Thập Niên 80: Gả Cho Chú Của Nam Chính
Chương 15:
Cửu Chanh
18/09/2024
Quả nhiên, Lâm Kiều nói tiếp: "Nhưng người đó đã qua một đời vợ."
Một cô gái trẻ lại phải lấy người đã từng kết hôn...
Quý Đạc nhíu mày, còn Lâm Kiều thì chỉ nhẹ nhàng nói tiếp, trong mắt không có chút giận dữ nào, chỉ là không vui lắm: "Nếu chỉ là qua một đời vợ thì cũng đành, nhưng anh ta là trí thức từng xuống thôn chúng tôi, đến năm thứ hai thì cưới một cô gái trong thôn và có hai đứa con.”
“Hai năm trước, khi phong trào trí thức quay về thành phố, anh ta ly dị vợ với lý do chờ có công việc ổn định sẽ đón cả gia đình lên, nhưng vừa về tới nơi là anh ta trở mặt ngay, không đưa một xu trợ cấp nuôi con."
Trước đây, trí thức khi về nông thôn hay lên núi thì sẽ phải ở đó khoảng bảy đến tám năm. Không biết bao giờ mới có thể quay trở lại thành phố, thế là không ít người đã cưới vợ ở đó.
Không ngờ chính sách lại thay đổi lần nữa, những người đó có thể trở về thành phố, nhưng những người đã kết hôn ở địa phương không thể quay về, kể cả có là thanh niên trí thức thì cũng không được.
Bởi vậy mà hai năm qua đã có rất nhiều gia đình ly hôn. Có trường hợp ly hôn nhưng vẫn giữ lời, đưa vợ con lên thành phố sau khi ổn định.
Nhưng người hai vợ chồng Lâm Thủ Nghĩa tìm cho cô rõ ràng không thuộc trường hợp đó.
"Cô gái đó trong thôn của tôi đã tìm đến thành phố nhiều lần, nhưng gia đình anh ta không thừa nhận, lúc đó còn làm ầm lên khá lớn. Sau đó, cô ấy không thể chờ được nữa, đành mang con đi lấy một người đàn ông lớn hơn mình mười mấy tuổi. Mới vừa đi được hai tháng, vợ của bí thư chi bộ trong thôn đã đến nhà mai mối cho tôi."
Nói đến đây, khóe miệng Lâm Kiều cuối cùng cũng nhếch lên một chút châm biếm: "Tôi thậm chí còn chưa biết gì, mà hôn sự đã được sắp xếp xong xuôi cả rồi."
Lâm Kiều từ nhỏ không có ba mẹ, lớn lên cùng bà nội, dù có biết chuyện thì cô cũng không dám cãi lại chú thím mình. Nhưng vì không cam lòng, cô ấy đã khóc suốt đêm đến mức lên cơn đau tim. Ngày hôm sau thì Lâm Kiều xuyên qua.
Cô không rõ làm sao nguyên thân trong truyện có thể kết hôn với nam chính, nhưng bản thân cô lại không phải là người dễ đầu hàng.
Ban đêm, cô đã lục lọi di vật của bà nội, tìm được những lá thư. Trong hai ngày sau đó, cô phục hồi sức khỏe, rồi lợi dụng sự chủ quan của hai vợ chồng lòng dạ hiểm độc kia để bỏ trốn ngay trong đêm.
Kẻ kia có thể vứt bỏ vợ con một lần thì cũng có thể làm điều đó lần thứ hai. Lâm Kiều không ôm hy vọng gì mà lãng tử quay đầu.
Hơn nữa, lý do anh ta để ý tới cô chỉ là vì cô xinh đẹp, không giống như nam chính, đối xử như Liễu Hạ Huệ với vợ mình suốt mấy năm.
Lâm Kiều không muốn gả cho hạng người tệ bạc như vậy, cô cũng không hiểu tại sao chú thím cô lại bỏ qua một cơ hội tốt như nhà họ Quý để chọn con trai của giám đốc nhà máy bơm nước. Không lẽ họ hoàn toàn không biết về hôn ước này, hay là có lý do nào khác?
Một cô gái trẻ lại phải lấy người đã từng kết hôn...
Quý Đạc nhíu mày, còn Lâm Kiều thì chỉ nhẹ nhàng nói tiếp, trong mắt không có chút giận dữ nào, chỉ là không vui lắm: "Nếu chỉ là qua một đời vợ thì cũng đành, nhưng anh ta là trí thức từng xuống thôn chúng tôi, đến năm thứ hai thì cưới một cô gái trong thôn và có hai đứa con.”
“Hai năm trước, khi phong trào trí thức quay về thành phố, anh ta ly dị vợ với lý do chờ có công việc ổn định sẽ đón cả gia đình lên, nhưng vừa về tới nơi là anh ta trở mặt ngay, không đưa một xu trợ cấp nuôi con."
Trước đây, trí thức khi về nông thôn hay lên núi thì sẽ phải ở đó khoảng bảy đến tám năm. Không biết bao giờ mới có thể quay trở lại thành phố, thế là không ít người đã cưới vợ ở đó.
Không ngờ chính sách lại thay đổi lần nữa, những người đó có thể trở về thành phố, nhưng những người đã kết hôn ở địa phương không thể quay về, kể cả có là thanh niên trí thức thì cũng không được.
Bởi vậy mà hai năm qua đã có rất nhiều gia đình ly hôn. Có trường hợp ly hôn nhưng vẫn giữ lời, đưa vợ con lên thành phố sau khi ổn định.
Nhưng người hai vợ chồng Lâm Thủ Nghĩa tìm cho cô rõ ràng không thuộc trường hợp đó.
"Cô gái đó trong thôn của tôi đã tìm đến thành phố nhiều lần, nhưng gia đình anh ta không thừa nhận, lúc đó còn làm ầm lên khá lớn. Sau đó, cô ấy không thể chờ được nữa, đành mang con đi lấy một người đàn ông lớn hơn mình mười mấy tuổi. Mới vừa đi được hai tháng, vợ của bí thư chi bộ trong thôn đã đến nhà mai mối cho tôi."
Nói đến đây, khóe miệng Lâm Kiều cuối cùng cũng nhếch lên một chút châm biếm: "Tôi thậm chí còn chưa biết gì, mà hôn sự đã được sắp xếp xong xuôi cả rồi."
Lâm Kiều từ nhỏ không có ba mẹ, lớn lên cùng bà nội, dù có biết chuyện thì cô cũng không dám cãi lại chú thím mình. Nhưng vì không cam lòng, cô ấy đã khóc suốt đêm đến mức lên cơn đau tim. Ngày hôm sau thì Lâm Kiều xuyên qua.
Cô không rõ làm sao nguyên thân trong truyện có thể kết hôn với nam chính, nhưng bản thân cô lại không phải là người dễ đầu hàng.
Ban đêm, cô đã lục lọi di vật của bà nội, tìm được những lá thư. Trong hai ngày sau đó, cô phục hồi sức khỏe, rồi lợi dụng sự chủ quan của hai vợ chồng lòng dạ hiểm độc kia để bỏ trốn ngay trong đêm.
Kẻ kia có thể vứt bỏ vợ con một lần thì cũng có thể làm điều đó lần thứ hai. Lâm Kiều không ôm hy vọng gì mà lãng tử quay đầu.
Hơn nữa, lý do anh ta để ý tới cô chỉ là vì cô xinh đẹp, không giống như nam chính, đối xử như Liễu Hạ Huệ với vợ mình suốt mấy năm.
Lâm Kiều không muốn gả cho hạng người tệ bạc như vậy, cô cũng không hiểu tại sao chú thím cô lại bỏ qua một cơ hội tốt như nhà họ Quý để chọn con trai của giám đốc nhà máy bơm nước. Không lẽ họ hoàn toàn không biết về hôn ước này, hay là có lý do nào khác?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.