Thập Niên 80: Dưỡng Con Trai Phản Diện Thành Bé Ngoan

Chương 10:

Yến Tam Nguyệt

17/09/2023

Thạch Đông Thanh sau vài lần né tránh cũng đã có kinh nghiệm, một tay bắt giữ lấy Bán Hạ, trở tay lập tức ôm chặt cô vào lòng.

Sức lực của Bán Hạ tuy không nhỏ nhưng không phải là đối thủ của một người đã học võ như anh ta. Cô bị anh ta ôm từ phía sau làm thế nào cũng không thoát được.

Bên đường có người đi ngang qua ngõ nhỏ, thấy một người đàn ông mặc quân phục thì không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ là một cặp đôi đang cãi nhau, nhìn một cái rồi đi luôn.

Bán Hạ không vùng ra được, hai mắt tràn đầy oán hận trừng anh ta, hối hận bản thân vì đã quá vội vàng chạy đến trước mặt chất vấn, nhanh chóng đi thành phố Thương Đài có phải tốt hơn không. Thạch Đông Thanh rõ ràng không nói thật, nếu biết cô muốn đi tìm con chắc chắn sẽ kéo cô về.

Thạch Đông Thanh có chút chật vật né tránh ánh mắt cô: “Bán Hạ, chúng ta về nhà trước đã, anh không biết em nghe chuyện này từ ai, nhưng chuyện anh làm em biết em sẽ hiểu được, nhất định sẽ hiểu.”

“Tôi không hiểu!” Bán Hạ cười lạnh một tiếng, cô vĩnh viễn cũng không hiểu!

“Anh mang con tôi tặng cho người khác còn muốn tôi hiểu? Tấm lòng của anh cũng bao la quá nhỉ! Thạch Đông Thanh, tôi rất hối hận vì đã gả cho anh!”

“Bán Hạ...Em, haizz!” Thạch Đông Thanh thở dài một tiếng, thấy cô như vậy chỉ biết ăn ngay nói thật, kể hết sự tình mang con đi cho cô: “Anh mang con tặng cho người ta vì người đó đã từng cứu anh...”

Bán Hạ nghe thấy lý do anh ta nói giống y như trong sách, chỉ là tỉ mỉ hơn thôi.



Mặc kệ Thạch Đông Thanh nói có xúc động đến đâu, có nhiều lý do hơn nữa, cho dù bất đắc dĩ lắm Bán Hạ cũng sẽ không rung động.

Có lẽ nếu cô không thấy được giấc mơ kia, khi nghe được những điều này còn sẽ thật tâm cảm ơn người đã cứu chồng mình một mạng, cảm thấy số phận thật sự trêu người, người tốt lại phải chịu nhiều đau khổ. Sau đó sẽ để con mình nhận người nọ làm cha nuôi, mai sau hiếu thuận phụng dưỡng anh ấy.

Nhưng cô bây giờ nhất định không đồng ý việc tặng con trai cho người ta để trả ơn.

Ngoài miệng Thạch Đông Thanh nói sẽ cho cô lời giải thích, không phải là không dám nói tên người anh ta muốn trả ơn cho cô biết sao, không phải sợ cô đi tìm à?

Nếu như cô không mơ thấy giấc mơ kia, có phải anh ta sẽ chỉ dựa vào mấy lý do này, dựa vào việc che đậy giấu giếm khiến cô đến chết cũng chưa từng gặp lại con trai hay không?

“...Năm 79, nếu không phải người đó ngã xuống cứu anh, quả bom đó chắc chắn sẽ rơi xuống người anh, lúc đó anh đã sớm mất mạng, làm gì còn sống để sinh con trai ra? Bán Hạ, anh cũng không nỡ cho con trai đi, nhưng anh không làm vậy được! Anh không thể để ân nhân cứu mạng anh không có con cháu đời sau.”

Bán Hạ nghiến răng nghiến lợi chất vấn: “Anh đã hỏi tôi chưa? Tôi có đồng ý không? Con trai không phải của một mình anh! Suốt thời gian tôi mang thai đứa nhỏ anh có về thăm nó lần nào không? Anh giỏi lắm! Vừa về đã âm thầm lặng lẽ không nói một câu mang con đi, anh như vậy mà là người làm cha sao? Tim anh là sắt đá à? Anh thì không phụ lòng ân nhân của anh nhưng anh không thấy có lỗi với đứa nhỏ sao? Không thấy có lỗi với tôi sao!? Không thấy hổ thẹn với cha mẹ anh hả!?”

Bán Hạ tức giận đến mức bật khóc: “Không phải muốn tặng một đứa trẻ báo đáp cho người ta rất đơn giản sao? Người nghèo ở vùng sâu vùng xa kia có rất nhiều trẻ nhỏ được sinh ra nhưng không nuôi nổi, anh tìm một đứa rồi mang tới, người ta còn phải cảm ơn anh tốt bụng cho đứa bé ấy nơi ăn no mặc ấm không phải chịu rét ấy! Anh cần gì phải bế đứa con trai duy nhất của mình cho ân nhân của anh!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Dưỡng Con Trai Phản Diện Thành Bé Ngoan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook