Thập Niên 80: Mang Theo Gã Lưu Manh Kiếm Tiền Lập Nghiệp
Chương 46: Đó Là Chị Dâu Của Em Đấy! 1
Viên Cửu
25/07/2024
Mặc dù bên ngoài có một số nơi đã bắt đầu phân ruộng phân gia, nhưng chỗ bọn họ vẫn chưa bắt đầu, nhưng có lẽ sẽ bắt đầu sớm thôi, đến lúc đó chắc không cần phải làm việc nữa, bọn họ chỉ cần bảo vệ tốt hoa màu của mình là được.
Trong lúc cả bọn đang làm việc, Bạch Đại Sơn để ý thấy Bạch Vân Sơn có hơi không nghiêm túc, cứ thỉnh thoảng lại nhìn về phía mấy cô gái đang tụ tập cách đó không xa, thì cắm xẻng xuống trước mặt cậu ta: “Em không nghiêm túc làm việc mà ở đây nhìn cái gì vậy? Muốn tìm bạn đời thì để anh bảo Lão Tam tìm cho em. Chẳng phải bây giờ nó đang muốn giúp chúng ta tìm đối tượng đó sao?"
Bạch Vân Sơn đặt tay lên cán xẻng, vẻ mặt tò mò nhìn Bạch Đại Sơn: "Anh cả, em muốn kể anh nghe về một người!"
“Là ai?” Tim Bạch Đại Sơn bỗng đập thình thịch.
“Là một cô gái, dáng người cao gần đến bả vai em, có đôi mắt to, nhìn rất thông minh và thanh tú. Hình như cô ấy chỉ tùy tiện dùng tay chải tóc nên chúng có hơi lộn xộn nhưng trông cô ấy vẫn rất xinh đẹp. Trước đây em chưa từng gặp cô ấy, không biết cô ấy có phải là người trong thôn của chúng ta không nữa? Anh có quen biết cô ấy không?" Bạch Vân Sơn tò mò hỏi.
"Lo làm tốt công việc của em đi, đừng nghĩ đến những thứ không đâu." Bạch Đại Sơn dùng sức vỗ mạnh vào đầu Bạch Vân Sơn, nếu không phải còn chưa rõ ràng, anh thật sự muốn nói với Bạch Vân Sơn: Đó là chị dâu em đấy!
Lý Trình Trình bưng chậu quần áo đã giặt sạch trở về nhà họ Lý, tình cờ nghe thấy con gà mái già kêu "Cục tác cục tác", bình thường khi nó kêu như vậy là vì nó đang đẻ trứng. Lý Trình Trình nhìn vào trong chuồng gà, quả nhiên nhìn thấy được một quả trứng gà có màu hơi xanh nằm trên mặt đất.
Vào thời điểm này, nhà nào cũng không giàu có, nên những loại lương thực phụ(*) đều để cho người ta ăn, không ai chịu cho gà ăn lương thực phụ, nên những con gà này chỉ có thể ăn rau dại cỏ dại, ai biết bắt côn trùng thì sẽ bắt côn trùng cho gà ăn, còn nhà họ Lý thì toàn cho gà ăn rau dại, cỏ dại trộn với cám lúa mì nên vỏ trứng có màu hơi xanh.
(*): lương thực phụ (như ngô, khoai, sắn, đậu).
Lý Trình Trình đang định bước vào chuồng gà nhặt trứng thì trước mặt bỗng vang lên một tiếng động lớn, hóa ra là Ngô Tú Châu cầm gậy trúc đánh về phía cô, Ngô Tú Châu còn mở miệng mắng: “Đi ra ngoài, ai cho phép mày trộm trứng gà?"
Quả trứng này thuộc về đứa con trai yêu quý của bà ta, ai cũng không thể chạm tay vào chúng.
Nhìn thấy Lý Trình Trình nhìn mình, Ngô Tú Châu tiếp tục mắng: "Mày nhìn tao làm cái gì? Còn không mau đi ra ngoài làm việc, ngày nào cũng chỉ biết đi loanh quanh bên ngoài."
Trong lúc cả bọn đang làm việc, Bạch Đại Sơn để ý thấy Bạch Vân Sơn có hơi không nghiêm túc, cứ thỉnh thoảng lại nhìn về phía mấy cô gái đang tụ tập cách đó không xa, thì cắm xẻng xuống trước mặt cậu ta: “Em không nghiêm túc làm việc mà ở đây nhìn cái gì vậy? Muốn tìm bạn đời thì để anh bảo Lão Tam tìm cho em. Chẳng phải bây giờ nó đang muốn giúp chúng ta tìm đối tượng đó sao?"
Bạch Vân Sơn đặt tay lên cán xẻng, vẻ mặt tò mò nhìn Bạch Đại Sơn: "Anh cả, em muốn kể anh nghe về một người!"
“Là ai?” Tim Bạch Đại Sơn bỗng đập thình thịch.
“Là một cô gái, dáng người cao gần đến bả vai em, có đôi mắt to, nhìn rất thông minh và thanh tú. Hình như cô ấy chỉ tùy tiện dùng tay chải tóc nên chúng có hơi lộn xộn nhưng trông cô ấy vẫn rất xinh đẹp. Trước đây em chưa từng gặp cô ấy, không biết cô ấy có phải là người trong thôn của chúng ta không nữa? Anh có quen biết cô ấy không?" Bạch Vân Sơn tò mò hỏi.
"Lo làm tốt công việc của em đi, đừng nghĩ đến những thứ không đâu." Bạch Đại Sơn dùng sức vỗ mạnh vào đầu Bạch Vân Sơn, nếu không phải còn chưa rõ ràng, anh thật sự muốn nói với Bạch Vân Sơn: Đó là chị dâu em đấy!
Lý Trình Trình bưng chậu quần áo đã giặt sạch trở về nhà họ Lý, tình cờ nghe thấy con gà mái già kêu "Cục tác cục tác", bình thường khi nó kêu như vậy là vì nó đang đẻ trứng. Lý Trình Trình nhìn vào trong chuồng gà, quả nhiên nhìn thấy được một quả trứng gà có màu hơi xanh nằm trên mặt đất.
Vào thời điểm này, nhà nào cũng không giàu có, nên những loại lương thực phụ(*) đều để cho người ta ăn, không ai chịu cho gà ăn lương thực phụ, nên những con gà này chỉ có thể ăn rau dại cỏ dại, ai biết bắt côn trùng thì sẽ bắt côn trùng cho gà ăn, còn nhà họ Lý thì toàn cho gà ăn rau dại, cỏ dại trộn với cám lúa mì nên vỏ trứng có màu hơi xanh.
(*): lương thực phụ (như ngô, khoai, sắn, đậu).
Lý Trình Trình đang định bước vào chuồng gà nhặt trứng thì trước mặt bỗng vang lên một tiếng động lớn, hóa ra là Ngô Tú Châu cầm gậy trúc đánh về phía cô, Ngô Tú Châu còn mở miệng mắng: “Đi ra ngoài, ai cho phép mày trộm trứng gà?"
Quả trứng này thuộc về đứa con trai yêu quý của bà ta, ai cũng không thể chạm tay vào chúng.
Nhìn thấy Lý Trình Trình nhìn mình, Ngô Tú Châu tiếp tục mắng: "Mày nhìn tao làm cái gì? Còn không mau đi ra ngoài làm việc, ngày nào cũng chỉ biết đi loanh quanh bên ngoài."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.