Thập Niên 80: Nhật Ký Làm Mẹ Kế
Chương 39: Tỏ Tình Trước Đám Đông
Giang Kim Cửu
03/05/2024
Những lời này rất quen thuộc, ngày đó khi Lục Nhất Thành đến trường học tìm mình, cũng được bạn học này thông báo.
Cho nên cô vô thức nghĩ, chẳng lẽ Lục Nhất Thành lại tới?
Cô nói cảm ơn bạn học, bạn học cười xấu xa, lúc chuẩn bị đi ra ngoài còn vỗ vai cô.
Nụ cười này như tên trộm, khiến Tô Đồng cảm thấy rất kỳ lạ.
Khi đi đến bên ngoài ký túc xá nữ, Tô Đồng không nhìn thấy Lục Nhất Thành, lúc nhìn thấy người tới, cô có chút bất đắc dĩ đưa tay vỗ mạnh trán mình một cái.
Không phải người ta thường nói thanh niên những năm tám mươi đều rất thuần phác, đều rất đơn thuần sao?
Lý Đạt trước mắt cô là sao?
Lý Đạt đứng cách Tô Đồng không xa, lúc này trong tay cậu ta đang cầm một chùm hoa dại không biết hái từ nơi nào về với vẻ mặt kích động nhìn Tô Đồng.
Tô Đồng cũng không phải là em gái nhỏ chưa trải sự đời, cô liếc mắt đã nhìn ra Lý Đạt muốn làm gì.
"Tô Đồng..."
Lý Đạt còn chưa nói xong câu "bạn học Tô" thì đã bị Tô Đồng nhanh chóng hô ngừng lại.
"Bạn học Lý, điệu bộ này của cậu là muốn làm gì?" Câu nói này đã vô thức có ý cảnh cáo.
Lý Đạt lại đang phấn khích nên nhận ra, nụ cười trên mặt vô cùng xán lạn.
"Bạn học Tô, hôm qua xem bộ phim do trường học chiếu, mình đột nhiên hiểu ra một điều, nếu thích một ai đó thì phải dũng cảm nói ra, cho nên mình, mình..."
Dù sao cũng là lần đầu tiên thổ lộ, Lý Đạt hồi hộp đến mức nói chuyện cũng lắp bắp.
Tô Đồng rất bất đắc dĩ, hoá ra là do phim gây họa.
Hôm qua trường học cho các học sinh xem phim rồi dạy hư mấy học sinh đơn thuần mất rồi.
Cô thấy xung quanh càng ngày càng nhiều người, không muốn để cho hai người quá khó nhìn nên dịu dàng khuyên Lý Đạt:
"Bạn học Lý, tỉnh táo, lý trí, khắc chế, nhiều người nhìn như vậy. Chúng ta vẫn là học sinh, tất cả phải lấy việc học làm trọng."
Lời này rất rõ ràng, nhưng mà Lý Đạt vất vả lắm mới lấy được dũng khí thì đâu có thể tỉnh táo, hôm nay cậu ta ôm quyết tâm nhất định phải thổ lộ với Tô Đồng để đến đây.
Cuối cùng, cậu ta vẫn nói ra: "Bạn học Tô, mình thích cậu, cậu có thể chấp nhận mình không?"
@#¥%&*, một số lời sẽ bị Tấn Giang cấm hiện lên trong đầu Tô Đồng.
Cô cắn chặt môi dưới mới có thể giữ cho mình không phun ra.
Cách thổ lộ như thế này cực kỳ hiếm thấy ở cuối những năm 80, bạn học vây xem cũng không nhịn được hét lên vì ngạc nhiên.
Hiển nhiên những người vây xem cũng hưng phấn, không nhịn được bàn tán xôn xao.
"Hai bạn học này ở khoa nào? Quá dũng cảm."
"Quả thực chính là Romeo và Juliet của trường học chúng ta."
Cho nên cô vô thức nghĩ, chẳng lẽ Lục Nhất Thành lại tới?
Cô nói cảm ơn bạn học, bạn học cười xấu xa, lúc chuẩn bị đi ra ngoài còn vỗ vai cô.
Nụ cười này như tên trộm, khiến Tô Đồng cảm thấy rất kỳ lạ.
Khi đi đến bên ngoài ký túc xá nữ, Tô Đồng không nhìn thấy Lục Nhất Thành, lúc nhìn thấy người tới, cô có chút bất đắc dĩ đưa tay vỗ mạnh trán mình một cái.
Không phải người ta thường nói thanh niên những năm tám mươi đều rất thuần phác, đều rất đơn thuần sao?
Lý Đạt trước mắt cô là sao?
Lý Đạt đứng cách Tô Đồng không xa, lúc này trong tay cậu ta đang cầm một chùm hoa dại không biết hái từ nơi nào về với vẻ mặt kích động nhìn Tô Đồng.
Tô Đồng cũng không phải là em gái nhỏ chưa trải sự đời, cô liếc mắt đã nhìn ra Lý Đạt muốn làm gì.
"Tô Đồng..."
Lý Đạt còn chưa nói xong câu "bạn học Tô" thì đã bị Tô Đồng nhanh chóng hô ngừng lại.
"Bạn học Lý, điệu bộ này của cậu là muốn làm gì?" Câu nói này đã vô thức có ý cảnh cáo.
Lý Đạt lại đang phấn khích nên nhận ra, nụ cười trên mặt vô cùng xán lạn.
"Bạn học Tô, hôm qua xem bộ phim do trường học chiếu, mình đột nhiên hiểu ra một điều, nếu thích một ai đó thì phải dũng cảm nói ra, cho nên mình, mình..."
Dù sao cũng là lần đầu tiên thổ lộ, Lý Đạt hồi hộp đến mức nói chuyện cũng lắp bắp.
Tô Đồng rất bất đắc dĩ, hoá ra là do phim gây họa.
Hôm qua trường học cho các học sinh xem phim rồi dạy hư mấy học sinh đơn thuần mất rồi.
Cô thấy xung quanh càng ngày càng nhiều người, không muốn để cho hai người quá khó nhìn nên dịu dàng khuyên Lý Đạt:
"Bạn học Lý, tỉnh táo, lý trí, khắc chế, nhiều người nhìn như vậy. Chúng ta vẫn là học sinh, tất cả phải lấy việc học làm trọng."
Lời này rất rõ ràng, nhưng mà Lý Đạt vất vả lắm mới lấy được dũng khí thì đâu có thể tỉnh táo, hôm nay cậu ta ôm quyết tâm nhất định phải thổ lộ với Tô Đồng để đến đây.
Cuối cùng, cậu ta vẫn nói ra: "Bạn học Tô, mình thích cậu, cậu có thể chấp nhận mình không?"
@#¥%&*, một số lời sẽ bị Tấn Giang cấm hiện lên trong đầu Tô Đồng.
Cô cắn chặt môi dưới mới có thể giữ cho mình không phun ra.
Cách thổ lộ như thế này cực kỳ hiếm thấy ở cuối những năm 80, bạn học vây xem cũng không nhịn được hét lên vì ngạc nhiên.
Hiển nhiên những người vây xem cũng hưng phấn, không nhịn được bàn tán xôn xao.
"Hai bạn học này ở khoa nào? Quá dũng cảm."
"Quả thực chính là Romeo và Juliet của trường học chúng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.