Thập Niên 80: Khu Nhà Thân Nhân Có Một Đại Mỹ Nhân
Chương 28: Sữa Bột
Lưu Lưu Trư
18/02/2023
Hai người đó bàn bạc rồi tự quyết định với nhau, không có ai đi hỏi ý kiến của Hàn Học Mỹ cả.
Hàn Học Mỹ núp ở một chỗ tối nghe ngóng, anh trai của cô ấy đang nịnh bợ mẹ.
“Mẹ à, vẫn là mẹ tốt nhất. Vậy quyết định thế nhé, thật ra thì cũng không có nhiều chuyện cần làm đâu, cũng sẽ không chậm trễ việc trong nhà. Chỉ cần chăm sóc một đứa trẻ con thì có thể có bao nhiêu việc chứ. Mẹ à, mẹ cứ yên tâm đi.”
“Con cũng đừng có chiều vợ con. Nhà ai ở cữ mà còn chuyên môn muốn có người hầu hạ chứ. Tã lót thì để A Mỹ giặt, ăn uống cũng phải thêm một bát trứng gà hấp nước đường. Con còn trông cậy vào chuyện cô ta sẽ trở lại làm đại tiểu thư như trước à, sao vẫn còn cung cách của một địa chủ như thế.”
Chuyện đó tất nhiên là không thể rồi.
Nhưng Trần Hiểu Nhu nói rồi, sau khi sinh con thì đừng có nghĩ đến chuyện cô ta sẽ ngủ cùng đứa trẻ, nói rằng nó quá ồn ào.
Đến lúc đó cứ ném đứa trẻ sang ngủ cùng với A Mỹ là được, Buổi tối nếu có đói khi ngủ thì cho uống sữa bột là tốt rồi, anh ta cũng có thể ngủ ngon.
Còn về phần em gái vẫn còn là một đứa trẻ chưa trưởng thành, có thể ngủ ngon hay không thì không nằm trong phạm vi lo lắng của Hàn Học Văn.
Hàn Học Văn: “Hiểu Nhu đã sinh hai thai trong vòng bốn năm nên bây giờ xương cốt của cô ấy có chút tổn thương. Con muốn bàn bạc với mẹ một chuyện này, đến lúc đó, vào buổi tối sẽ cho đứa trẻ ngủ cùng A Mỹ, đói thì cho uống sữa bột”.
“Khi Hiểu Như mang thai vẫn luôn không ngủ ngon, nếu trong tháng ở cữ lại phải chăm đứa trẻ thì sức khỏe của cô ấy không chịu được.”
“Cái gì? Mấy đứa còn muốn uống sữa bột sao?”
“Đúng vậy, Hiểu Nhu nói sữa bột có dinh dưỡng.”
“Sữa bột đắt biết bao.” Trần Tuyết Hoa đau lòng vì phải tốn tiền.
“Tiền trợ cấp của anh cả không phải sắp được phát rồi sao.”
Hàn Học Văn đã để ý đến số tiền này.
Dù sao, bọn họ đã nói đưa số tiền năm trước cho anh cả nhưng thật ra cũng chưa cho. Chuyện này chỉ có hai mẹ con bọn họ biết thôi.
“Trước đây, khi Tiểu Dũng còn nhỏ cũng không đủ dinh dưỡng. Bọn con đã hỏi thăm bác sĩ rồi, nếu sinh đứa thứ hai thì cũng nên chú ý một chút. Bây giờ, điều kiện xã hội cũng tốt hơn rồi, rất nhiều trẻ con đều uống sữa bột.”
“Mẹ à, chúng ta chỉ có uống đến khi một tuổi thôi, cũng không tốn nhiều tiền đâu.”
Hàn Học Mỹ núp ở một chỗ tối nghe ngóng, anh trai của cô ấy đang nịnh bợ mẹ.
“Mẹ à, vẫn là mẹ tốt nhất. Vậy quyết định thế nhé, thật ra thì cũng không có nhiều chuyện cần làm đâu, cũng sẽ không chậm trễ việc trong nhà. Chỉ cần chăm sóc một đứa trẻ con thì có thể có bao nhiêu việc chứ. Mẹ à, mẹ cứ yên tâm đi.”
“Con cũng đừng có chiều vợ con. Nhà ai ở cữ mà còn chuyên môn muốn có người hầu hạ chứ. Tã lót thì để A Mỹ giặt, ăn uống cũng phải thêm một bát trứng gà hấp nước đường. Con còn trông cậy vào chuyện cô ta sẽ trở lại làm đại tiểu thư như trước à, sao vẫn còn cung cách của một địa chủ như thế.”
Chuyện đó tất nhiên là không thể rồi.
Nhưng Trần Hiểu Nhu nói rồi, sau khi sinh con thì đừng có nghĩ đến chuyện cô ta sẽ ngủ cùng đứa trẻ, nói rằng nó quá ồn ào.
Đến lúc đó cứ ném đứa trẻ sang ngủ cùng với A Mỹ là được, Buổi tối nếu có đói khi ngủ thì cho uống sữa bột là tốt rồi, anh ta cũng có thể ngủ ngon.
Còn về phần em gái vẫn còn là một đứa trẻ chưa trưởng thành, có thể ngủ ngon hay không thì không nằm trong phạm vi lo lắng của Hàn Học Văn.
Hàn Học Văn: “Hiểu Nhu đã sinh hai thai trong vòng bốn năm nên bây giờ xương cốt của cô ấy có chút tổn thương. Con muốn bàn bạc với mẹ một chuyện này, đến lúc đó, vào buổi tối sẽ cho đứa trẻ ngủ cùng A Mỹ, đói thì cho uống sữa bột”.
“Khi Hiểu Như mang thai vẫn luôn không ngủ ngon, nếu trong tháng ở cữ lại phải chăm đứa trẻ thì sức khỏe của cô ấy không chịu được.”
“Cái gì? Mấy đứa còn muốn uống sữa bột sao?”
“Đúng vậy, Hiểu Nhu nói sữa bột có dinh dưỡng.”
“Sữa bột đắt biết bao.” Trần Tuyết Hoa đau lòng vì phải tốn tiền.
“Tiền trợ cấp của anh cả không phải sắp được phát rồi sao.”
Hàn Học Văn đã để ý đến số tiền này.
Dù sao, bọn họ đã nói đưa số tiền năm trước cho anh cả nhưng thật ra cũng chưa cho. Chuyện này chỉ có hai mẹ con bọn họ biết thôi.
“Trước đây, khi Tiểu Dũng còn nhỏ cũng không đủ dinh dưỡng. Bọn con đã hỏi thăm bác sĩ rồi, nếu sinh đứa thứ hai thì cũng nên chú ý một chút. Bây giờ, điều kiện xã hội cũng tốt hơn rồi, rất nhiều trẻ con đều uống sữa bột.”
“Mẹ à, chúng ta chỉ có uống đến khi một tuổi thôi, cũng không tốn nhiều tiền đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.