Thập Niên 80: Mẹ Con Trọng Sinh, Nỗ Lực Làm Giàu
Chương 48: Tâm Sự 1
Tựu Thị Cá Yêu
05/08/2024
Thịnh Tuyết Nha ăn no đến mức ợ một cái rõ to.
Trình Ái Đường lau miệng, “Nói chứ, mì này cho thêm trứng gà ăn vào đúng là khác hẳn, Nha Nha đúng là cô bé thông minh!”
“Đương nhiên rồi ạ,” Thịnh Tuyết Nha cười cười, “Con còn biết rất nhiều chuyện nữa cơ!”
Mà lúc này...
Cao Địa và một cậu bé tóc vàng vọt mặt gầy gò đang cãi nhau chí chóe.
“Tớ không hề nói dối, tớ có em gái thật mà, em gái tớ còn xinh đẹp hơn em gái cậu nhiều!”
Cậu bé tóc vàng không tin, “Cậu nói xạo, tớ vừa mới đến nhà cậu xem rồi, căn bản không có em gái nào hết!”
Cao Địa chỉ vào căn nhà phía trước, “Hàn Bảo Toàn, cậu đi theo tớ đến nhà chú hai tớ, em gái tớ đang ở trong căn nhà đó.”
Hai đứa vừa nói vừa đi về phía căn nhà nhỏ mà Thịnh Tuyết Nha đang ở, phía sau còn có vài đứa trẻ khác đi theo xem náo nhiệt.
“Em gái của Cao Địa chắc là mua về nhỉ?”
“Chắc chắn là không phải, chợ phiên không có bán đâu, nếu có thì nhà tớ cũng muốn mua một đứa em trai đấy!”
“Vậy chắc là nhặt được rồi!”
“Đúng rồi, nhặt được ở gầm cầu phía Bắc đấy!”
Cao Địa quay đầu lại, mấy đứa trẻ đang bàn tán lập tức im bặt.
Tuy chỉ mới sáu tuổi nhưng ở cái thôn Hoàng Các này, Cao Địa cũng được xem như một nhân vật có tiếng, lý do chính là vì thằng bé này rất khỏe, có lần so tài vật tay với đám trẻ con hơn chục tuổi, thế mà lại khống chế được đám học sinh cấp hai kia, huống chi là đám bạn cùng trang lứa.
Cao Địa dẫn theo một đám nhóc đến trước cửa nhà.
Thịnh Tuyết Nha cùng mẹ và cậu đang nói chuyện, nghe thấy ngoài cửa ồn ào, vừa đi ra ngoài đã thấy Cao Địa dẫn theo một đám nhóc phải đến bảy tám đứa.
Thịnh Tuyết Nha: "..."
Ký ức tuổi thơ trong đầu cô bé dường như đã rất xa xôi, bây giờ đột nhiên phải đối mặt với một đám "bạn nhỏ" như vậy, cô bé thực sự có hơi không biết làm sao.
Trình Trân Ái rất vui, nói: "Nha Nha, chơi với Cao Địa và các bạn một lát đi."
Cao Địa ban đầu không định hôm nay lại đến đây, trời sắp tối rồi, mẹ cậu bé nói không được quấy rầy em gái nghỉ ngơi.
"Dì ơi, chúng con chỉ là đến xem một chút, cho đám Bảo Toàn xem em gái của con!" Cao Địa vừa nói vừa đắc ý quay đầu lại:
"Mấy cậu nhìn cho kĩ đi, đây là em gái của tớ, tóc của em ấy xoăn xoăn, mấy cậu có không? Em gái tớ xinh đẹp nhất thôn!"
Thịnh Tuyết Nha xấu hổ muốn kiếm một cái lỗ để chui xuống.
Thế nhưng điều này vẫn chưa kết thúc.
Hàn Bảo Toàn rõ ràng không phục, "Em gái cậu xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng cô bé không phải là em gái ruột của cậu! Nhìn xem, hai người thậm chí còn không sống cùng một nhà."
Cao Địa lập tức nổi giận, "...Ai nói là không sống cùng một nhà? Tối nay tớ sẽ ở trong căn nhà này!"
Cao Địa đã sớm nghĩ kỹ rồi, nếu em gái không đến nhà mình ở, vậy cậu bé có thể đến đây ở, như vậy chẳng phải là người một nhà rồi sao?
Chỉ là Cao Địa đã tính toán sai.
Vương Kim Thu vừa chạy đến đã vặn tai cậu bé, "Cái thằng nhóc này, trời sắp tối rồi mà còn chưa chịu về nhà!"
Vóc dáng Vương Kim Thu cũng giống như những người đàn ông khác, sức lực cũng rất lớn, Cao Địa kêu lên một tiếng, miệng vẫn còn cãi lại, "Đã nói sẽ làm em gái của con rồi, tại sao con không thể ở đây?"
Trình Trân Ái vội vàng hòa giải: "Chị dâu, chị mau buông tay ra đi, nó là trẻ con mà. Chỉ là bên này vẫn chưa thu dọn xong, hôm nay còn chưa đủ vật dụng cho cậu bé ở lại."
Trình Ái Đường lau miệng, “Nói chứ, mì này cho thêm trứng gà ăn vào đúng là khác hẳn, Nha Nha đúng là cô bé thông minh!”
“Đương nhiên rồi ạ,” Thịnh Tuyết Nha cười cười, “Con còn biết rất nhiều chuyện nữa cơ!”
Mà lúc này...
Cao Địa và một cậu bé tóc vàng vọt mặt gầy gò đang cãi nhau chí chóe.
“Tớ không hề nói dối, tớ có em gái thật mà, em gái tớ còn xinh đẹp hơn em gái cậu nhiều!”
Cậu bé tóc vàng không tin, “Cậu nói xạo, tớ vừa mới đến nhà cậu xem rồi, căn bản không có em gái nào hết!”
Cao Địa chỉ vào căn nhà phía trước, “Hàn Bảo Toàn, cậu đi theo tớ đến nhà chú hai tớ, em gái tớ đang ở trong căn nhà đó.”
Hai đứa vừa nói vừa đi về phía căn nhà nhỏ mà Thịnh Tuyết Nha đang ở, phía sau còn có vài đứa trẻ khác đi theo xem náo nhiệt.
“Em gái của Cao Địa chắc là mua về nhỉ?”
“Chắc chắn là không phải, chợ phiên không có bán đâu, nếu có thì nhà tớ cũng muốn mua một đứa em trai đấy!”
“Vậy chắc là nhặt được rồi!”
“Đúng rồi, nhặt được ở gầm cầu phía Bắc đấy!”
Cao Địa quay đầu lại, mấy đứa trẻ đang bàn tán lập tức im bặt.
Tuy chỉ mới sáu tuổi nhưng ở cái thôn Hoàng Các này, Cao Địa cũng được xem như một nhân vật có tiếng, lý do chính là vì thằng bé này rất khỏe, có lần so tài vật tay với đám trẻ con hơn chục tuổi, thế mà lại khống chế được đám học sinh cấp hai kia, huống chi là đám bạn cùng trang lứa.
Cao Địa dẫn theo một đám nhóc đến trước cửa nhà.
Thịnh Tuyết Nha cùng mẹ và cậu đang nói chuyện, nghe thấy ngoài cửa ồn ào, vừa đi ra ngoài đã thấy Cao Địa dẫn theo một đám nhóc phải đến bảy tám đứa.
Thịnh Tuyết Nha: "..."
Ký ức tuổi thơ trong đầu cô bé dường như đã rất xa xôi, bây giờ đột nhiên phải đối mặt với một đám "bạn nhỏ" như vậy, cô bé thực sự có hơi không biết làm sao.
Trình Trân Ái rất vui, nói: "Nha Nha, chơi với Cao Địa và các bạn một lát đi."
Cao Địa ban đầu không định hôm nay lại đến đây, trời sắp tối rồi, mẹ cậu bé nói không được quấy rầy em gái nghỉ ngơi.
"Dì ơi, chúng con chỉ là đến xem một chút, cho đám Bảo Toàn xem em gái của con!" Cao Địa vừa nói vừa đắc ý quay đầu lại:
"Mấy cậu nhìn cho kĩ đi, đây là em gái của tớ, tóc của em ấy xoăn xoăn, mấy cậu có không? Em gái tớ xinh đẹp nhất thôn!"
Thịnh Tuyết Nha xấu hổ muốn kiếm một cái lỗ để chui xuống.
Thế nhưng điều này vẫn chưa kết thúc.
Hàn Bảo Toàn rõ ràng không phục, "Em gái cậu xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng cô bé không phải là em gái ruột của cậu! Nhìn xem, hai người thậm chí còn không sống cùng một nhà."
Cao Địa lập tức nổi giận, "...Ai nói là không sống cùng một nhà? Tối nay tớ sẽ ở trong căn nhà này!"
Cao Địa đã sớm nghĩ kỹ rồi, nếu em gái không đến nhà mình ở, vậy cậu bé có thể đến đây ở, như vậy chẳng phải là người một nhà rồi sao?
Chỉ là Cao Địa đã tính toán sai.
Vương Kim Thu vừa chạy đến đã vặn tai cậu bé, "Cái thằng nhóc này, trời sắp tối rồi mà còn chưa chịu về nhà!"
Vóc dáng Vương Kim Thu cũng giống như những người đàn ông khác, sức lực cũng rất lớn, Cao Địa kêu lên một tiếng, miệng vẫn còn cãi lại, "Đã nói sẽ làm em gái của con rồi, tại sao con không thể ở đây?"
Trình Trân Ái vội vàng hòa giải: "Chị dâu, chị mau buông tay ra đi, nó là trẻ con mà. Chỉ là bên này vẫn chưa thu dọn xong, hôm nay còn chưa đủ vật dụng cho cậu bé ở lại."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.