[Thập Niên 80] Sau Khi Thiên Kim Thật Trở Về, Được Quan Lớn Thủ Đô Cưng Chiều
Chương 37: Chú Chín 1
Anh Anh Chiêu
07/09/2024
Giang Viện Triều và Lục Chính Tây cách nhau mười lăm tuổi, trước đây ít tiếp xúc, quan hệ giữa hai người nhạt nhẽo, nhưng lần này diễn tập ở miền Nam, cùng với việc tiếp xúc trên đường về, đã hiểu rõ hơn về phẩm chất, năng lực của nhau.
Giang Viện Triều thật lòng ngưỡng mộ Lục Chính Tây, khi nói chuyện với Lục Chính Tây, cũng toát ra một sự thân thiết, hòa nhã.
Giang Viện Triều vươn tay vỗ vai Lục Chính Tây, nụ cười rất ôn hòa: “Lát nữa đến hẻm Du Tiền, đến nhà cùng ăn cơm, tôi đã làm mất không ít thời gian của cậu, khi nào rảnh, tôi sẽ mời cậu đến quán trà Đình Lê ngồi chơi."
Nhà họ Giang, ở ngay trong hẻm Du Tiền.
Giang Thiên Ca đưa Cao Kim Lan xuống xe ở trạm Tây Phủ Tỉnh.
"Nơi này chỗ nào cũng có đường, phải đi như thế nào đây?" Nhìn phía trước có mấy ngã rẽ, Cao Kim Lan nhăn mặt khó xử.
Giúp người thì giúp cho trót. Giang Thiên Ca dựa theo bản đồ, dẫn cô ta đi về hướng Ngõ Ngân Hạnh.
"A! Ôi chao! Quế Phương!" Nhìn thấy người phía trước, Cao Kim Lan kích động hét lên: “Quế Phương! Em là Kim Lan đây! Em đến rồi!"
Giang Thiên Ca nhìn người được gọi là Quế Phương, bà ta khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi, mặc trang phục bảo mẫu thường thấy, tóc búi gọn gàng sau đầu, ăn mặc chỉnh tề, sạch sẽ, còn đeo tạp dề ở eo.
"Ôi chao! Kim Lan! Sao em đến nhanh vậy!" Chu Quế Phương cũng rất kích động, chạy nhanh về phía họ, chai nước tương trên tay bà ta lắc lư theo từng bước chạy.
Hai chị em nắm tay nhau đầy xúc động: “Đi nào! Kim Lan, chị đưa em về nhà, hôm qua chị đã nói với ông bà chủ là em sẽ đến, đã chào hỏi họ rồi!"
Cao Kim Lan cười toe toét, trong lòng tuy rất kích động, nhưng cũng không quên Giang Thiên Ca.
"Cô gái, đi nào, chúng ta cùng đi! Quế Phương, cô bé này đã giúp em rất nhiều, là cô ấy dẫn em đến đây, chúng ta đưa cô ấy đi cùng nhé!"
Lúc này Chu Quế Phương mới chú ý đến Giang Thiên Ca ở bên cạnh.
Nghe Cao Kim Lan nói, Chu Quế Phương nhăn mặt nói:
"Không được. Chị đã báo trước, mới có thể đưa em về nhà. Nhà chủ của chị là người có danh tiếng, không thể tùy tiện dẫn người vào."
Nghe Chu Quế Phương nói thẳng như vậy, Cao Kim Lan ngượng ngùng nhìn Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca vốn không có ý định đi, bây giờ nghe Chu Quế Phương nói vậy, cô gật đầu với Cao Kim Lan, rồi quay người rời đi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Giang Viện Triều thật lòng ngưỡng mộ Lục Chính Tây, khi nói chuyện với Lục Chính Tây, cũng toát ra một sự thân thiết, hòa nhã.
Giang Viện Triều vươn tay vỗ vai Lục Chính Tây, nụ cười rất ôn hòa: “Lát nữa đến hẻm Du Tiền, đến nhà cùng ăn cơm, tôi đã làm mất không ít thời gian của cậu, khi nào rảnh, tôi sẽ mời cậu đến quán trà Đình Lê ngồi chơi."
Nhà họ Giang, ở ngay trong hẻm Du Tiền.
Giang Thiên Ca đưa Cao Kim Lan xuống xe ở trạm Tây Phủ Tỉnh.
"Nơi này chỗ nào cũng có đường, phải đi như thế nào đây?" Nhìn phía trước có mấy ngã rẽ, Cao Kim Lan nhăn mặt khó xử.
Giúp người thì giúp cho trót. Giang Thiên Ca dựa theo bản đồ, dẫn cô ta đi về hướng Ngõ Ngân Hạnh.
"A! Ôi chao! Quế Phương!" Nhìn thấy người phía trước, Cao Kim Lan kích động hét lên: “Quế Phương! Em là Kim Lan đây! Em đến rồi!"
Giang Thiên Ca nhìn người được gọi là Quế Phương, bà ta khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi, mặc trang phục bảo mẫu thường thấy, tóc búi gọn gàng sau đầu, ăn mặc chỉnh tề, sạch sẽ, còn đeo tạp dề ở eo.
"Ôi chao! Kim Lan! Sao em đến nhanh vậy!" Chu Quế Phương cũng rất kích động, chạy nhanh về phía họ, chai nước tương trên tay bà ta lắc lư theo từng bước chạy.
Hai chị em nắm tay nhau đầy xúc động: “Đi nào! Kim Lan, chị đưa em về nhà, hôm qua chị đã nói với ông bà chủ là em sẽ đến, đã chào hỏi họ rồi!"
Cao Kim Lan cười toe toét, trong lòng tuy rất kích động, nhưng cũng không quên Giang Thiên Ca.
"Cô gái, đi nào, chúng ta cùng đi! Quế Phương, cô bé này đã giúp em rất nhiều, là cô ấy dẫn em đến đây, chúng ta đưa cô ấy đi cùng nhé!"
Lúc này Chu Quế Phương mới chú ý đến Giang Thiên Ca ở bên cạnh.
Nghe Cao Kim Lan nói, Chu Quế Phương nhăn mặt nói:
"Không được. Chị đã báo trước, mới có thể đưa em về nhà. Nhà chủ của chị là người có danh tiếng, không thể tùy tiện dẫn người vào."
Nghe Chu Quế Phương nói thẳng như vậy, Cao Kim Lan ngượng ngùng nhìn Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca vốn không có ý định đi, bây giờ nghe Chu Quế Phương nói vậy, cô gật đầu với Cao Kim Lan, rồi quay người rời đi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.