Thập Niên 80: Quân Tẩu Pháo Hôi Hắc Hóa, Tái Giá Phúc Hắc Quân Nhân
Chương 18:
Tài Thần Thiên Kim
01/11/2024
Hạ Thanh Thanh cười khổ. Cô đã phụ lòng kỳ vọng của người giám ngục, không sống tốt như họ mong đợi. Ra tù, cô không làm người tử tế mà nhẫn tâm hủy diệt cả hai gia đình Hạ, Dương, không tha cho cả trẻ nhỏ. Cô tự biết mình là kẻ tội ác đầy mình, chắc chắn sau này sẽ phải trả giá. Nhưng cô không hối hận.
Dù quay lại một kiếp, cô vẫn muốn kết liễu cả hai gia đình đó, không chừa ai!
Xuống địa ngục thì xuống, cô cũng không quan tâm.
Hạ Thanh Thanh đứng cạnh giường, kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi chất độc của cà độc dược phát tác. Sách nói sau khoảng mười lăm phút, độc tính sẽ bắt đầu có tác dụng.
Khoảng mười lăm phút sau, Dương Hồng Binh bật dậy, mắt mở to, tròng mắt đỏ ngầu, ánh nhìn vô hồn, không thấy Hạ Thanh Thanh đứng bên cạnh. Trong cơn ảo giác, hắn ta lẩm bẩm: "Phải giết con đàn bà đó, tao mạnh nhất, đêm tám lần không đứt..."
“Đúng vậy, anh là giỏi nhất trên đời, ra ngoài đi, cho mọi người thấy anh mạnh mẽ đến mức nào!” Giọng Hạ Thanh Thanh đầy vẻ khích lệ, pha chút mỉa mai, như thúc thêm động lực cho hắn ta. Dương Hồng Binh càng phấn khích, thở dồn dập rồi lao ra ngoài, phải cho đám bạn hữu chứng kiến bản lĩnh của mình.
Trong ảo giác, Dương Hồng Binh hoàn toàn chìm đắm trong sự tự mãn về "khả năng đàn ông" của mình, nhất quyết muốn chứng minh rằng mình không phải một kẻ bất tài, muốn cho tất cả mọi người thấy điều đó.
Hạ Thanh Thanh mỉm cười lạnh nhạt, không đuổi theo. Cô biết trò hề của hắn ta đủ để tự làm bẽ mặt hắn ta trước mọi người. Đòn đánh mạnh nhất vào lòng tự trọng của đàn ông là để cho điểm yếu chí mạng của họ phơi bày trước thiên hạ. Sau buổi sáng hôm nay, thanh danh của Dương Hồng Binh chắc chắn sẽ bị bêu riếu khắp thành phố.
“Cũng khôn ngoan đấy chứ!” Tiếng nói đột ngột vang lên làm Hạ Thanh Thanh giật mình. Nhìn lên, cô thấy một con chim đen tuyền, dáng vẻ mập mạp, đang đậu trên bậu cửa sổ, khinh khỉnh nhìn cô.
Cô chưa kịp phản ứng, con chim đã mở miệng chửi rủa, lời lẽ vô cùng khó nghe, như ông lão trách mắng đứa cháu ngỗ nghịch.
Hạ Thanh Thanh khẽ dụi tai, cô chưa bao giờ nghĩ rằng một con chim lại có thể biết nhiều từ đến vậy, thậm chí nói chuyện còn sắc bén đến mức khiến cô phải phục sát đất.
Qua những câu nói đan xen với tiếng mắng chửi của con quạ đen, Hạ Thanh Thanh cũng hiểu thêm không ít chuyện. Cô có thể quay lại cuộc sống này hoàn toàn nhờ công của "Bát Gia", tức chú chim đen kia.
Dù quay lại một kiếp, cô vẫn muốn kết liễu cả hai gia đình đó, không chừa ai!
Xuống địa ngục thì xuống, cô cũng không quan tâm.
Hạ Thanh Thanh đứng cạnh giường, kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi chất độc của cà độc dược phát tác. Sách nói sau khoảng mười lăm phút, độc tính sẽ bắt đầu có tác dụng.
Khoảng mười lăm phút sau, Dương Hồng Binh bật dậy, mắt mở to, tròng mắt đỏ ngầu, ánh nhìn vô hồn, không thấy Hạ Thanh Thanh đứng bên cạnh. Trong cơn ảo giác, hắn ta lẩm bẩm: "Phải giết con đàn bà đó, tao mạnh nhất, đêm tám lần không đứt..."
“Đúng vậy, anh là giỏi nhất trên đời, ra ngoài đi, cho mọi người thấy anh mạnh mẽ đến mức nào!” Giọng Hạ Thanh Thanh đầy vẻ khích lệ, pha chút mỉa mai, như thúc thêm động lực cho hắn ta. Dương Hồng Binh càng phấn khích, thở dồn dập rồi lao ra ngoài, phải cho đám bạn hữu chứng kiến bản lĩnh của mình.
Trong ảo giác, Dương Hồng Binh hoàn toàn chìm đắm trong sự tự mãn về "khả năng đàn ông" của mình, nhất quyết muốn chứng minh rằng mình không phải một kẻ bất tài, muốn cho tất cả mọi người thấy điều đó.
Hạ Thanh Thanh mỉm cười lạnh nhạt, không đuổi theo. Cô biết trò hề của hắn ta đủ để tự làm bẽ mặt hắn ta trước mọi người. Đòn đánh mạnh nhất vào lòng tự trọng của đàn ông là để cho điểm yếu chí mạng của họ phơi bày trước thiên hạ. Sau buổi sáng hôm nay, thanh danh của Dương Hồng Binh chắc chắn sẽ bị bêu riếu khắp thành phố.
“Cũng khôn ngoan đấy chứ!” Tiếng nói đột ngột vang lên làm Hạ Thanh Thanh giật mình. Nhìn lên, cô thấy một con chim đen tuyền, dáng vẻ mập mạp, đang đậu trên bậu cửa sổ, khinh khỉnh nhìn cô.
Cô chưa kịp phản ứng, con chim đã mở miệng chửi rủa, lời lẽ vô cùng khó nghe, như ông lão trách mắng đứa cháu ngỗ nghịch.
Hạ Thanh Thanh khẽ dụi tai, cô chưa bao giờ nghĩ rằng một con chim lại có thể biết nhiều từ đến vậy, thậm chí nói chuyện còn sắc bén đến mức khiến cô phải phục sát đất.
Qua những câu nói đan xen với tiếng mắng chửi của con quạ đen, Hạ Thanh Thanh cũng hiểu thêm không ít chuyện. Cô có thể quay lại cuộc sống này hoàn toàn nhờ công của "Bát Gia", tức chú chim đen kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.