Thập Niên 80: Khu Nhà Thân Nhân Có Một Đại Mỹ Nhân
Chương 26: Không Sợ
Lưu Lưu Trư
18/02/2023
Trần Hiểu Nhu sắp sinh nên Trần Tuyết Hoa chắc chắn sẽ có ý đồ gì đó đối với cô hoặc là Hàn Học Mỹ. Sau này, khi cô đi rồi thì Hàn Học Mỹ ở lại sẽ khá bị động.
Tuy rằng, cô rất thông cảm với em gái chồng nhưng không ai có thể luôn suy nghĩ, lo lắng cho người khác được.
Cô phải nhanh chóng đi đến Dương Thành.
Từ nhà máy đường trở về, bọn cô phải đi qua chi bộ của thôn.
Lúc này, chính sách cho thanh niên trí thức trở về thành phố vẫn chưa được hoàn toàn buông lỏng.
Sau năm 77, có nhiều thanh niên trí thức ở Vân Nam, Quảng Tây đã làm náo loạn, ầm ĩ muốn trở về thành phố.
Còn bây giờ, chỉ có một số thanh niên trí thức còn độc thân là có thể trở về. Những người giống như Đường Tiểu Lệ, đã kết hôn và định cư ở nông thôn thì khi muốn trở về vẫn có chút khó khăn.
Lúc đi thì bên trên nói rằng để kiến thiết xây dựng quê hương đất nước, nhưng đợi đến lúc phải ở lại nông thôn thì mới biết rằng, khi đến dễ dàng, khi trở về thì rất khó khăn.
Cho dù có được trở về thì cũng không nhất định có thể tìm được việc làm. Với những gia đình có tình huống như gia đình của Đường Tiểu Lệ thì việc trở về càng khó khăn hơn.
Lúc trước, bởi vì trong nhà quá chật chội, các chị em dâu từng người lần lượt vào cửa nên trong nhà nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn gay gắt.
Có một người đi ra ngoài thì có thể rộng chỗ hơn nên khi Đường Tiểu Lệ đề nghị được xuống nông thôn thì không ai trong nhà giữ cô lại.
Cô đã giận dỗi xuống nông thôn.
Vào năm thứ hai của phong trào thanh niên trí thức quay trở về thành phố trên diện rộng thì thật ra cô cũng có cơ hội để trở về.
Nhưng khi cô về nhà thì vẫn không có chỗ để ở như trước, trong nhà luôn thúc giục cô tìm người để nhanh chóng kết hôn.
Vì thế, cô lại không quay về nữa.
Cứ kéo từ năm nay sang năm khác, đến tận khi kết hôn, sinh con, Hàn Học Lễ đi Dương Thành thì trong số các thanh niên trí thức xuống nông thôn lúc trước cũng chỉ còn lại một mình cô kiên trì bám trụ.
Cô đi đến chi bộ thôn để hỏi thăm, nghe nói không có ai ở đây vào thời điểm này.
Những cán bộ thôn như chị Thái cũng không phải chuyên trách đi làm ở chi bộ thôn. Nếu đúng dịp thì có thể gặp được, nhưng cũng có đôi khi vài ngày đều không thấy được cô ấy một lần.
Nhưng mà, trong túi có tiền nên Đường Tiểu Lệ cũng không sợ không đi ra ngoài được.
Tuy rằng, cô rất thông cảm với em gái chồng nhưng không ai có thể luôn suy nghĩ, lo lắng cho người khác được.
Cô phải nhanh chóng đi đến Dương Thành.
Từ nhà máy đường trở về, bọn cô phải đi qua chi bộ của thôn.
Lúc này, chính sách cho thanh niên trí thức trở về thành phố vẫn chưa được hoàn toàn buông lỏng.
Sau năm 77, có nhiều thanh niên trí thức ở Vân Nam, Quảng Tây đã làm náo loạn, ầm ĩ muốn trở về thành phố.
Còn bây giờ, chỉ có một số thanh niên trí thức còn độc thân là có thể trở về. Những người giống như Đường Tiểu Lệ, đã kết hôn và định cư ở nông thôn thì khi muốn trở về vẫn có chút khó khăn.
Lúc đi thì bên trên nói rằng để kiến thiết xây dựng quê hương đất nước, nhưng đợi đến lúc phải ở lại nông thôn thì mới biết rằng, khi đến dễ dàng, khi trở về thì rất khó khăn.
Cho dù có được trở về thì cũng không nhất định có thể tìm được việc làm. Với những gia đình có tình huống như gia đình của Đường Tiểu Lệ thì việc trở về càng khó khăn hơn.
Lúc trước, bởi vì trong nhà quá chật chội, các chị em dâu từng người lần lượt vào cửa nên trong nhà nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn gay gắt.
Có một người đi ra ngoài thì có thể rộng chỗ hơn nên khi Đường Tiểu Lệ đề nghị được xuống nông thôn thì không ai trong nhà giữ cô lại.
Cô đã giận dỗi xuống nông thôn.
Vào năm thứ hai của phong trào thanh niên trí thức quay trở về thành phố trên diện rộng thì thật ra cô cũng có cơ hội để trở về.
Nhưng khi cô về nhà thì vẫn không có chỗ để ở như trước, trong nhà luôn thúc giục cô tìm người để nhanh chóng kết hôn.
Vì thế, cô lại không quay về nữa.
Cứ kéo từ năm nay sang năm khác, đến tận khi kết hôn, sinh con, Hàn Học Lễ đi Dương Thành thì trong số các thanh niên trí thức xuống nông thôn lúc trước cũng chỉ còn lại một mình cô kiên trì bám trụ.
Cô đi đến chi bộ thôn để hỏi thăm, nghe nói không có ai ở đây vào thời điểm này.
Những cán bộ thôn như chị Thái cũng không phải chuyên trách đi làm ở chi bộ thôn. Nếu đúng dịp thì có thể gặp được, nhưng cũng có đôi khi vài ngày đều không thấy được cô ấy một lần.
Nhưng mà, trong túi có tiền nên Đường Tiểu Lệ cũng không sợ không đi ra ngoài được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.