[Thập Niên 80] Em Chồng Trọng Sinh Làm Tinh, Ta Ly Hôn Lấy Lại Của Hồi Môn
Chương 1:
Nhĩ Tri Nhã Ý
04/09/2024
Bùi Tú cúi đầu nhìn chiếc áo sơ mi vá chằng chịt trên người, lại liếc sang chiếc thau tráng men đã rỉ sét bên cạnh, không thể không chấp nhận một sự thật — cô đã xuyên vào truyện.
Đêm qua, Bùi Tú bị lạnh mà tỉnh giấc. Ban đầu còn tưởng máy sưởi gặp vấn đề, định gọi ban quản lý tòa nhà đến kiểm tra. Nhưng đột nhiên, trong đầu cô xuất hiện hàng loạt ký ức không thuộc về mình.
Cô - một biên kịch thế kỷ 21, đã biến thành một cô gái quê cuối thập niên 80.
Vài ngày trước, biên kịch Bùi Tú nhận được một bản thảo tiểu thuyết tự gửi.
Câu chuyện lấy bối cảnh cuối thập niên 80, với nam chính là một sinh viên xuất thân từ nông thôn và nữ chính cũng là sinh viên, nhưng đến từ ngoại ô. Họ gặp nhau và yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Tuy nhiên, trớ trêu thay, trước khi gặp nữ chính, nam chính đã kết hôn với một người phụ nữ nông thôn. Người vợ này không biết tiếng phổ thông và chẳng biết gì về đời sống đô thị.
Tác giả mô tả nam chính như thể anh ta bị một nỗi oan ức to lớn. Một người đàn ông cao thượng, dù có địa vị xã hội vượt xa những người cùng trang lứa, nhưng lại không ly hôn với người vợ nông thôn này cho đến khi cô qua đời ở tuổi trung niên. Sau đó, anh ta mới kết hôn với nữ chính - người đã chờ đợi anh ta suốt mười mấy năm.
Lúc đọc đến tên nhân vật trùng với tên mình, Bùi Tú đã nghĩ chắc có đồng nghiệp nào đó cố tình trêu chọc cô.
“Logic không hề hợp lý! Nam chính cao thượng cùng nữ chính băng thanh ngọc khiết, sau mười mấy năm mới thành đôi, nhưng đứa con trai thiên tài kia là từ đâu ra?”
“Nam chính và các em của anh ta có thể vào đại học, chẳng lẽ không phải nhờ vợ trước lo liệu kiếm tiền? Tại sao tiểu thuyết lại biến cô ấy thành vết nhơ trong cuộc đời hoàn mỹ của nam chính?”
“Vợ trước không biết nói tiếng phổ thông, vậy mà người chồng vì lòng tốt lại sắp xếp cho cô ấy ở lại nông thôn, tránh bị người ta chê cười. Thế sao cha mẹ anh ta, những người cũng không biết nói tiếng phổ thông và thường khạc nhổ, tiểu tiện bừa bãi, lại không sợ bị người ta chê cười?”
Sau khi mắng một hồi, còn chưa kịp tỉnh ngủ, cô đã biến thành người vợ xui xẻo trong truyện.
Gọi là xui xẻo không chỉ vì cô bị lợi dụng mà còn vì khi không còn giá trị lợi dụng, cô đã mất mạng.
Dựa vào ký ức của nguyên chủ và cốt truyện trong sách, Bùi Tú nhận ra rõ ràng rằng Cao Lượng, nam chính, cưới cô không chỉ để chăm sóc cha mẹ và em gái, mà còn để làm công cụ thăng quan tiến chức.
Đêm qua, Bùi Tú bị lạnh mà tỉnh giấc. Ban đầu còn tưởng máy sưởi gặp vấn đề, định gọi ban quản lý tòa nhà đến kiểm tra. Nhưng đột nhiên, trong đầu cô xuất hiện hàng loạt ký ức không thuộc về mình.
Cô - một biên kịch thế kỷ 21, đã biến thành một cô gái quê cuối thập niên 80.
Vài ngày trước, biên kịch Bùi Tú nhận được một bản thảo tiểu thuyết tự gửi.
Câu chuyện lấy bối cảnh cuối thập niên 80, với nam chính là một sinh viên xuất thân từ nông thôn và nữ chính cũng là sinh viên, nhưng đến từ ngoại ô. Họ gặp nhau và yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Tuy nhiên, trớ trêu thay, trước khi gặp nữ chính, nam chính đã kết hôn với một người phụ nữ nông thôn. Người vợ này không biết tiếng phổ thông và chẳng biết gì về đời sống đô thị.
Tác giả mô tả nam chính như thể anh ta bị một nỗi oan ức to lớn. Một người đàn ông cao thượng, dù có địa vị xã hội vượt xa những người cùng trang lứa, nhưng lại không ly hôn với người vợ nông thôn này cho đến khi cô qua đời ở tuổi trung niên. Sau đó, anh ta mới kết hôn với nữ chính - người đã chờ đợi anh ta suốt mười mấy năm.
Lúc đọc đến tên nhân vật trùng với tên mình, Bùi Tú đã nghĩ chắc có đồng nghiệp nào đó cố tình trêu chọc cô.
“Logic không hề hợp lý! Nam chính cao thượng cùng nữ chính băng thanh ngọc khiết, sau mười mấy năm mới thành đôi, nhưng đứa con trai thiên tài kia là từ đâu ra?”
“Nam chính và các em của anh ta có thể vào đại học, chẳng lẽ không phải nhờ vợ trước lo liệu kiếm tiền? Tại sao tiểu thuyết lại biến cô ấy thành vết nhơ trong cuộc đời hoàn mỹ của nam chính?”
“Vợ trước không biết nói tiếng phổ thông, vậy mà người chồng vì lòng tốt lại sắp xếp cho cô ấy ở lại nông thôn, tránh bị người ta chê cười. Thế sao cha mẹ anh ta, những người cũng không biết nói tiếng phổ thông và thường khạc nhổ, tiểu tiện bừa bãi, lại không sợ bị người ta chê cười?”
Sau khi mắng một hồi, còn chưa kịp tỉnh ngủ, cô đã biến thành người vợ xui xẻo trong truyện.
Gọi là xui xẻo không chỉ vì cô bị lợi dụng mà còn vì khi không còn giá trị lợi dụng, cô đã mất mạng.
Dựa vào ký ức của nguyên chủ và cốt truyện trong sách, Bùi Tú nhận ra rõ ràng rằng Cao Lượng, nam chính, cưới cô không chỉ để chăm sóc cha mẹ và em gái, mà còn để làm công cụ thăng quan tiến chức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.