Thập Niên 80: Nữ Chính Phải Là Mẹ Tôi Mới Đúng
Chương 14: Mục Tiêu Mới
Chỉ Du
18/05/2024
Bởi vì cuộc nói chuyện của Nhan Vũ Hà và Tống Tiền Tiến, Tống Tri Tri đã ngủ trưa một giấc thật ngon, lúc thức dậy đã nhìn thấy Tống Tiền Tiến đang đọc sách trong phòng khách, cô có chút kinh ngạc tiến lại gần: "Ba, ba đang đọc sách gì vậy?"
Tống Tiền Tiến chỉ tốt nghiệp trung học cơ sở nhưng anh không muốn có quá nhiều chênh lệch với Nhan Vũ Hà, cho nên vẫn không từ bỏ việc tự học.
"Chẳng lẽ ba chuẩn bị tham gia thi tốt nghiệp trung học sao?" Nói đến chuyện này, Tống Tri Tri đột nhiên có chút tò mò, Nhan Vũ Hà năm đó tại sao không tham gia thi tốt nghiệp trung học và cả Chung Tiểu Điềm xuyên qua, vì sao không tham gia thi tốt nghiệp trung học và lên đại học.
“Không phải, chỉ muốn học thêm chút kiến thức.” Tống Tiền Tiến nói xong sờ sờ đầu Tống Tri Tri, nhớ tới ánh sáng trong mắt Nhan Vũ Hà năm đó khi chính sách thi tốt nghiệp trung học mới ra mắt.
Nhưng bởi vì lúc ấy Tri Tri ở trong bụng cô đã hơn sáu tháng, cô mang thai Tri Tri rất vất vả, cả người đều gầy đi một vòng nên căn bản không có tâm tư ôn tập chuẩn bị, đương nhiên không thể tham gia kỳ thi tốt nghiệp trung học năm đó.
Tống Tiền Tiến vốn cho rằng năm thứ hai cô sẽ báo danh tham gia, nhưng cô lại không thi, khi đó anh muốn hỏi cô rồi lại không dám, thậm chí trong nội tâm có một ý nghĩ ti tiện, cô không tham gia thi đại học thật ra cũng rất tốt.
“Vậy mẹ đã từng thi đại học chưa ạ?" Tống Tri Tri ra vẻ tò mò hỏi.
"Năm thi tốt nghiệp trung học Tri Tri con vừa vặn ở trong bụng mẹ, mẹ tự nhiên sẽ không thể tham gia, sau đó phải chăm sóc con nên càng không có cách nào đi tham gia, mẹ vì con hy sinh nhiều như vậy, về sau Tri Tri nhất định phải đối xử tốt với mẹ biết chưa?"
Cách một cánh cửa, tuy rằng Nhan Vũ Hà ở bên trong nghe không rõ ràng lắm, nhưng đại khái vẫn nghe được đoạn đối thoại của hai ba con.
Nghĩ đến kỳ thi tốt nghiệp trung học, ánh mắt cô không khỏi trở nên ảm đạm, năm đó nghe nói lúc khôi phục kỳ thi tốt nghiệp trung học cô cũng từng muốn tham gia, nhưng khi đó bởi vì mang thai thân thể quá tệ cho nên cô đã buông tha.
Tại sao cô lại bỏ cuộc vào năm sau? Căn bản cũng không phải như Tống Tiền Tiến nói, anh hoàn toàn đã tô điểm cho chính mình, khi đó cô cảm thấy cả đời mình đến cuối cùng đại khái cứ như vậy rồi, hơi có chút ý nghĩ không bình thường, bây giờ nghĩ lại, lúc ấy cô ngây thơ cỡ nào.
"Con nhất định sẽ đối xử tốt với mẹ, bây giờ con lớn rồi, mẹ có thể đi thi đại học, con có thể mỗi ngày cùng mẹ học tập." Chỉ cần bằng lòng thay đổi, lúc nào cũng không muộn.
Nghe được giọng nói của con gái, Nhan Vũ Hà trong phòng trong nháy mắt trở nên thanh minh, đúng vậy, cô cảm thấy tiếc nuối, hiện tại cũng có thể thay đổi, cho dù không tham gia thi tốt nghiệp trung học, cô cũng có thể học ban đêm, trong trường học còn có giáo viên đang học ban đêm, nghĩ tới đây, cả người Nhan Vũ Hà đột nhiên có chút hưng phấn, đột nhiên có chút bốc đồng thời niên thiếu để gắng thi đậu trung học phổ thông.
Tống Tri Tri nói xong lặng lẽ liếc mắt nhìn cánh cửa đang đóng, không sai, những lời này của cô chính là cố ý nói cho Nhan Vũ Hà nghe, đã có tiếc nuối vậy đi bù đắp, thừa dịp hiện tại vẫn còn kịp, huống chi Nhan Vũ Hà cũng mới hai mươi tám tuổi mà thôi.
Tống Tri Tri nói khiến Tống Tiền Tiến sửng sốt, sau đó anh suy nghĩ một chút mới mở miệng: "Việc này phải xem ý của mẹ, nếu mẹ bằng lòng, đương nhiên chúng ta phải ủng hộ.”
Tống Tiền Tiến tự học là vì thu nhỏ chênh lệch giữa mình và Nhan Vũ Hà, anh không hy vọng một ngày nào đó hoặc là một thời khắc nào đó, mình sẽ nghe không hiểu lời Nhan Vũ Hà nói, cho nên sau khi kết hôn anh vẫn cố gắng tự học, mấy năm nay coi như thuộc làu sách giáo khoa trung học phổ thông, lúc này lời Tống Tri Tri nói cho anh ý tưởng mới.
"Đây là đương nhiên, mẹ chắc chắn sẽ bằng lòng rồi, lúc trước không phải mẹ không muốn mà là mẹ không thể, hiện tại có cơ hội mẹ khẳng định không muốn bỏ qua." Tống Tri Tri nhớ rõ Nhan Vũ Hà trong sách cũng học đại học sau khi sinh con, dù sao đại học vẫn là giấc mộng của cô.
“Tri Tri nhà chúng ta thật sự là càng ngày càng hiểu chuyện.” Mặt mày Tống Tiền Tiến tràn đầy tươi cười, anh nghĩ quả nhiên anh kiên trì là đúng, ít nhất hiện tại Tri Tri nguyện ý gần gũi với anh lần nữa, ngay cả Nhan Vũ Hà không phải cũng bắt đầu buông lỏng rồi sao?
Thời gian một buổi chiều trôi qua rất nhanh, Tống Tiền Tiến đứng dậy nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài dần dần tối đi, sờ sờ đầu Tống Tri Tri dịu dàng hỏi: "Buổi tối Tri Tri muốn ăn gì?"
“Chỉ cần không phải sủi cảo là được ạ, sủi cảo còn lại chúng ta giữ lại sáng mai ăn canh sủi cảo đi ba." Tống Tri Tri cảm giác hiện tại vừa nói miệng còn tràn đầy mùi vị sủi cảo buổi trưa.
Tống Tiền Tiến nhìn cô bé hà hơi trên tay sau đó ngửi không khỏi bị chọc cười: "Muốn đi đánh răng không?"
Tống Tri Tri vội vàng gật đầu, sau đó chạy chậm vào nhà vệ sinh đánh răng, lúc nhìn thấy bàn chải đánh răng nhỏ và cái ly của cô, trong đầu lại đột nhiên xuất hiện một ít hình ảnh, bàn chải đánh răng này là vì ganh đua so sánh cố ý để Nhan Vũ Hà mang mình đến cao ốc bách hóa mua.
Tống Tri Tri không khỏi vỗ vỗ trán của mình, xem ra nguyên chủ quả nhiên không đối phó với Trịnh Viện Viện, Trịnh Viện Viện ngoại trừ khoe khoang hằng ngày, ở trước mặt nguyên chủ còn có một loại cảm giác ưu việt, bởi vì cô ta có một người ba làm quan trong bộ đội, không giống Tống Tiền Tiến là một tên lưu manh, đây cũng là nguyên nhân vì sao nguyên chủ càng ngày càng bài xích Tống Tiền Tiến.
Tống Tri Tri phun nước trong miệng ra, nhịn không được nghĩ đến cuộc đối thoại buổi trưa mình nghe được, nói cho ba mẹ nuôi Tống Tiền Tiến, chuyện Tống Tiền Tiến cứu Nhan Vũ Hà rơi xuống nước có thể có liên quan gì đến Chung Tiểu Điềm hay không?
Bởi vì cô nhớ rõ trong sách cuối cùng hình như có phiên ngoại của Tống Tiền Tiến, nhưng cô không xem, không xác định trong đó có đề cập đến việc anh cứu Nhan Vũ Hà rơi xuống nước hay không.
Nếu quả thật là Chung Tiểu Điềm truyền ra, vậy hai mẹ con này quá ghê tởm, đoạt cuộc sống vốn nên có của Nhan Vũ Hà thì thôi, hiện tại còn phải thỉnh thoảng đến khoe khoang cảm giác ưu việt.
Chỉ là ngẫm lại, nắm đấm nhỏ của Tống Tri Tri đã cứng rồi.
Lời nói của Tống Tri Tri đánh thức Nhan Vũ Hà, sau khi cô phê sửa xong bài tập liền tìm sách giáo khoa trước kia của mình, những thứ này lúc trước dọn vào thành phố cô đều mang theo.
Mục tiêu của cô rất rõ ràng, đó chính là đi làm vào ban đêm, dù sao cô còn phải đi làm, cô không thể từ bỏ công việc đi học đại học, dù sao Tri Tri sắp đi học rồi, chi tiêu trong nhà sẽ chỉ càng lúc càng lớn, chỉ dựa vào một mình Tống Tiền Tiến kiếm tiền là không thể.
Tống Tiền Tiến là người đầu tiên phát hiện ra tâm tình Nhan Vũ Hà thay đổi, rõ ràng người vẫn là người đó, nhưng cả người đều tản ra tinh thần không còn cảm giác trầm lặng như trước kia.
Tống Tri Tri nhìn chằm chằm Nhan Vũ Hà đối diện, hỏi Tống Tiền Tiến hỏi: "Ba, mẹ thoạt nhìn rất vui vẻ, đã xảy ra chuyện gì vui sao ạ?”
Nhan Vũ Hà nghe vậy không khỏi sờ sờ mặt mình, rõ ràng như vậy sao, đối mặt với ánh mắt tò mò của Tống Tri Tri cô cười gật đầu: "Cũng không tính là chuyện vui, mẹ quyết định đi học buổi đêm, sau này có thể thời gian ở bên con sẽ không được nhiều nữa.”
“Thật sao?" Tống Tri Tri có chút mừng rỡ, không ngờ Nhan Vũ Hà lại mạnh mẽ vang dội như vậy.
“Ừ, ngày mai mẹ sẽ qua bên Dạ Đại (*) hỏi thử.” Nhan Vũ Hà cũng đã lâu không chờ mong có thể làm một chuyện như vậy.
(*)Dạ Đại: cách gọi ban đầu của cải cách mở cửa, chủ yếu chỉ đi học buổi tối hoặc cuối tuần, nó là một hình thức giáo dục người lớn.
Tống Tiền Tiến có chút ngoài ý muốn, lập tức trong lòng nhịn không được lặng lẽ tính toán, có phải mình cũng có thể cùng cô đi Dạ Đại hay không, anh đã lấy được bằng tốt nghiệp trung học từ hai năm trước.
“Ba, đang hỏi ba đấy, ba nghĩ gì vậy?" Giọng Tống Tri Tri có chút bất mãn kéo Tống Tiền Tiến ra khỏi suy nghĩ của mình.
Tống Tiền Tiến thấy hai mẹ con đều nhìn mình chằm chằm, không khỏi ho nhẹ một tiếng, có chút mất tự nhiên mở miệng: "Ba đang suy nghĩ, có phải ba cũng nên đi đến Dạ Đại không.”
Tống Tri Tri nghe vậy không khỏi chớp chớp mắt, ba có tiền đồ lắm nhé, nếu như làm bạn học còn thích hợp ngồi cùng bàn, thời gian ở chung càng ngày càng nhiều, chưa biết chừng ngày nào đó sẽ lâu ngày sinh tình nữa?
Nghĩ tới đây, Tống Tri Tri lặng lẽ khen ngợi Tống Tiền Tiến, miệng lại nghiêm trang nói: "Đi chứ, tại sao không đi, học tập là chuyện tốt, sau này ba mẹ con đều là sinh viên đại học rồi.”
Câu cuối cùng Tống Tri Tri nói đầy kiêu ngạo, điều này làm cho Nhan Vũ Hà cũng bỏ đi một tia băn khoăn cuối cùng, Tri Tri nói rất đúng, học tập là chuyện tốt, anh nguyện ý học tập lại càng là một chuyện tốt.
Trong lúc nhất thời, từ lúc hai người kết hôn lâu như vậy đến nay, không khí trong nhà chưa từng hài hòa và ấm áp như thế, nhưng rất nhanh tiếng gõ cửa bên ngoài phá vỡ sự ấm áp của căn phòng này.
Tống Tiền Tiến đứng dậy đi mở cửa, thấy một nhà ba người Trịnh Văn Quảng ngoài cửa thì không tự chủ nhíu mày.
Tống Tiền Tiến chỉ tốt nghiệp trung học cơ sở nhưng anh không muốn có quá nhiều chênh lệch với Nhan Vũ Hà, cho nên vẫn không từ bỏ việc tự học.
"Chẳng lẽ ba chuẩn bị tham gia thi tốt nghiệp trung học sao?" Nói đến chuyện này, Tống Tri Tri đột nhiên có chút tò mò, Nhan Vũ Hà năm đó tại sao không tham gia thi tốt nghiệp trung học và cả Chung Tiểu Điềm xuyên qua, vì sao không tham gia thi tốt nghiệp trung học và lên đại học.
“Không phải, chỉ muốn học thêm chút kiến thức.” Tống Tiền Tiến nói xong sờ sờ đầu Tống Tri Tri, nhớ tới ánh sáng trong mắt Nhan Vũ Hà năm đó khi chính sách thi tốt nghiệp trung học mới ra mắt.
Nhưng bởi vì lúc ấy Tri Tri ở trong bụng cô đã hơn sáu tháng, cô mang thai Tri Tri rất vất vả, cả người đều gầy đi một vòng nên căn bản không có tâm tư ôn tập chuẩn bị, đương nhiên không thể tham gia kỳ thi tốt nghiệp trung học năm đó.
Tống Tiền Tiến vốn cho rằng năm thứ hai cô sẽ báo danh tham gia, nhưng cô lại không thi, khi đó anh muốn hỏi cô rồi lại không dám, thậm chí trong nội tâm có một ý nghĩ ti tiện, cô không tham gia thi đại học thật ra cũng rất tốt.
“Vậy mẹ đã từng thi đại học chưa ạ?" Tống Tri Tri ra vẻ tò mò hỏi.
"Năm thi tốt nghiệp trung học Tri Tri con vừa vặn ở trong bụng mẹ, mẹ tự nhiên sẽ không thể tham gia, sau đó phải chăm sóc con nên càng không có cách nào đi tham gia, mẹ vì con hy sinh nhiều như vậy, về sau Tri Tri nhất định phải đối xử tốt với mẹ biết chưa?"
Cách một cánh cửa, tuy rằng Nhan Vũ Hà ở bên trong nghe không rõ ràng lắm, nhưng đại khái vẫn nghe được đoạn đối thoại của hai ba con.
Nghĩ đến kỳ thi tốt nghiệp trung học, ánh mắt cô không khỏi trở nên ảm đạm, năm đó nghe nói lúc khôi phục kỳ thi tốt nghiệp trung học cô cũng từng muốn tham gia, nhưng khi đó bởi vì mang thai thân thể quá tệ cho nên cô đã buông tha.
Tại sao cô lại bỏ cuộc vào năm sau? Căn bản cũng không phải như Tống Tiền Tiến nói, anh hoàn toàn đã tô điểm cho chính mình, khi đó cô cảm thấy cả đời mình đến cuối cùng đại khái cứ như vậy rồi, hơi có chút ý nghĩ không bình thường, bây giờ nghĩ lại, lúc ấy cô ngây thơ cỡ nào.
"Con nhất định sẽ đối xử tốt với mẹ, bây giờ con lớn rồi, mẹ có thể đi thi đại học, con có thể mỗi ngày cùng mẹ học tập." Chỉ cần bằng lòng thay đổi, lúc nào cũng không muộn.
Nghe được giọng nói của con gái, Nhan Vũ Hà trong phòng trong nháy mắt trở nên thanh minh, đúng vậy, cô cảm thấy tiếc nuối, hiện tại cũng có thể thay đổi, cho dù không tham gia thi tốt nghiệp trung học, cô cũng có thể học ban đêm, trong trường học còn có giáo viên đang học ban đêm, nghĩ tới đây, cả người Nhan Vũ Hà đột nhiên có chút hưng phấn, đột nhiên có chút bốc đồng thời niên thiếu để gắng thi đậu trung học phổ thông.
Tống Tri Tri nói xong lặng lẽ liếc mắt nhìn cánh cửa đang đóng, không sai, những lời này của cô chính là cố ý nói cho Nhan Vũ Hà nghe, đã có tiếc nuối vậy đi bù đắp, thừa dịp hiện tại vẫn còn kịp, huống chi Nhan Vũ Hà cũng mới hai mươi tám tuổi mà thôi.
Tống Tri Tri nói khiến Tống Tiền Tiến sửng sốt, sau đó anh suy nghĩ một chút mới mở miệng: "Việc này phải xem ý của mẹ, nếu mẹ bằng lòng, đương nhiên chúng ta phải ủng hộ.”
Tống Tiền Tiến tự học là vì thu nhỏ chênh lệch giữa mình và Nhan Vũ Hà, anh không hy vọng một ngày nào đó hoặc là một thời khắc nào đó, mình sẽ nghe không hiểu lời Nhan Vũ Hà nói, cho nên sau khi kết hôn anh vẫn cố gắng tự học, mấy năm nay coi như thuộc làu sách giáo khoa trung học phổ thông, lúc này lời Tống Tri Tri nói cho anh ý tưởng mới.
"Đây là đương nhiên, mẹ chắc chắn sẽ bằng lòng rồi, lúc trước không phải mẹ không muốn mà là mẹ không thể, hiện tại có cơ hội mẹ khẳng định không muốn bỏ qua." Tống Tri Tri nhớ rõ Nhan Vũ Hà trong sách cũng học đại học sau khi sinh con, dù sao đại học vẫn là giấc mộng của cô.
“Tri Tri nhà chúng ta thật sự là càng ngày càng hiểu chuyện.” Mặt mày Tống Tiền Tiến tràn đầy tươi cười, anh nghĩ quả nhiên anh kiên trì là đúng, ít nhất hiện tại Tri Tri nguyện ý gần gũi với anh lần nữa, ngay cả Nhan Vũ Hà không phải cũng bắt đầu buông lỏng rồi sao?
Thời gian một buổi chiều trôi qua rất nhanh, Tống Tiền Tiến đứng dậy nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài dần dần tối đi, sờ sờ đầu Tống Tri Tri dịu dàng hỏi: "Buổi tối Tri Tri muốn ăn gì?"
“Chỉ cần không phải sủi cảo là được ạ, sủi cảo còn lại chúng ta giữ lại sáng mai ăn canh sủi cảo đi ba." Tống Tri Tri cảm giác hiện tại vừa nói miệng còn tràn đầy mùi vị sủi cảo buổi trưa.
Tống Tiền Tiến nhìn cô bé hà hơi trên tay sau đó ngửi không khỏi bị chọc cười: "Muốn đi đánh răng không?"
Tống Tri Tri vội vàng gật đầu, sau đó chạy chậm vào nhà vệ sinh đánh răng, lúc nhìn thấy bàn chải đánh răng nhỏ và cái ly của cô, trong đầu lại đột nhiên xuất hiện một ít hình ảnh, bàn chải đánh răng này là vì ganh đua so sánh cố ý để Nhan Vũ Hà mang mình đến cao ốc bách hóa mua.
Tống Tri Tri không khỏi vỗ vỗ trán của mình, xem ra nguyên chủ quả nhiên không đối phó với Trịnh Viện Viện, Trịnh Viện Viện ngoại trừ khoe khoang hằng ngày, ở trước mặt nguyên chủ còn có một loại cảm giác ưu việt, bởi vì cô ta có một người ba làm quan trong bộ đội, không giống Tống Tiền Tiến là một tên lưu manh, đây cũng là nguyên nhân vì sao nguyên chủ càng ngày càng bài xích Tống Tiền Tiến.
Tống Tri Tri phun nước trong miệng ra, nhịn không được nghĩ đến cuộc đối thoại buổi trưa mình nghe được, nói cho ba mẹ nuôi Tống Tiền Tiến, chuyện Tống Tiền Tiến cứu Nhan Vũ Hà rơi xuống nước có thể có liên quan gì đến Chung Tiểu Điềm hay không?
Bởi vì cô nhớ rõ trong sách cuối cùng hình như có phiên ngoại của Tống Tiền Tiến, nhưng cô không xem, không xác định trong đó có đề cập đến việc anh cứu Nhan Vũ Hà rơi xuống nước hay không.
Nếu quả thật là Chung Tiểu Điềm truyền ra, vậy hai mẹ con này quá ghê tởm, đoạt cuộc sống vốn nên có của Nhan Vũ Hà thì thôi, hiện tại còn phải thỉnh thoảng đến khoe khoang cảm giác ưu việt.
Chỉ là ngẫm lại, nắm đấm nhỏ của Tống Tri Tri đã cứng rồi.
Lời nói của Tống Tri Tri đánh thức Nhan Vũ Hà, sau khi cô phê sửa xong bài tập liền tìm sách giáo khoa trước kia của mình, những thứ này lúc trước dọn vào thành phố cô đều mang theo.
Mục tiêu của cô rất rõ ràng, đó chính là đi làm vào ban đêm, dù sao cô còn phải đi làm, cô không thể từ bỏ công việc đi học đại học, dù sao Tri Tri sắp đi học rồi, chi tiêu trong nhà sẽ chỉ càng lúc càng lớn, chỉ dựa vào một mình Tống Tiền Tiến kiếm tiền là không thể.
Tống Tiền Tiến là người đầu tiên phát hiện ra tâm tình Nhan Vũ Hà thay đổi, rõ ràng người vẫn là người đó, nhưng cả người đều tản ra tinh thần không còn cảm giác trầm lặng như trước kia.
Tống Tri Tri nhìn chằm chằm Nhan Vũ Hà đối diện, hỏi Tống Tiền Tiến hỏi: "Ba, mẹ thoạt nhìn rất vui vẻ, đã xảy ra chuyện gì vui sao ạ?”
Nhan Vũ Hà nghe vậy không khỏi sờ sờ mặt mình, rõ ràng như vậy sao, đối mặt với ánh mắt tò mò của Tống Tri Tri cô cười gật đầu: "Cũng không tính là chuyện vui, mẹ quyết định đi học buổi đêm, sau này có thể thời gian ở bên con sẽ không được nhiều nữa.”
“Thật sao?" Tống Tri Tri có chút mừng rỡ, không ngờ Nhan Vũ Hà lại mạnh mẽ vang dội như vậy.
“Ừ, ngày mai mẹ sẽ qua bên Dạ Đại (*) hỏi thử.” Nhan Vũ Hà cũng đã lâu không chờ mong có thể làm một chuyện như vậy.
(*)Dạ Đại: cách gọi ban đầu của cải cách mở cửa, chủ yếu chỉ đi học buổi tối hoặc cuối tuần, nó là một hình thức giáo dục người lớn.
Tống Tiền Tiến có chút ngoài ý muốn, lập tức trong lòng nhịn không được lặng lẽ tính toán, có phải mình cũng có thể cùng cô đi Dạ Đại hay không, anh đã lấy được bằng tốt nghiệp trung học từ hai năm trước.
“Ba, đang hỏi ba đấy, ba nghĩ gì vậy?" Giọng Tống Tri Tri có chút bất mãn kéo Tống Tiền Tiến ra khỏi suy nghĩ của mình.
Tống Tiền Tiến thấy hai mẹ con đều nhìn mình chằm chằm, không khỏi ho nhẹ một tiếng, có chút mất tự nhiên mở miệng: "Ba đang suy nghĩ, có phải ba cũng nên đi đến Dạ Đại không.”
Tống Tri Tri nghe vậy không khỏi chớp chớp mắt, ba có tiền đồ lắm nhé, nếu như làm bạn học còn thích hợp ngồi cùng bàn, thời gian ở chung càng ngày càng nhiều, chưa biết chừng ngày nào đó sẽ lâu ngày sinh tình nữa?
Nghĩ tới đây, Tống Tri Tri lặng lẽ khen ngợi Tống Tiền Tiến, miệng lại nghiêm trang nói: "Đi chứ, tại sao không đi, học tập là chuyện tốt, sau này ba mẹ con đều là sinh viên đại học rồi.”
Câu cuối cùng Tống Tri Tri nói đầy kiêu ngạo, điều này làm cho Nhan Vũ Hà cũng bỏ đi một tia băn khoăn cuối cùng, Tri Tri nói rất đúng, học tập là chuyện tốt, anh nguyện ý học tập lại càng là một chuyện tốt.
Trong lúc nhất thời, từ lúc hai người kết hôn lâu như vậy đến nay, không khí trong nhà chưa từng hài hòa và ấm áp như thế, nhưng rất nhanh tiếng gõ cửa bên ngoài phá vỡ sự ấm áp của căn phòng này.
Tống Tiền Tiến đứng dậy đi mở cửa, thấy một nhà ba người Trịnh Văn Quảng ngoài cửa thì không tự chủ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.