[Thập Niên 80] Mẹ Vai Ác Hàng Ngày Nuôi Con
Chương 18: Đêm Nay Tôi Nấu Cơm
Ngu Nhân Mỹ
11/11/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sao anh lại nghe lời Khương Nhiễm như thế?
Cậu ấy còn chưa hỏi tại sao Khương Nhiễm lại phải mua những thứ này!
Mua mấy thứ này tốn mất bao nhiêu tiền chứ?
“Cậu ngây người làm gì đó, tranh thủ chuyển đi!” Thấy Bùi Dương đang đứng ngơ ngẩn ở bên kia, Khương Nhiễm lên tiếng thúc giục.
“Biết rồi.”
Bùi Dương đồng ý trong vô thức, quay người bước vào trong nhà.
Sắc mặt của Bùi Bảo Sơn và Vương Thúy Lan cũng không tốt lắm, nhưng hai người họ cũng không cần Khương Nhiễm thúc giục, đã đến khiêng đồ.
Mỗi người trong ba người đi hai chuyến để di chuyển tất cả mọi thứ vào trong nhà.
Khương Nhiễm trả tiền xe, cảm ơn tài xế, sau đó nắm tay kéo Bùi Cảnh vào nhà.
Mấy người trong thôn đứng cách đó không xa xem náo nhiệt, khẽ xì xào mấy câu, rồi đồng loạt tản ra.
Trong sân nhà họ Bùi, Khương Nhiễm rửa mặt bằng nước lạnh, ngay lập tức cảm thấy sảng khoái nhẹ cả người.
Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, ước tính thời gian, bây giờ chắc tầm năm giờ.
Bây giờ vẫn là mùa xuân, trời vẫn tối khá sớm, cũng nên nấu cơm rồi.
Cơm tối thường ngày của nhà họ Bùi thường là Bùi San San và Thương Thúy Lan cùng làm.
Hôm nay, Khương Nhiễm vào bước vào bếp trước.
Nếu muốn bán đồ ăn trên huyên thì cũng nên để cho người nhà họ Bùi nếm thử tay nghề của cô trước.
Thấy Khương Nhiễm vào phòng bếp, Vương Túy Lan và Bùi San San liếc nhìn nhau rồi vội vàng đi vào phòng bếp.
Khương Nhiễm không biết dùng loại bếp bằng lò đất, đang lo lắng không biết làm sao để nhóm lửa thì bắt gặp Vương Thúy Lan và Bùi San San bước vào phòng bếp.
“San San, mau nhóm lửa đi, đêm nay chị nấu cơm.”
Bùi San San ngược lại không muốn đồng ý những cũng không dám!
Nhìn Vương Thúy Lan nhưng thấy Vương Thúy Lan chỉ cau mày, cũng không có ý phản đối, Bùi San San không tình nguyện bước đến bên bếp bắt đầu nhóm lửa.
Khương Nhiễm vén tay áo lên, chuẩn bị cho trận chiến lớn.
Cô chuẩn bị nấu khoai tây thịt kho tàu, nhưng không biết khoai tây được đặt ở đâu liền nhìn về phía Vương Thúy Lan.
“Con muốn vài củ khoai tây.”
Khương Nhiễm nói câu này vẫn có đôi chút xấu hổ.
Cô ấy không phải cố ý, chẳng qua đó chính là nhân vật mẹ, không dễ gì mà quát tháo được.
Bỏ đi, sau này hãy nói đến!
Cũng may, Vương Thúy Lan không thèm để ý.
Giọng điệu của Vương Nhiễm nói với bà tốt hơn trước kia rất nhiều.
Thấy Vương Thúy Lan xoay người đi lấy khoai tây, Khương Nhiễm tranh thủ bổ sung thêm mấy thứ: “Nếu có hành lá và gừng thì rửa sạch luôn.”
Lúc này Bùi San San đã nhóm lửa cháy bùng lên, Khương Nhiễm thêm nước vào hai nồi một lớn một nhỏ.
Sau khi thêm nước vào, Khương Nhiễm lại tranh thủ mở bao ra.
Đong gạo, vo gạo rồi đặt vào bên trong nồi.
Cái này dùng để nấu cháo.
Bây giờ cũng chỉ có gạo trắng nên cũng chỉ có thể nấu cháo trắng.
Đợi đến lúc kiếm được tiền, rồi từ từ mua thêm nguyên liệu thêm chúng vào trong!
Khương Nhiễm thầm nghĩ thế, cắt một miếng thịt ba chỉ xuống.
Sau khi rửa sạch thịt, ướp với gừng rồi cho vào nồi.
Thịt ba chỉ nấu đến khi chuyển màu, vớt ra để ráo sau đó cắt thành miếng lớn.
Đổ nước trong nồi ra, đun khô nồi, rót dầu bỏ đường.
Đợi khi nước đường đổi màu thì cho phần thịt đã cắt miếng vào.
“San San, nhỏ lửa chút đi.”
Khương Nhiễm vừa đảo thịt với nước màu vừa nói với San San.
Lúc này hương thơm ngào ngạt đã bắt đầu lan tỏa trong bếp, bụng Bùi San San bắt đầu réo ầm lên.
Nghe thấy Khương Nhiễm nói, cô vô thức rút mấy cây củi ra bỏ vào bên trong đống tro tàn ở phía dưới.
Khi thịt gần chín, Khương Nhiễm đổ thêm nước đã chuẩn bị từ trước vào, sau đó lần lượt cho thêm hành, gừng, hoa hồi và các gia vị khác vào.
Sao anh lại nghe lời Khương Nhiễm như thế?
Cậu ấy còn chưa hỏi tại sao Khương Nhiễm lại phải mua những thứ này!
Mua mấy thứ này tốn mất bao nhiêu tiền chứ?
“Cậu ngây người làm gì đó, tranh thủ chuyển đi!” Thấy Bùi Dương đang đứng ngơ ngẩn ở bên kia, Khương Nhiễm lên tiếng thúc giục.
“Biết rồi.”
Bùi Dương đồng ý trong vô thức, quay người bước vào trong nhà.
Sắc mặt của Bùi Bảo Sơn và Vương Thúy Lan cũng không tốt lắm, nhưng hai người họ cũng không cần Khương Nhiễm thúc giục, đã đến khiêng đồ.
Mỗi người trong ba người đi hai chuyến để di chuyển tất cả mọi thứ vào trong nhà.
Khương Nhiễm trả tiền xe, cảm ơn tài xế, sau đó nắm tay kéo Bùi Cảnh vào nhà.
Mấy người trong thôn đứng cách đó không xa xem náo nhiệt, khẽ xì xào mấy câu, rồi đồng loạt tản ra.
Trong sân nhà họ Bùi, Khương Nhiễm rửa mặt bằng nước lạnh, ngay lập tức cảm thấy sảng khoái nhẹ cả người.
Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, ước tính thời gian, bây giờ chắc tầm năm giờ.
Bây giờ vẫn là mùa xuân, trời vẫn tối khá sớm, cũng nên nấu cơm rồi.
Cơm tối thường ngày của nhà họ Bùi thường là Bùi San San và Thương Thúy Lan cùng làm.
Hôm nay, Khương Nhiễm vào bước vào bếp trước.
Nếu muốn bán đồ ăn trên huyên thì cũng nên để cho người nhà họ Bùi nếm thử tay nghề của cô trước.
Thấy Khương Nhiễm vào phòng bếp, Vương Túy Lan và Bùi San San liếc nhìn nhau rồi vội vàng đi vào phòng bếp.
Khương Nhiễm không biết dùng loại bếp bằng lò đất, đang lo lắng không biết làm sao để nhóm lửa thì bắt gặp Vương Thúy Lan và Bùi San San bước vào phòng bếp.
“San San, mau nhóm lửa đi, đêm nay chị nấu cơm.”
Bùi San San ngược lại không muốn đồng ý những cũng không dám!
Nhìn Vương Thúy Lan nhưng thấy Vương Thúy Lan chỉ cau mày, cũng không có ý phản đối, Bùi San San không tình nguyện bước đến bên bếp bắt đầu nhóm lửa.
Khương Nhiễm vén tay áo lên, chuẩn bị cho trận chiến lớn.
Cô chuẩn bị nấu khoai tây thịt kho tàu, nhưng không biết khoai tây được đặt ở đâu liền nhìn về phía Vương Thúy Lan.
“Con muốn vài củ khoai tây.”
Khương Nhiễm nói câu này vẫn có đôi chút xấu hổ.
Cô ấy không phải cố ý, chẳng qua đó chính là nhân vật mẹ, không dễ gì mà quát tháo được.
Bỏ đi, sau này hãy nói đến!
Cũng may, Vương Thúy Lan không thèm để ý.
Giọng điệu của Vương Nhiễm nói với bà tốt hơn trước kia rất nhiều.
Thấy Vương Thúy Lan xoay người đi lấy khoai tây, Khương Nhiễm tranh thủ bổ sung thêm mấy thứ: “Nếu có hành lá và gừng thì rửa sạch luôn.”
Lúc này Bùi San San đã nhóm lửa cháy bùng lên, Khương Nhiễm thêm nước vào hai nồi một lớn một nhỏ.
Sau khi thêm nước vào, Khương Nhiễm lại tranh thủ mở bao ra.
Đong gạo, vo gạo rồi đặt vào bên trong nồi.
Cái này dùng để nấu cháo.
Bây giờ cũng chỉ có gạo trắng nên cũng chỉ có thể nấu cháo trắng.
Đợi đến lúc kiếm được tiền, rồi từ từ mua thêm nguyên liệu thêm chúng vào trong!
Khương Nhiễm thầm nghĩ thế, cắt một miếng thịt ba chỉ xuống.
Sau khi rửa sạch thịt, ướp với gừng rồi cho vào nồi.
Thịt ba chỉ nấu đến khi chuyển màu, vớt ra để ráo sau đó cắt thành miếng lớn.
Đổ nước trong nồi ra, đun khô nồi, rót dầu bỏ đường.
Đợi khi nước đường đổi màu thì cho phần thịt đã cắt miếng vào.
“San San, nhỏ lửa chút đi.”
Khương Nhiễm vừa đảo thịt với nước màu vừa nói với San San.
Lúc này hương thơm ngào ngạt đã bắt đầu lan tỏa trong bếp, bụng Bùi San San bắt đầu réo ầm lên.
Nghe thấy Khương Nhiễm nói, cô vô thức rút mấy cây củi ra bỏ vào bên trong đống tro tàn ở phía dưới.
Khi thịt gần chín, Khương Nhiễm đổ thêm nước đã chuẩn bị từ trước vào, sau đó lần lượt cho thêm hành, gừng, hoa hồi và các gia vị khác vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.