếc Silver Spur nổi bần bật kia chạy từ từ ra khỏi khu rừng."
Cô nhìn Diệp Khánh Vinh trước và nói: "Anh Vinh, tôi chỉ có duy nhất một mong đợi ở cậu đó chính là đến đồn cảnh sát tự thú, khai ra anh Cường, giành lấy cơ hội được khoan hồng, tôi cũng sẽ đứng ra biện hộ cho cậu, để cảnh sát miễn truy tố."
Diệp Khánh Vinh đảo mắt, sau đó gật đầu liên tục: "Em nghe theo chị dâu."
Tô Lâm Lang lại nhìn sang Hứa Thiên Tỉ: "Chốc nữa em lái chiếc Baylor chở anh Vinh, đến bãi đỗ xe ở ngã tư cao tốc trước đường hầm dưới nước đợi chị, chị sẽ đến sau, đúng rồi, nhớ mua gì đó cho anh Vinh ăn, hắn cũng đói rồi."
Cuối cùng cô nhìn sang Lưu Ba: "Anh lái Silver Spur, hai chúng ta bảo vệ cậu cả."
Cô mặc áo sơ mi màu đen bóng loáng dài như chiếc váy, mái tóc dài xõa tung, chiếc áo rộng cũng không thể che giấu được thân hình yêu kiều, dưới ánh nắng ban mai, cho dù là hoa hậu Cảng Thành cũng không sánh được với nhan sắc của cô, hơn nữa còn là một nhan sắc mong manh trong sáng, tự nhiên phóng khoáng.
Đứng trước mặt cô, người ta sẽ sinh ra một loại ảo giác rằng mình là lính quèn của cô.
Hứa Thiên Tỉ suy nghĩ rồi giơ tay lên nói: "Chị dâu, chúng ta có cách thức liên lạc của các thành viên đội Phi Hổ và thám tử tư, đó đều là những người có quan hệ khá mật thiết với nhà họ Hạ chúng ta, em biết một vài người có thể tuyệt đối tin tưởng, em đã đánh dấu rồi, chị liên lạc với bọn họ đi."
Cậu ta vẫn không tin là họ có thể vượt qua được mà không nhờ vả một ai, cho nên cậu ta đã chọn ra những người đáng tin cậy nhất.
Tô Lâm Lang nhận lấy danh sách nhưng không tỏ rõ ý kiến, lại nhìn sang Diệp Khánh Vinh: "Anh Vinh biết rõ tôi là một người yêu hòa bình, lúc đánh nhau cũng chỉ làm bị thương tay chân của người bên phe cậu, hy vọng cậu cho tôi chút thể diện, ngoan ngoãn đến đồn cảnh sát tự thú."
Diệp Khánh Vinh cười: "Đương nhiên rồi." Nói rồi hắn lại vỗ ngực: "Cả đời tôi kính trọng nhất là PLA, cũng kính trọng chị dâu."
Tô Lâm Lang đưa tay ra: "Mời cậu Vinh lên xe."
Cuối cùng Diệp Khánh Vinh cũng hiểu ra chị dâu nhà họ Hạ này chơi chiêu mà PLA dùng để đối phó với chính phủ Cảng Thành sắp quay trở lại.
Cái gì mà thẳng thắn sẽ được khoan hồng còn chống cự sẽ bị nghiêm trị rồi chuyện cũ mình bỏ qua, còn mơ tưởng hắn sẽ tự thú nữa chứ?
Nực cười, hắn đã âm thầm lấy được bộ đàm rồi, một lát nữa hạ gục Hứa Thiên Tỉ xong liền liên lạc với Trương Hoa Cường, tranh thủ diệt tận gốc cái đám người này.
Lần này bọn họ phải bắt cả một nhóm con tin, vơ vét sạch kho vàng của Hạ Thị!
Hắn dự tính xong liền xoay người lại, còn chưa nhấc chân lên thì Tô Lâm Lang rút súng ra.
Diệp Khánh Vinh bị trúng đạn, cơ thể cứng đờ rồi ngã trượt xuống, không thể tin được mà giãy dụa quay lại nhìn.
Chẳng phải bảo là PLA sao, chẳng phải bảo là nộp vũ khí đầu hàng thì không giết sao, sao người phụ nữ này không giữ chữ tín vậy.
Cô thế mà còn giang hồ hơn cả giang hồ nữa chứ?
Đùng một tiếng, hắn ngã xuông đất.
Cây súng gây mê BBQ là do A Mỗ đưa cho.
Bởi vì chỉ có hai phát thuốc gây mê nên Tô Lâm Lang vẫn luôn giữ cho đến bây giờ mới sử dụng.
"Chị dâu, hắn đã đồng ý đi tự thú rồi mà, sao chị còn bắn hắn làm gì." Lưu Ba ngơ ngác hỏi.
Hứa Thiên Tỉ thì nhạy bén hơn nhiều, nâng Diệp Khánh Vinh dậy chuyển vào trong xe: "Buồn cười, sói nói rằng từ nay sẽ đổi sang ăn chay thì anh tin à?"
Chị dâu không ở đây, cậu ta còn phải lái xe nên không khống chế nổi một tên tội phạm đâu, gây mê là lựa chọn tốt nhất rồi.
"Đi trên đường nhớ ghé mua dây thừng trói hắn ta lại." Tô Lâm Lang nói xong thì ra hiệu cho Hứa Thiên Tỉ lái xe đi trước, sau khi cậu ta đi khá xa thì cô mới lái chiếc Silver Spur nổi bần bật kia chạy từ từ ra khỏi khu rừng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.