Thập Niên 80: Nữ Chính Phải Là Mẹ Tôi Mới Đúng

Chương 26: Không Thể Tùy Tiện Đánh Cược

Chỉ Du

18/05/2024

Nhìn thấy bước chân Tống Tiền Tiến đột ngột dừng lại, Đồ Xuân Hoa đã biết việc này có hi vọng, cô tiếp tục tiến lên một bước, ngữ khí tràn đầy bất đắc dĩ: "Thật ra việc này em vốn nghĩ qua một thời gian ngắn sẽ nói cho anh biết, dù sao."

“Nói thẳng vào trọng điểm." Nếu không phải nghe cô ta nhắc tới Nhan Vũ Hà, Tống Tiền Tiến mới không lãng phí thời gian với cô ta, nghĩ đến vợ con trong nhà, tâm tư của anh đã sớm bay xa.

"Anh cả anh nghe xong cũng đừng thương tâm, vì người phụ nữ như vậy không đáng, lúc ấy em dẫn theo Thạch Đầu vào thành đi tìm chị dâu, chị ấy không chỉ buổi trưa không trở về mà ngay cả buổi tối cũng tới khuya mới trở về, một người phụ nữ mang theo con trễ như vậy có thể đi nơi nào, khẳng định là do anh không thường xuyên ở nhà, tâm tư rục rịch, anh cả cần phải đề phòng cô ta chút đấy." Ca ta biết tiền lương mỗi tháng của Tống Tiền Tiến đều giao cho Nhan Vũ Hà, nghĩ tới đây, Đồ Xuân Hoa lại đau lòng, cái này vốn nên giao vào trong tay ba mẹ chồng mới đúng, ba mẹ chồng sẽ cho Thạch Đầu nhà cô ta.

“Chính xác là cô muốn nói cái này sao?" Giọng điệu của Tống Tiến lạnh lùng khiến Đồ Xuân Hoa theo bản năng lui về phía sau một bước.

"Anh cả, em cũng là vì tốt cho anh thôi, dẫu sao chúng ta đều là người một nhà, chúng em cũng hi vọng anh được tốt." Đồ Xuân Hoa nhớ tới lúc trước nghe được lời đồn đãi, đột nhiên hối hận vừa rồi đã đuổi theo.

"Nếu để cho tôi nghe được chút lời đồn đãi không tốt về Vũ Hà, tôi sẽ dứt khoát khiến cô làm quả phụ, cô có tin không?"

“Anh, anh dám." Đồ Xuân Hoa thật sự bị dọa.

Tống Tiền Tiến không khỏi cười khẽ một tiếng: "Cô xem tôi có dám hay không, ai phá hư gia đình tôi, tôi sẽ chôn cùng người đó.”

Đồ Xuân Hoa cả người run rẩy nhìn về phía bóng lưng Tống Tiền Tiến càng ngày càng xa, cô ta không ngờ rằng Tống Tiền Tiến căn bản không tin lời của cô ta, người đàn ông nào sẽ không để ý đến loại chuyện này, nhớ tới uy hiếp vừa rồi của anh, Đồ Xuân Hoa nghĩ tới đã run rẩy.

Trong phòng còn đang tiếp tục cãi vã, hai anh em đều bắt buộc phải được đi vào thành, Đồ Xuân Hoa cắn cắn lưỡi của mình để cho mình tỉnh táo lại, nếu như đi con đường này không thông, cô ta có thể đi tìm Chung Tiểu Điềm hỗ trợ.

Nhớ tới ngày đó Chung Tiểu Điềm nhiệt tình, cho nên hẳn là cô ta sẽ sẵn lòng hỗ trợ thôi.

*

Tống Tiền Tiến về đến nhà trời cũng sắp tối, bởi vì anh không nói trước hôm nay sẽ trở về cho nên Nhan Vũ Hà cùng Tống Tri Tri nhìn thấy anh trở về đều rất kinh ngạc.

“Tình hình giao thông khi về rất tốt, vốn tưởng rằng phải ngày mai mới trở về, kết quả hôm nay đã đến.” Tống Tiền Tiến nói xong vẫy tay với Tống Tri Tri, lấy quà mang về lần này giao cho cô.



“Mẹ, mau tới xem này, đây là của mẹ, thật xinh đẹp quá đi." Tống Tri Tri cảm thấy nếu mình không rống lên, Tống Tiền Tiến còn không biết khi nào mới có thể tặng quà này ra.

Khăn lụa gần đây ở bách hóa cao ốc cũng rất hot, Tống Tri Tri quyết định ngày mai sẽ thắt lên đi học, Trịnh Viện Viện không phải thích khoe khoang sao, vậy thì cùng nhau khoe lẫn nhau đi.

Ngoại trừ khăn lụa, Tống Tiền Tiến còn mang theo thịt bò khô trở về, theo thường lệ anh chia làm ba phần, bọn họ một phần, nhà cô Vương một phần, nhà Chung Tiểu Điềm một phần.

“Chung Tiểu Điềm bên kia không cần đưa, giữ lại cho Tri Tri ăn đi." Giọng điệu Nhan Vũ Hà thản nhiên.

Tống Tiền Tiến nhìn Nhan Vũ Hà lại nhìn Tống Tri Tri, hai ngày anh không có ở đây đã xảy ra chuyện gì?

“Ba, con đã tuyệt giao với Trịnh Viện Viện rồi, ngày đó cậu ta nhìn thấy đồng hồ điện tử của con lại cho rằng đó là con quấn lấy ba của cậu ta để đòi mua cho con, tức chết con rồi." Tống Tri Tri nghĩ, nói không chừng việc này cũng có thể kích thích sự hăng hái của Tống Tiền Tiến.

Cô một mực do dự làm sao trong lúc vô tình nói ra lời thúc đẩy để anh gây dựng sự nghiệp, nhưng vẫn không tìm được cơ hội thích hợp, dù sao cả tòa nhà đều là công việc của "người đứng đắn".

Tống Tiền Tiến nghe vậy sắc mặt cũng có chút không tốt, anh vốn đã không thích Trịnh Viện Viện, nghe nói như thế lại càng thêm chán ghét, anh đưa tay xoa xoa đầu Tống Tri Tri dịu dàng nói: "Tri Tri đừng đau lòng, về sau mỗi lần ba đi ra ngoài đều mang đồ chơi mới cho con, cao ốc bách hóa cũng không mua được.”

Tống Tri Tri nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tống Tiền Tiến, đột nhiên cảm thấy có chút đáng yêu, có một người ba như vậy thật ra rất tốt.

Bởi vì hai mẹ con đã ở trong căn tin giải quyết cơm tối cho nên Tống Tiền Tiến tự mình đi đến phòng bếp nấu mì.

Sau khi ăn xong Tống Tiền Tiến mới chậm rãi nhắc tới chuyện mình trở về quê.

Tống Tri Tri có chút kinh ngạc, cô không ngờ Tống Tiền Tiến lại nhanh như vậy.

Nhan Vũ Hà nhìn thoáng qua Tống Tri Tri, dùng ánh mắt hỏi, con nói cho ba biết sao?

“Lúc trước anh vốn định trở về một chuyến, hỏi thử xem chuyện lúc trước, bọn họ nói là một ăn mày bẩn thỉu lại nhà truyền lời.” Tống Tiền Tiến nói xong thuận tiện nói ra chuyện anh em song sinh ầm ĩ khí thế ngất trời vì vào thành.

Mặc dù Nhan Vũ Hà ở nhà họ Tống trong thời gian không dài, nhưng trước kia đều là một đại đội, hai anh em kia có phẩm hạnh gì cô vẫn biết.



“Anh đã tìm công việc xong rồi, có làm hay không là chuyện của bọn họ." Tống Tiền Tiến không để ý lắm nói.

“Chuyện lần trước bọn họ tìm tới sẽ không xảy ra nữa." Tống Tiền Tiến nghiêm túc cam đoan.

“Việc này anh xử lý là được rồi." Về chuyện xử lý nhà họ Tống, Nhan Vũ Hà vẫn rất tin tưởng Tống Tiền Tiến.

"Ngày mai trả lại bữa cơm lần trước Trịnh Văn Quảng mời, miễn cho Chung Tiểu Điềm cho rằng chúng ta chiếm hời của bọn họ." Tống Tiền Tiến chuyến này trở về vì mang theo không ít đồ cho người trong nhà, nên không giúp người khác mang hàng, tuy rằng kiếm ít một tí nhưng tiền mời bữa cơm vẫn dư dả.

“Cũng được, như vậy cũng không nợ ân tình bọn họ nữa, về sau hai nhà cũng ít qua lại đi." Bởi vì Trịnh Văn Quảng, có lẽ xé rách mặt nhau là chuyện không thể nào, vậy thì duy trì thể diện tối đa là tốt rồi.

Nghe nói như thế, người vui vẻ nhất chính là Tống Tiền Tiến, tuy rằng trong lòng vui sướng nhưng trên mặt anh cũng không lộ ra, kéo căng khóe môi nhẹ giọng hỏi: "Vậy việc này để anh sắp xếp nhé?”

"Đương nhiên là nhờ ba sắp xếp rồi, ba, bây giờ mẹ tan học còn phải đi học vào ban đêm, rất vất vả, cho nên những việc vặt vãnh này chúng ta nên chia sẻ cho mẹ mới đúng." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Tri Tri tràn đầy nghiêm túc.

"Nhanh như vậy đã bắt đầu đi học rồi sao?"Tống Tiền Tiến có chút kinh ngạc, lúc này mới vài ngày, ngay cả khóa học cũng đi luôn rồi.

“Ừm, đã học được mấy ngày rồi." Nếu Nhan Vũ Hà đã quyết định ở chung hòa thuận thì đương nhiên sẽ không cố ý tránh lời anh.

"Vậy ngày mai anh cũng đi hỏi thử, thời gian không ổn định như anh có thể học được không?" Tống Tiền Tiến cảm thấy trước kia không có cơ hội đi học cùng Nhan Vũ Hà, cho nên anh cũng không muốn buông tha cơ hội này.

"Ba ba nếu thật sự muốn đi học, có thể cân nhắc đổi công việc khác, hoặc là tự mình làm ông chủ, mình làm ông chủ không phải sẽ tự do sao?"

“Tri Tri đừng nói bừa, cho dù làm cái gì vẫn phải có công việc mới là đứng đắn." Nhan Vũ Hà cũng giống như đại đa số người thời đại này, cảm thấy công việc bảo hiểm hơn làm ăn.

Tống Tri Tri suy nghĩ một chốc, sau đó tự nói với mình không nên gấp gáp, việc này phải từ từ.

Tống Tiền Tiến nghe được lời của Tống Tri Tri, ánh mắt vốn sáng lên, nhưng lời của Nhan Vũ Hà lại làm cho anh bỏ đi ý niệm trong đầu, hiện tại anh không phải một mình, không thể tùy tiện đi đánh cược, huống hồ hiện tại thu nhập ở đoàn xe thật ra cũng không thấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Nữ Chính Phải Là Mẹ Tôi Mới Đúng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook