Thập Niên 80: Nghiên Cứu Khoa Học Đại Lão Làm Ruộng Đền Đáp Tổ Quốc
Chương 41:
Thất Sơ Cửu
20/12/2023
Cũng may bắt đầu từ dao thứ hai An Ninh không hề chặt đứt thớt nữa. Cô chặt xong thịt gà liền nhanh chóng tránh ra, Lâm Thúy Hoa đau lòng sờ soạng cái thớt một chút, bắt đầu nấu cơm.
Trong nhà này hầu hết thời gian Lâm Thúy Hoa đều phụ trách nấu cơm, tay nghề của bà ấy tốt hơn một chút, tuy rằng không nấu được nhiều món ăn lắm, nhưng bà ấy nấu ăn ngon hơn người khác.
“Con đứng ở bên cạnh nhìn đi, học coi làm như thế nào, đừng để đến lúc lấy chồng cái gì cũng không biết làm.”
“Lấy chồng sẽ phải làm những việc này sao? Làm việc khác không được sao?”
Vấn đề này của An Ninh nhận được một ánh mắt xem thường của Lâm Thúy Hoa.
“Yên lặng mà nhìn, đừng nói chuyện.”
An Ninh bĩu môi, vừa hỏi một chút liền không cho nói chuyện, chẳng lẽ chính mình hỏi không đúng?
An Ninh không thể hiểu được, nhìn Lâm Thúy Hoa cắt xong thịt gà rồi dùng nước lạnh rửa sạch vài lần.
“Mẹ nói với con, phải rửa thịt gà mấy lần, tốt nhất là rửa đến khi không có máu loãng nữa, như vậy lúc nấu mới không tanh.”
Lâm Thúy Hoa vừa làm việc vừa nói chuyện, có thể dạy cái gì đều dạy hết cho An Ninh cái đó.
Chị dâu cả ở bên cạnh cũng không rảnh rỗi, chuẩn bị hết hành gừng tỏi, sau khi Lâm Thúy Hoa chuẩn bị xong thịt gà, bắt đầu bỏ vào nồi.
“Không cần bỏ quá nhiều dầu, bên trong con gà đã có dầu rồi, đảo ở trong nồi một lúc, đến khi da gà hơi xém một chút thì ăn mới ngon.”
“Sau đó bỏ hành gừng tỏi, xào nhanh vài lần.”
“Xoạt ——”
Trong nồi bốc lên một làn khói, trong làn khói có mùi hương độc đáo của thịt xào, An Ninh nhẹ nhàng bước lên phía trước một chút, nhìn Lâm Thúy Hoa lại tiếp tục đổ chất lỏng màu đen trong bình thủy tinh kia vào một chút.
“Không còn nước tương nữa.”
Lâm Thúy Hoa đập vào miệng bình hai lần, đặt bình ở một bên, bà ấy lại cầm một gói giấy nhỏ khác, bỏ vào nồi to ở phía trên, rải một ít thứ có màu nâu vào.
An Ninh động đậy cái mũi một chút, hơi có mùi hăng.
“Mẹ, đây là độc dược sao?”
Lâm Thúy Hoa bị một câu nói của An Ninh làm cho run tay một cái, rải không ít Thập Tam Hương* vào.
**Thập tam hương là một gia vị nấu ăn nổi tiếng của Trung Quốc. Gia vị bao gồm thành phần: Hoa tiêu, hạt dổi, quế, hoa hồi, gừng, riềng, cam thảo,.. tạo nên mùi vị cho các món xào, nấu thịt, nướng thịt, hầm,...
“Không phải đã nói con đừng nói chuyện sao!”
Lâm Thúy Hoa nhanh chóng cất Thập Tam Hương còn lại đi, xoay người giao cho An Ninh nói: “Suốt ngày như vậy, con coi được ở đâu vậy, còn độc dược nữa chứ.”
“Thập Tam Hương, cầm lấy.”
An Ninh nhận lấy, cô chỉ tò mò, không cảm thấy thật sự là độc dược, nhưng mà cô tò mò mở ra gói Thập Tam Hương, để sát vào ngửi một chút.
“Hắt xì ——”
Hắt xì một cái rất to, Thập Tam Hương vốn không còn nhiều lắm, bị An Ninh hắt xì một cái thổi bay làm không còn thừa bao nhiêu nữa.
“Hắt xì —— hắt xì ——”
An Ninh không ngừng hắt xì, Lâm Thúy Hoa ở bên kia lần đầu tiên cảm thấy con gái của mình
không bớt lo.
“Tức chết mẹ rồi, đâu có ai lại ngửi Thập Tam Hương chứ!”
Lâm Thúy Hoa lấy gói giấy lại, đẩy An Ninh đi ra phòng bếp.
“Nhanh lấy nước rửa đi!”
An Ninh hắt xì, không biết đã dùng nước để rửa bao lâu rồi, cuối cùng hương vị sặc mũi cũng tan đi.
Cô rửa xong, dứt khoát không đi vào nữa, ở trong sân nhìn chị dâu cả chuẩn bị thức ăn cho gà.
Trước sân nhà họ An nuôi năm con gà mái, một con gà trống.
Mỗi ngày, năm con gà mái đều được con gà trống dẫn dắt, đi dạo ở trong thôn, tìm kiếm những đồ ăn mà bọn nó hài lòng.
Hầu hết gà ở trong thôn đều nuôi như thế này, để phân biệt gà của mỗi nhà, đều sẽ cột mảnh vải không giống nhau lên trên chân gà.
“An Ninh, em ở bên cạnh nhìn trước, trước kia em chưa từng làm qua.”
Chu Quế Phân nói chuyện, chính mình nhanh nhẹn cầm con dao băm một ít rau dại, lại bỏ một ít trấu, quấy vào nhau là ra một món ăn cho gà.
Trong nhà này hầu hết thời gian Lâm Thúy Hoa đều phụ trách nấu cơm, tay nghề của bà ấy tốt hơn một chút, tuy rằng không nấu được nhiều món ăn lắm, nhưng bà ấy nấu ăn ngon hơn người khác.
“Con đứng ở bên cạnh nhìn đi, học coi làm như thế nào, đừng để đến lúc lấy chồng cái gì cũng không biết làm.”
“Lấy chồng sẽ phải làm những việc này sao? Làm việc khác không được sao?”
Vấn đề này của An Ninh nhận được một ánh mắt xem thường của Lâm Thúy Hoa.
“Yên lặng mà nhìn, đừng nói chuyện.”
An Ninh bĩu môi, vừa hỏi một chút liền không cho nói chuyện, chẳng lẽ chính mình hỏi không đúng?
An Ninh không thể hiểu được, nhìn Lâm Thúy Hoa cắt xong thịt gà rồi dùng nước lạnh rửa sạch vài lần.
“Mẹ nói với con, phải rửa thịt gà mấy lần, tốt nhất là rửa đến khi không có máu loãng nữa, như vậy lúc nấu mới không tanh.”
Lâm Thúy Hoa vừa làm việc vừa nói chuyện, có thể dạy cái gì đều dạy hết cho An Ninh cái đó.
Chị dâu cả ở bên cạnh cũng không rảnh rỗi, chuẩn bị hết hành gừng tỏi, sau khi Lâm Thúy Hoa chuẩn bị xong thịt gà, bắt đầu bỏ vào nồi.
“Không cần bỏ quá nhiều dầu, bên trong con gà đã có dầu rồi, đảo ở trong nồi một lúc, đến khi da gà hơi xém một chút thì ăn mới ngon.”
“Sau đó bỏ hành gừng tỏi, xào nhanh vài lần.”
“Xoạt ——”
Trong nồi bốc lên một làn khói, trong làn khói có mùi hương độc đáo của thịt xào, An Ninh nhẹ nhàng bước lên phía trước một chút, nhìn Lâm Thúy Hoa lại tiếp tục đổ chất lỏng màu đen trong bình thủy tinh kia vào một chút.
“Không còn nước tương nữa.”
Lâm Thúy Hoa đập vào miệng bình hai lần, đặt bình ở một bên, bà ấy lại cầm một gói giấy nhỏ khác, bỏ vào nồi to ở phía trên, rải một ít thứ có màu nâu vào.
An Ninh động đậy cái mũi một chút, hơi có mùi hăng.
“Mẹ, đây là độc dược sao?”
Lâm Thúy Hoa bị một câu nói của An Ninh làm cho run tay một cái, rải không ít Thập Tam Hương* vào.
**Thập tam hương là một gia vị nấu ăn nổi tiếng của Trung Quốc. Gia vị bao gồm thành phần: Hoa tiêu, hạt dổi, quế, hoa hồi, gừng, riềng, cam thảo,.. tạo nên mùi vị cho các món xào, nấu thịt, nướng thịt, hầm,...
“Không phải đã nói con đừng nói chuyện sao!”
Lâm Thúy Hoa nhanh chóng cất Thập Tam Hương còn lại đi, xoay người giao cho An Ninh nói: “Suốt ngày như vậy, con coi được ở đâu vậy, còn độc dược nữa chứ.”
“Thập Tam Hương, cầm lấy.”
An Ninh nhận lấy, cô chỉ tò mò, không cảm thấy thật sự là độc dược, nhưng mà cô tò mò mở ra gói Thập Tam Hương, để sát vào ngửi một chút.
“Hắt xì ——”
Hắt xì một cái rất to, Thập Tam Hương vốn không còn nhiều lắm, bị An Ninh hắt xì một cái thổi bay làm không còn thừa bao nhiêu nữa.
“Hắt xì —— hắt xì ——”
An Ninh không ngừng hắt xì, Lâm Thúy Hoa ở bên kia lần đầu tiên cảm thấy con gái của mình
không bớt lo.
“Tức chết mẹ rồi, đâu có ai lại ngửi Thập Tam Hương chứ!”
Lâm Thúy Hoa lấy gói giấy lại, đẩy An Ninh đi ra phòng bếp.
“Nhanh lấy nước rửa đi!”
An Ninh hắt xì, không biết đã dùng nước để rửa bao lâu rồi, cuối cùng hương vị sặc mũi cũng tan đi.
Cô rửa xong, dứt khoát không đi vào nữa, ở trong sân nhìn chị dâu cả chuẩn bị thức ăn cho gà.
Trước sân nhà họ An nuôi năm con gà mái, một con gà trống.
Mỗi ngày, năm con gà mái đều được con gà trống dẫn dắt, đi dạo ở trong thôn, tìm kiếm những đồ ăn mà bọn nó hài lòng.
Hầu hết gà ở trong thôn đều nuôi như thế này, để phân biệt gà của mỗi nhà, đều sẽ cột mảnh vải không giống nhau lên trên chân gà.
“An Ninh, em ở bên cạnh nhìn trước, trước kia em chưa từng làm qua.”
Chu Quế Phân nói chuyện, chính mình nhanh nhẹn cầm con dao băm một ít rau dại, lại bỏ một ít trấu, quấy vào nhau là ra một món ăn cho gà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.