Thập Niên 80: Hảo Vận Phất Nhanh

Chương 6:

Nguyên Nguyệt Nguyệt Bán

03/07/2024

Lương Hảo Vận nói: "Một vạn đồng không phải là số tiền nhỏ, nhà các ngươi có phải hay không tìm người mượn rất nhiều tiền?”

Trương Dược Dân không nghĩ tới cô lo lắng điểm ấy, nói: "Không phải. Một vạn đồng trong đó một ngàn đồng là gia gia cho, còn lại chín ngàn là của ta.

Đừng trách Lương Hảo Vận kinh ngạc, ngay cả cô là người đến sau cũng không thể đảm bảo một năm kiếm được chín ngàn đồng.

Trương Dược Dân gật đầu.

Lần đầu tiên bỏ lỡ kỳ thi tốt nghiệp trung học, Trương Dược Dân rất khổ sở, tâm tình bình phục lại mới đi bổ thai.

Người vá thai nói một câu, "Trên thai sao lại có một cái đinh", khiến cho Trương Dược Dân chú ý.

Đường nông thôn không bằng phẳng, nhưng trên đường nông thôn rất ít có đinh sắt và kính vỡ.

Những thứ này đều cần tiền mua, không ai nỡ ném ra đường.

Lúc ấy Trương Dược Dân liền có điều hoài nghi. Cẩn thận hồi tưởng lại, hắn cả ngày chuẩn bị thi thân thể mệt mỏi, mệt rã rời bình thường. Lão nhân ngủ ít, ông bà nội hắn chín giờ ngủ, bình thường bốn giờ liền tỉnh, nhưng ngày đó lại ngủ quên.

Trương Dược Dân khác thường như vậy lưu tâm.

Lúc anh về đến nhà bác gái anh cũng ở nhà, nhìn thấy anh ủ rũ trở về, không hề bất ngờ. Trương Dược Dân trong lòng phẫn nộ, nhưng hắn không có chứng cớ, thường phục khổ sở giả bộ tự trách, lừa gạt đi qua liền quyết định học lại.

Năm sau, họ nhân lúc anh đi vệ sinh vào buổi sáng, đánh cắp giấy báo thi của anh.

Lại bỏ lỡ kỳ thi tốt nghiệp trung học, Trương Dược Dân biết gia đình này không thể ở lại. Vừa vặn có một bạn học trung học làm mậu dịch biên giới, Trương Dược Dân liền tìm ông nội hắn vay tiền, cùng người ta làm "Đảo gia".

Khi đó ông Trương đại khái đã ý thức được, đứa nhỏ một tay ông nuôi lớn là bị người ta hãm hại. Vì thế ngay cả quan tài cũng đưa cho Trương Dược Dân.

Trương Dược Dân không vì kiếm được tiền mà từ bỏ lý tưởng, anh thường xuyên đọc báo trên xe lửa. Thấy trên báo chí có thể mua phiếu quốc trái, liền đem tiền hắn kiếm được đầu tư vào thị trường chứng khoán, cũng không tham nhiều, đến mục tiêu hắn mong muốn liền ném.



Ngắn ngủn nửa năm, Trương Dược Dân chẳng những hoàn mỹ bỏ qua sụt giảm, còn tăng vọt, tiền trong tài khoản nhiều hơn một số 0 lại một số 0. Chín ngàn đồng đối với hắn mà nói chẳng qua là tiền nhỏ.

Điều kiện như vậy của Trương Dược Dân theo lý thuyết chướng mắt Lương Hảo Vận, không chịu nổi Lương Hảo Vận lớn lên người tốt thành thật, ông nội hắn còn nghe được Lương Hảo Vận chiếu cố bà nội bị liệt giường bốn năm không hề oán hận.

Cưới vợ cưới hiền, Trương Dược Dân cảm thấy tốn một vạn đồng cưới một người vợ như vậy đáng giá.

Hiện tại nhìn thấy Lương Hảo Vận không phải thật chất phác, Trương Dược Dân ngược lại cảm thấy như vậy rất tốt, sau này hắn đi học đại học, Lương Hảo Vận cũng có thể chiếu cố thỏa đáng trong nhà.

Trương Dược Dân đoán Lương Hảo Vận không biết quốc trái và cổ phiếu, giải thích cũng phiền phức, nói thẳng: "Số tiền đó là tôi kiếm được từ mậu dịch biên giới với người ta.

Lương Hảo Vận: "Đi Liên Xô bán đồ?”

Trương Dược Dân gật đầu: "Đúng vậy.

Nhưng anh không thiếu tiền cũng không thể tiện nghi cho bọn họ.” Lương Hảo Vận nói.

Trương Dược Dân nguyện ý ra một vạn đồng, là cho rằng tiền nhiều bạc bọn họ nuôi Đại Lương Hảo Vận không dễ dàng, tiền nhiều bạc cũng thiện lương giống như ông bà nội hắn, số tiền kia có thể là thay Lương Hảo Vận muốn, giữ cô lại bên người.

Hiện tại biết chân tướng, Trương Dược Dân cũng không muốn tiện nghi cho bọn họ, "Vừa đi vừa nói?

Lương Hảo Vận đuổi theo Trương Dược Dân.

Trương Dược Dân chú ý tới cô mặt không chút thay đổi, thử thăm dò nói: "Nếu, ta là nói nếu, ngươi nghe được là thật, ta cảm thấy việc này không vội. Nếu ngươi tin tưởng ta, hôn lễ làm theo, ngươi trở về cũng đừng nhắc tới tiền, ta thu thập bọn họ.

Không trách Lương Hảo Vận hoài nghi, hắn một cái nho nhỏ "Đảo gia" có thể có biện pháp gì.

Trương Dược Dân gật đầu: "Đúng vậy. Nhưng trước tiên chúng ta phải đến một nơi đặt xe xuống, sau đó ngồi xe buýt đi chợ mua quần áo. Bằng không chờ một chút trời nóng lên, chúng ta bị cảm nắng, mấy ngày sau cái gì cũng không làm được." Nói xong liền lên xe đạp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Hảo Vận Phất Nhanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook