Thập Niên 80: Sau Khi Nữ Phụ Nhận Nhầm Nam Chính

Chương 39:

Nịnh Mông Cửu

25/10/2024

Nếu chuyện này thành thì thôi, nhưng chuyện không thành, Lâm Thủ Nghĩa mất hết cả thể diện, còn không biết sẽ bị người trong thôn đàm tiếu đến thế nào nữa đây. Bây giờ hắn ta đang đầy một bụng lửa giận, ánh mắt đảo qua thấy Lâm Vĩ, lập tức quát lớn: “Thằng ranh kia, mày lại đây cho tao!”

Đây là muốn tính sổ với Lâm Vĩ chuyện lúc trước, Lâm Vĩ theo bản năng mà rụt người, nhưng rất nhanh đã ngẩng cao đầu lại.

Đáng tiếc, Lâm Thủ Nghĩa còn chưa kịp phát tác thì giọng nói của Lâm Kiều đã vang lên bên cạnh: “Anh qua đây, em có chuyện nói với anh.”

Thực ra, người mà hai vợ chồng muốn xé xác nhất chính là Lâm Kiều, nhưng Lưu Ngọc Lan ở đây, Quý Đạc ở đây, bây giờ bọn họ thực sự không thể làm gì được Lâm Kiều cả.

Lâm Vĩ lập tức đổi hướng, theo Lâm Kiều đi qua cửa trước và cửa sau của nhà chính, đến vườn rau ở sân sau.

Mới vào xuân chưa lâu, trong vườn trông vẫn còn khá trống trải, chỉ lác đác mọc lên vài ngọn mầm xanh non. Lâm Kiều lấy ra vài tờ tiền mà Lưu Ngọc Lan vừa nhét cho mình, đưa lại cho Lâm Vĩ: “Đây là tiền anh đã cho em mượn lúc trước, may mà có anh, không thì em thật không biết phải làm sao.”

Khi Lâm Vĩ được tám tháng, Tôn Tú Chi đã mang thai đứa thứ hai là Lâm Huệ.

Lúc đó thím ta ốm nghén rất nặng, không chăm sóc được nên đã giao Lâm Vĩ cho bà nội Lâm. Lâm Vĩ đã từng uống cháo bột do bà nội Lâm nấu, cũng từng bú sữa của Lưu Ngọc Lan, có thể nói là đã cùng lớn lên cùng với nguyên thân, còn thân với nguyên thân hơn cả cô em gái ruột Lâm Huệ nữa.

Vì vậy, khi biết Tôn Tú Chi muốn lấy Lâm Kiều để đổi công việc cho mình, Lâm Vĩ nhất quyết không chịu.

Đáng tiếc trên đời này luôn có những bậc cha mẹ tự mình làm mình cảm động, chỉ mang cái suy nghĩ ‘ba mẹ làm thế vì muốn tốt cho mày’, chứ căn bản là không quan tâm con cái mình có muốn hay không. Lâm Vĩ không thể chống lại cha mẹ, chỉ có thể lén đưa hết tiền tiết kiệm của mình cho Lâm Kiều, để cô ra ngoài trốn một thời gian.

Nhưng thời đại này không có giấy giới thiệu thì muốn đi đâu cũng khó, một cô gái trẻ như Lâm Kiều thì có thể trốn được đi đâu cơ chứ?

Hơn nữa, trốn được thì sao nào?



Vợ chồng Lâm Thủ Nghĩa đã quyết định bán cô rồi, không có Mã Vinh Lượng thì cũng sẽ có Trương Vinh Lượng, Triệu Vinh Lượng…

Vì vậy Lâm Kiều chọn đến Yến Đô, tìm nhà họ Quý.

Thấy Lâm Kiều muốn trả tiền, Lâm Vĩ vội lùi lại: “Đã cho em rồi thì chính là của em, trả gì nữa?”

Anh ấy nói rồi lại cười khổ mà cúi đầu: “Nếu không phải vì anh, em cũng không cần dùng đến số tiền này.”

Vợ chồng Lâm Thủ Nghĩa có lẽ không biết, mỗi hành động của bọn họ đều đang làm tổn thương con trai mình, nghiền nát lòng tự trọng và lương tâm của anh ấy.

Lâm Kiều khẽ thở dài trong lòng: “Sau này anh định làm gì?”

“Làm gì thì làm cũng được.” Lâm Vĩ không quan tâm: “Bọn họ còn có thể làm gì được anh chứ, nhiều nhất là đánh cho hai trận, cũng không đánh chết người được đâu.”

“Ý em là sau này, không còn công việc ở thành phố nữa.”

“Anh vốn dĩ cũng không có công việc gì mà, anh thấy làm ruộng cũng tốt, sao phải nhất định vào thành phố làm công nhân?”

Lâm Vĩ ghét nhất là nhắc đến chuyện công việc, quay người định đi, nhưng đi được vài bước lớn, lại đột nhiên nhớ ra điều gì: “Đúng rồi, anh cũng có nghe ba mẹ anh nhắc đến nhà họ Quý, hình như có gây chuyện gì đó không hay với nhà họ Quý, còn liên quan đến ông cụ Quý nữa. Em cẩn thận một chút, đừng để bị bắt nạt.”

Nhà họ Lâm và nhà họ Quý chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì đó rồi. Sau khi xác định được vợ chồng Lâm Thủ Nghĩa biết chuyện hôn ước, Lâm Kiều liền có loại suy đoán như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Sau Khi Nữ Phụ Nhận Nhầm Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook