Thập Niên 80: Nhật Ký Làm Mẹ Kế
Chương 5: Anh Rể
Giang Kim Cửu
28/12/2023
Khi sắp về tới nhà, Tô Đồng nhìn thấy chiếc xe hơi Hồng Kỳ đỗ ở ngay cửa sân.
Xe hơi Hồng Kỳ là thứ mà người bình thường lúc này không thể nào có được.
Tô Đồng dừng lại, quay sang nhìn Ngụy Tú Chi, lúc này mới hỏi: "Hôm nay khách tới nhà là ai vậy?"
Ngụy Tú Chi nhìn về phía cách cửa sân nhà mình không xa, mặc dù không có ai, nhưng vẫn theo bản năng hạ nhỏ giọng trả lời.
"Anh rể dẫn Mẫn Nhi tới."
Mẫn Nhi mà cô ấy nói chính là đứa con gái duy nhất mà chị ruột Ngụy Tú Lan đã qua đời để lại - Lục Mẫn.
Tô Đồng có hơi bất ngờ.
Tuy sau khi Ngụy Tú Lan qua đời, mỗi khi tới ngày lễ quan trọng như Trung thu, Tết âm lịch thì bên phía nhà họ Lục đều có người tới thăm.
Nhưng Lục Nhất Thành ít khi xuất hiện. Nghe nói là vì bận rộn chuyện công việc.
Hôm nay không phải tết, cũng chẳng phải lễ gì, anh ta lại tới.
Có điều bất ngờ thì bất ngờ thật, Lục Nhất Thành dẫn con gái tới thăm nhà mẹ vợ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Thấy Ngụy Tú Chi bên cạnh chưa vào nhà đã không dám thở mạnh, Tô Đồng trêu ghẹo: "Đó là anh rể của em, sao lại căng thẳng vậy."
Ngụy Tú Chi liếc cô: "Không phải chị không biết là em luôn sợ ông anh rể này sao."
Nói tới anh rể của cô ấy thì, trông anh ấy đúng là tuấn tú lịch sự thật đấy.
Có điều đẹp trai vậy thôi, chứ chẳng thân thiện gì cả.
Cho dù anh ấy đứng ở đó, chẳng nói cũng chẳng làm gì, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy rất áp lực.
Không phải Tô Đồng quên, mà là cô hoàn toàn không biết.
Cô cười an ủi Ngụy Tú Chi: "Đừng căng thẳng quá, anh ấy có ăn thịt người đâu mà sợ."
Ngụy Tú Chi biết điều đó, nhưng vẫn không khống chế được bản thân.
Cô ấy nhỏ giọng thì thầm: "Chẳng hiểu sao lúc ấy chị cả lại dám gả cho anh ấy chứ."
Xong cô ấy lại quay sang nói với Tô Đồng:
"Chị lại dám cười em? Chính chị không phải lần đó cũng cúi đầu, có dám ngước mắt nhìn anh rể đâu."
Tô Đồng: "..."
Thế thì lát nữa vào nhà cô cứ cúi đầu thôi vậy.
***
Nhà Ngụy Quang Lượng là nhà có điều kiện tốt nhất thôn, người khác còn ở trong nhà lợp ngói đỏ, nhà bọn họ đã xây được biệt thự kiểu Âu.
Mà tất cả những điều đó là nhờ con gái gả cho nhà giàu, nhận được sính lễ hậu hĩnh.
Những người cùng thôn phải nói là hâm mộ biết bao.
Nhưng Tô Đồng ở một thời gian thì lại có cảm xúc khắc sâu.
Trong tiết trời mùa hè nóng nực thế này, biệt thự kiểu Âu không có điều hòa còn không mát mẻ bằng nhà mái ngói.
Giờ phút này, Lục Nhất Thành ngồi trong phòng khách cũng có cùng chung cảm nhận với Tô Đồng.
Xe hơi Hồng Kỳ là thứ mà người bình thường lúc này không thể nào có được.
Tô Đồng dừng lại, quay sang nhìn Ngụy Tú Chi, lúc này mới hỏi: "Hôm nay khách tới nhà là ai vậy?"
Ngụy Tú Chi nhìn về phía cách cửa sân nhà mình không xa, mặc dù không có ai, nhưng vẫn theo bản năng hạ nhỏ giọng trả lời.
"Anh rể dẫn Mẫn Nhi tới."
Mẫn Nhi mà cô ấy nói chính là đứa con gái duy nhất mà chị ruột Ngụy Tú Lan đã qua đời để lại - Lục Mẫn.
Tô Đồng có hơi bất ngờ.
Tuy sau khi Ngụy Tú Lan qua đời, mỗi khi tới ngày lễ quan trọng như Trung thu, Tết âm lịch thì bên phía nhà họ Lục đều có người tới thăm.
Nhưng Lục Nhất Thành ít khi xuất hiện. Nghe nói là vì bận rộn chuyện công việc.
Hôm nay không phải tết, cũng chẳng phải lễ gì, anh ta lại tới.
Có điều bất ngờ thì bất ngờ thật, Lục Nhất Thành dẫn con gái tới thăm nhà mẹ vợ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Thấy Ngụy Tú Chi bên cạnh chưa vào nhà đã không dám thở mạnh, Tô Đồng trêu ghẹo: "Đó là anh rể của em, sao lại căng thẳng vậy."
Ngụy Tú Chi liếc cô: "Không phải chị không biết là em luôn sợ ông anh rể này sao."
Nói tới anh rể của cô ấy thì, trông anh ấy đúng là tuấn tú lịch sự thật đấy.
Có điều đẹp trai vậy thôi, chứ chẳng thân thiện gì cả.
Cho dù anh ấy đứng ở đó, chẳng nói cũng chẳng làm gì, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy rất áp lực.
Không phải Tô Đồng quên, mà là cô hoàn toàn không biết.
Cô cười an ủi Ngụy Tú Chi: "Đừng căng thẳng quá, anh ấy có ăn thịt người đâu mà sợ."
Ngụy Tú Chi biết điều đó, nhưng vẫn không khống chế được bản thân.
Cô ấy nhỏ giọng thì thầm: "Chẳng hiểu sao lúc ấy chị cả lại dám gả cho anh ấy chứ."
Xong cô ấy lại quay sang nói với Tô Đồng:
"Chị lại dám cười em? Chính chị không phải lần đó cũng cúi đầu, có dám ngước mắt nhìn anh rể đâu."
Tô Đồng: "..."
Thế thì lát nữa vào nhà cô cứ cúi đầu thôi vậy.
***
Nhà Ngụy Quang Lượng là nhà có điều kiện tốt nhất thôn, người khác còn ở trong nhà lợp ngói đỏ, nhà bọn họ đã xây được biệt thự kiểu Âu.
Mà tất cả những điều đó là nhờ con gái gả cho nhà giàu, nhận được sính lễ hậu hĩnh.
Những người cùng thôn phải nói là hâm mộ biết bao.
Nhưng Tô Đồng ở một thời gian thì lại có cảm xúc khắc sâu.
Trong tiết trời mùa hè nóng nực thế này, biệt thự kiểu Âu không có điều hòa còn không mát mẻ bằng nhà mái ngói.
Giờ phút này, Lục Nhất Thành ngồi trong phòng khách cũng có cùng chung cảm nhận với Tô Đồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.