Thập Niên 80 Làm Chị Dâu Trà Xanh
Chương 11:
Mộc Mộc Miêu
11/10/2024
“Được, bốn cái bánh bao khô, lát nữa gia gia sẽ đưa cho ngươi."
Nghĩ đến tiền thuốc men, dịch thừa gật đầu đồng ý.
Lý Ngũ Nha cùng Lý Thất Lang cùng cười híp mắt.
“Dịch thừa gia gia, có thể cho ngay bây giờ không, con đói không chịu nổi, người yên tâm, con sẽ không chậm trễ băng bó vết thương cho Nhị Ngưu ca.”
Thấy Lý Ngũ Nha ôm bụng khom lưng một bộ đói bụng đến không đứng dậy nổi, Lý Thất Lang vội vàng làm theo, đáng thương hề hề nhìn dịch thừa.
Dịch thừa bất đắc dĩ trừng mắt nhìn hai người một cái, hai đứa nhóc này, còn sợ hắn nói không giữ lời sao?
Lý Ngũ Nha nháy mắt tỏ vẻ, có được đồ mới yên tâm.
Dịch thừa hừ hừ hai tiếng, vẫn là bước đến sau bếp, nhanh chóng liền cầm bốn cái bánh bao khô đi ra, nhét vào trong tay Lý Ngũ Nha.
“Được rồi, bây giờ có thể đi theo ta được chưa?”
Lý Ngũ Nha lấy được bánh bao khô, cũng không lề mề, dắt Lý Thất Lang đi theo sau dịch thừa nhìn Lý Nhị Ngưu.
Trong phòng tối mờ , Lý Nhị Ngưu ghé vào kháng, đã đau đến ngất đi.
“A~”
Nhìn phía sau lưng Lý Nhị Ngưu bị vết máu nhuộm đỏ, Lý Thất Lang sợ tới mức kêu lên thành tiếng.
Trên mặt Lý Ngũ Nha không có dao động gì, loại thương thế này ở trong mắt nàng căn bản không tính là cái gì, dặn dò Lý Thất Lang ngồi ở bên cạnh chờ, liền thong dong tiến lên xử lý thương thế trên người Lý Nhị Ngưu.
Diện tích vết thương lớn, nhiều chỗ còn dính cát và bùn đất, rửa sạch có chút khó khăn, chỉ chốc lát sau, nước trong chậu đã bị nhiễm đỏ.
Dịch thừa đứng một bên yên lặng nhìn, trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Tiểu nha đầu Lý gia này ghê gớm, vết thương như vậy, hắn nhìn đến da đầu tê dại, nha đầu này lại mí mắt cũng không nâng lên một chút, lão thành không giống như một đứa bé.
Một khắc đồng hồ sau, Lý Ngũ Nha giúp Lý Nhị Ngưu rửa sạch vết thương, bắt đầu bôi thuốc.
Dịch thừa đau lòng nhìn Lý Ngũ Nha không ngừng vẩy thuốc trị thương lên lưng Lý Nhị Ngưu, thuốc này hắn bỏ ra giá cao mua để dự phòng, ngày thường cho dù hắn đụng chạm cũng không nỡ dùng.
“Ngũ nha, tiết kiệm thuốc một chút , dùng xong sẽ không còn." Tiểu nha đầu phá sản này.
“Dịch thừa gia gia, ta đã rất tiết kiệm rồi." Đúng là lão đầu keo kiệt
Rất nhanh, Lý Ngũ Nha đã bôi thuốc xong, nắp bình thuốc còn chưa đậy lại đã bị dịch thừa một phen cầm qua.
Lý Ngũ Nha thấy, vội vàng nói: "Dịch thừa gia gia, Nhị Ngưu ca bị thương tương đối nặng, sau đó còn phải bôi thuốc, nếu không, ngươi giao thuốc cho ta cầm đi.”
Dịch thừa hừ hừ nói: "Còn dùng cái gì, Nhị Ngưu ca ngươi thân thể rắn chắc, nhiêu đó thuốc là đủ rồi. Được rồi, cứ như vậy, ta còn có việc đi trước." Nói xong, liền xoay người rời đi.
Nhìn dịch thừa bước nhanh rời đi, Lý Ngũ Nha đem tầm mắt chuyển qua trên người Lý Nhị Ngưu, nhìn vết thương trên lưng hắn còn có chút rỉ máu, trong lòng âm thầm thở dài một tiếng.
Nếu là dị năng chữa trị vẫn còn , vết thương như vậy nàng chữa vài phút liền có thể khỏi.
Nghĩ đến dị năng, trong lòng Lý Ngũ Nha lại thở dài.
Kiếp trước, nàng là song hệ tinh thần lực và dị năng hệ chữa trị cấp chín cường giả, đáng tiếc gặp phải sao chổi, bị một đạo lôi đánh chết.
Đời này, thai xuyên mà đến, tinh thần lực cùng trị liệu dị năng mặc dù đều đi theo tới, nhưng đều bị suy yếu.
Vạn hạnh trong bất hạnh, đời này mặc dù không có tinh thạch có thể tăng lên dị năng, nhưng tinh thần lực có thể thông qua thiền định để tăng lên.
Tuy rằng tốc độ chậm chạp, nhưng năm năm cố gắng, tinh thần lực của nàng bây giờ đã có thể dò xét tất cả mọi thứ trong phạm vi mười mét.
Về phần trị liệu dị năng, cũng có thể thông qua hấp thu dược liệu để tăng lên.
Dược liệu
Thật xin lỗi, xuyên qua tới năm năm nhưng nàng chưa hấp thụ được cái gì, thế cho nên đến bây giờ dị năng chữa trị còn ở trạng thái ngủ đông.
Lý Ngũ Nha đút chút nước cho Lý Nhị Ngưu, thấy hắn hô hấp ổn định, liền mang theo Lý Thất Lang rời đi.
“Ừ, ăn ngon!”
Cửa sau trạm dịch, Lý Ngũ Nha cùng Lý Thất Lang song song ngồi xổm ở góc tường, bưng chén sứ sứt mẻ, uống một ngụm nước, gặm một miếng bánh bao khô, ăn đến say sưa ngon lành, cảm thấy mỹ mãn.
Hàiiiii .....
No rồi!
Bánh bao nhân khô trong dịch trạm so với trong nhà làm có phân lượng hơn nhiều, ăn xong một miếng, Lý Thất Lang liền nở nụ cười thỏa mãn, vỗ vỗ bụng nhỏ của mình: "Ngũ tỷ, về sau ta cũng muốn đến dịch trạm làm việc sau bếp, như vậy mỗi ngày đều có thể ăn no."
Lý Ngũ Nha một lời khó nói hết: "Chí hướng của đệ có phải hay không cao hơn một chút?"
Lý Thất Lang mặt lộ vẻ mê mang: "Như vậy còn chưa đủ sao? Đều có thể ăn no." Nói xong, mặt lộ vẻ khát khao: "Nếu ngày sau mỗi bữa đều có thể ăn mấy cái bánh bao khô, ta đây nhất định nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.”
Nghĩ đến tiền thuốc men, dịch thừa gật đầu đồng ý.
Lý Ngũ Nha cùng Lý Thất Lang cùng cười híp mắt.
“Dịch thừa gia gia, có thể cho ngay bây giờ không, con đói không chịu nổi, người yên tâm, con sẽ không chậm trễ băng bó vết thương cho Nhị Ngưu ca.”
Thấy Lý Ngũ Nha ôm bụng khom lưng một bộ đói bụng đến không đứng dậy nổi, Lý Thất Lang vội vàng làm theo, đáng thương hề hề nhìn dịch thừa.
Dịch thừa bất đắc dĩ trừng mắt nhìn hai người một cái, hai đứa nhóc này, còn sợ hắn nói không giữ lời sao?
Lý Ngũ Nha nháy mắt tỏ vẻ, có được đồ mới yên tâm.
Dịch thừa hừ hừ hai tiếng, vẫn là bước đến sau bếp, nhanh chóng liền cầm bốn cái bánh bao khô đi ra, nhét vào trong tay Lý Ngũ Nha.
“Được rồi, bây giờ có thể đi theo ta được chưa?”
Lý Ngũ Nha lấy được bánh bao khô, cũng không lề mề, dắt Lý Thất Lang đi theo sau dịch thừa nhìn Lý Nhị Ngưu.
Trong phòng tối mờ , Lý Nhị Ngưu ghé vào kháng, đã đau đến ngất đi.
“A~”
Nhìn phía sau lưng Lý Nhị Ngưu bị vết máu nhuộm đỏ, Lý Thất Lang sợ tới mức kêu lên thành tiếng.
Trên mặt Lý Ngũ Nha không có dao động gì, loại thương thế này ở trong mắt nàng căn bản không tính là cái gì, dặn dò Lý Thất Lang ngồi ở bên cạnh chờ, liền thong dong tiến lên xử lý thương thế trên người Lý Nhị Ngưu.
Diện tích vết thương lớn, nhiều chỗ còn dính cát và bùn đất, rửa sạch có chút khó khăn, chỉ chốc lát sau, nước trong chậu đã bị nhiễm đỏ.
Dịch thừa đứng một bên yên lặng nhìn, trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Tiểu nha đầu Lý gia này ghê gớm, vết thương như vậy, hắn nhìn đến da đầu tê dại, nha đầu này lại mí mắt cũng không nâng lên một chút, lão thành không giống như một đứa bé.
Một khắc đồng hồ sau, Lý Ngũ Nha giúp Lý Nhị Ngưu rửa sạch vết thương, bắt đầu bôi thuốc.
Dịch thừa đau lòng nhìn Lý Ngũ Nha không ngừng vẩy thuốc trị thương lên lưng Lý Nhị Ngưu, thuốc này hắn bỏ ra giá cao mua để dự phòng, ngày thường cho dù hắn đụng chạm cũng không nỡ dùng.
“Ngũ nha, tiết kiệm thuốc một chút , dùng xong sẽ không còn." Tiểu nha đầu phá sản này.
“Dịch thừa gia gia, ta đã rất tiết kiệm rồi." Đúng là lão đầu keo kiệt
Rất nhanh, Lý Ngũ Nha đã bôi thuốc xong, nắp bình thuốc còn chưa đậy lại đã bị dịch thừa một phen cầm qua.
Lý Ngũ Nha thấy, vội vàng nói: "Dịch thừa gia gia, Nhị Ngưu ca bị thương tương đối nặng, sau đó còn phải bôi thuốc, nếu không, ngươi giao thuốc cho ta cầm đi.”
Dịch thừa hừ hừ nói: "Còn dùng cái gì, Nhị Ngưu ca ngươi thân thể rắn chắc, nhiêu đó thuốc là đủ rồi. Được rồi, cứ như vậy, ta còn có việc đi trước." Nói xong, liền xoay người rời đi.
Nhìn dịch thừa bước nhanh rời đi, Lý Ngũ Nha đem tầm mắt chuyển qua trên người Lý Nhị Ngưu, nhìn vết thương trên lưng hắn còn có chút rỉ máu, trong lòng âm thầm thở dài một tiếng.
Nếu là dị năng chữa trị vẫn còn , vết thương như vậy nàng chữa vài phút liền có thể khỏi.
Nghĩ đến dị năng, trong lòng Lý Ngũ Nha lại thở dài.
Kiếp trước, nàng là song hệ tinh thần lực và dị năng hệ chữa trị cấp chín cường giả, đáng tiếc gặp phải sao chổi, bị một đạo lôi đánh chết.
Đời này, thai xuyên mà đến, tinh thần lực cùng trị liệu dị năng mặc dù đều đi theo tới, nhưng đều bị suy yếu.
Vạn hạnh trong bất hạnh, đời này mặc dù không có tinh thạch có thể tăng lên dị năng, nhưng tinh thần lực có thể thông qua thiền định để tăng lên.
Tuy rằng tốc độ chậm chạp, nhưng năm năm cố gắng, tinh thần lực của nàng bây giờ đã có thể dò xét tất cả mọi thứ trong phạm vi mười mét.
Về phần trị liệu dị năng, cũng có thể thông qua hấp thu dược liệu để tăng lên.
Dược liệu
Thật xin lỗi, xuyên qua tới năm năm nhưng nàng chưa hấp thụ được cái gì, thế cho nên đến bây giờ dị năng chữa trị còn ở trạng thái ngủ đông.
Lý Ngũ Nha đút chút nước cho Lý Nhị Ngưu, thấy hắn hô hấp ổn định, liền mang theo Lý Thất Lang rời đi.
“Ừ, ăn ngon!”
Cửa sau trạm dịch, Lý Ngũ Nha cùng Lý Thất Lang song song ngồi xổm ở góc tường, bưng chén sứ sứt mẻ, uống một ngụm nước, gặm một miếng bánh bao khô, ăn đến say sưa ngon lành, cảm thấy mỹ mãn.
Hàiiiii .....
No rồi!
Bánh bao nhân khô trong dịch trạm so với trong nhà làm có phân lượng hơn nhiều, ăn xong một miếng, Lý Thất Lang liền nở nụ cười thỏa mãn, vỗ vỗ bụng nhỏ của mình: "Ngũ tỷ, về sau ta cũng muốn đến dịch trạm làm việc sau bếp, như vậy mỗi ngày đều có thể ăn no."
Lý Ngũ Nha một lời khó nói hết: "Chí hướng của đệ có phải hay không cao hơn một chút?"
Lý Thất Lang mặt lộ vẻ mê mang: "Như vậy còn chưa đủ sao? Đều có thể ăn no." Nói xong, mặt lộ vẻ khát khao: "Nếu ngày sau mỗi bữa đều có thể ăn mấy cái bánh bao khô, ta đây nhất định nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.