Thập Niên 80: Nhật Ký Làm Mẹ Kế
Chương 37: Một Kiểu Hợp Tác
Giang Kim Cửu
03/05/2024
Trước đây cô không dám kết hôn, sợ mình nhìn nhầm người, kết hôn rồi mới phát hiện người kia tham ăn lười làm, ăn chơi cờ bạc.
Cuối cùng không chỉ khiến cô phải gánh vác trọng trách chăm lo gia đình, còn phải cùng gánh khoản nợ từ trên trời rơi xuống, nửa đời sau trả nợ còng cả lưng.
Thật sự, kinh tế xã hội phát triển đến một giai đoạn nhất định, những con nợ tư bản khổ sở vô cùng, khổ đến mức gần như ngạt thở.
Cô cố gắng hết sức mà vẫn cảm thấy không thể sống ổn định được trong một thành phố.
Nếu như còn gánh trên lưng cục nợ khổng lồ, cô không thể tưởng tượng được cuộc đời sẽ tăm tối đến nhường nào.
Nhưng những thứ này dường như đều không xuất hiện ở Lục Nhất Thành, mặc dù không biết rõ, nhưng không hiểu sao cô dám cho rằng chắc chắn như thế.
Cô không biết giải thích thế nào với sự chắc chắn này, chắc là bởi sự chính trực toát ra trên người anh nhỉ.
Hơn nữa gia thế của anh như thế, cho dù có phá sản cũng sống tốt hơn chán người bình thường như họ.
Tô Đồng không trả lời, Lục Nhất Thành cho là cô không muốn trả lời, nên không hỏi tiếp nữa, mà nói đến mục đích hôm nay mình đến gặp cô.
"Hôm nay anh tới gặp em, là muốn nói với em rằng, phụ huynh hai bên có ý muốn tiếp tục liên hôn, anh muốn nghe ý kiến của em."
Tô Đồng nghe ra được ẩn ý trong lời nói của anh, anh tới tìm cô tức là anh cũng hướng đến cô rồi.
"Tại sao lại là em?"
Tô Đồng tuyệt đối không bao ngờ nghĩ Lục Nhất Thành sẽ yêu mình từ cái nhìn đầu tiên gì đó.
Cô biết rõ bản thân mình, dù ở phương diện nào cũng không giỏi giang đến mức khiến một người đàn ông vừa gặp mình đã trúng tiếng yêu.
Chưa kể Lục Nhất Thành cũng đã nói, "một lựa chọn không tồi", tất nhiên là đã cân nhắc lợi với hại rồi.
Chỉ là cái lợi cái hại này là gì đây? Cô có cái gì mà người ta lợi dụng được hả?
Thế nhưng Lục Nhất Thành lại lắc đầu, không trả lời.
"Vấn đề này, vài ba lời không nói rõ được."
Được thôi, Tô Đồng cũng không nhất quyết phải biết, so với cái này, điều cô tò mò hơn là:
"Nếu như hôm nay chúng ta nói chuyện xong, em vẫn không đồng ý, anh có thể thuyết phục cậu với mợ em không?"
Lục Nhất Thành gật đầu: "Anh sẽ không cưỡng ép."
Tô Đồng thực sự muốn giơ ngón tay cái cho anh, gọi một tiếng đại ca.
Thế này mà lập bang phái, đúng hợp gu cô luôn.
"Em nói thẳng nhé, em cảm thấy dường như anh đang bàn chuyện hợp tác với em, chứ không phải kết hôn."
Nghe thế, Lục Nhất Thành im lặng chốc lát rồi nói:
"Cũng có thể nói như vậy, thực chất hôn nhân cũng là một kiểu hợp tác, không phải sao?"
Cuối cùng không chỉ khiến cô phải gánh vác trọng trách chăm lo gia đình, còn phải cùng gánh khoản nợ từ trên trời rơi xuống, nửa đời sau trả nợ còng cả lưng.
Thật sự, kinh tế xã hội phát triển đến một giai đoạn nhất định, những con nợ tư bản khổ sở vô cùng, khổ đến mức gần như ngạt thở.
Cô cố gắng hết sức mà vẫn cảm thấy không thể sống ổn định được trong một thành phố.
Nếu như còn gánh trên lưng cục nợ khổng lồ, cô không thể tưởng tượng được cuộc đời sẽ tăm tối đến nhường nào.
Nhưng những thứ này dường như đều không xuất hiện ở Lục Nhất Thành, mặc dù không biết rõ, nhưng không hiểu sao cô dám cho rằng chắc chắn như thế.
Cô không biết giải thích thế nào với sự chắc chắn này, chắc là bởi sự chính trực toát ra trên người anh nhỉ.
Hơn nữa gia thế của anh như thế, cho dù có phá sản cũng sống tốt hơn chán người bình thường như họ.
Tô Đồng không trả lời, Lục Nhất Thành cho là cô không muốn trả lời, nên không hỏi tiếp nữa, mà nói đến mục đích hôm nay mình đến gặp cô.
"Hôm nay anh tới gặp em, là muốn nói với em rằng, phụ huynh hai bên có ý muốn tiếp tục liên hôn, anh muốn nghe ý kiến của em."
Tô Đồng nghe ra được ẩn ý trong lời nói của anh, anh tới tìm cô tức là anh cũng hướng đến cô rồi.
"Tại sao lại là em?"
Tô Đồng tuyệt đối không bao ngờ nghĩ Lục Nhất Thành sẽ yêu mình từ cái nhìn đầu tiên gì đó.
Cô biết rõ bản thân mình, dù ở phương diện nào cũng không giỏi giang đến mức khiến một người đàn ông vừa gặp mình đã trúng tiếng yêu.
Chưa kể Lục Nhất Thành cũng đã nói, "một lựa chọn không tồi", tất nhiên là đã cân nhắc lợi với hại rồi.
Chỉ là cái lợi cái hại này là gì đây? Cô có cái gì mà người ta lợi dụng được hả?
Thế nhưng Lục Nhất Thành lại lắc đầu, không trả lời.
"Vấn đề này, vài ba lời không nói rõ được."
Được thôi, Tô Đồng cũng không nhất quyết phải biết, so với cái này, điều cô tò mò hơn là:
"Nếu như hôm nay chúng ta nói chuyện xong, em vẫn không đồng ý, anh có thể thuyết phục cậu với mợ em không?"
Lục Nhất Thành gật đầu: "Anh sẽ không cưỡng ép."
Tô Đồng thực sự muốn giơ ngón tay cái cho anh, gọi một tiếng đại ca.
Thế này mà lập bang phái, đúng hợp gu cô luôn.
"Em nói thẳng nhé, em cảm thấy dường như anh đang bàn chuyện hợp tác với em, chứ không phải kết hôn."
Nghe thế, Lục Nhất Thành im lặng chốc lát rồi nói:
"Cũng có thể nói như vậy, thực chất hôn nhân cũng là một kiểu hợp tác, không phải sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.