[Thập Niên 80] Sĩ Quan Cao Lãnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Gây Khó Dễ
Chương 34: Điều Kiện Khiến Người Khác Ghen Tị (3)
Tiểu Ngốc Nga
13/12/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đợi Đinh Hồng Mai đi xa, mới tức giận nói: “Cái gì mà năm quả trứng nhiều mỡ lợn, hứ, tôi không tin, cố ý để ra đường lau chút mỡ lợn, cố ý qua đây khoe khoang”.
Thím A Quế cũng thấy như vậy.
Hai người đều là bà tám, ở đâu cũng không quên tám chuyện vài câu.
Cùng nhau đến nhà ông Vương, lúc tặng quà ông Vương, Thím Lưu không nhịn được nói những lời của Đinh Hồng Mai ra.
Giọng cô ta không phục: “Còn cả sữa nha mạch? Vợ ông Vương, cô nói có buồn cười không, với điều kiện gia đình nhà bà ấy, còn sữa nha mạch gì, cười chết người ta rồi, đứa con gái bệnh tật của bà ấy, bây giờ có thể kiếm được bao nhiêu tiền, vừa nhìn đã thấy không sống được lâu rồi”.
Ông Vương đang hút thuốc, vốn không thích tham gia vào câu chuyện của các bà vợ, nghe thấy Thím Lưu càng nói càng quá đáng, cuối cùng nhịn không được.
“Bà nói linh tinh gì thế, có ai nói một đứa trẻ vậy không?”
Vợ ông Vương là người khẩu Phật tâm xà, từ trước đến giờ không trực tiếp đắc tội ai, nghe thấy lời nói của ông Vương, không nhịn được lườm ông Vương 1 cái: “Cần ông nhiều lời à”.
Ông Vương bất mãn, nhớ đến Giang Niệm Tư tặng ông hai quả trứng gà, vội chứng minh cho bà ta thấy: “Tôi nhiều lời cái gì, Hồng Mai cũng là nói thật, đứa trẻ Tư Tư, hôm nay tôi còn đưa về, đứa trẻ đó đúng thật tài giỏi, là đứa bé giỏi, mới làm việc không lâu, đã mua được một túi gạo lớn, một hộp sữa nha mạch, còn có rất nhiều trứng gà và dầu đậu nành, một mình không thể mang nổi”.
Sữa nha mạch, gạo, trứng gà, dầu đậu nành, còn là rất nhiều!
Thím Lưu càng nghe càng thấy thích.
Biết những lời Đinh Hồng Mai nói là thật, bà ta vô cùng ghen tị.
Hơn nữa trên mặt còn có cảm giác khó chịu.
Ông Vương này đúng là, trước mặt người khác nói những điều này, đúng là không quan tâm cảm giác người khác.
Bà ta lập tức kéo thím A Quế, tức giận rời đi.
Vợ ông Vương muốn nói ông mấy câu, ông Vương gõ gõ điếu thuốc: “Đồng chí Triệu, bà phải nhớ, hai quả trứng bà vừa cho con trai ăn, là của nhà Tư Tư cho đấy”.
Triệu Lệ Quyên cứng miệng, cuối cùng vẫn không nói gì.
Bỏ đi, chuyện của người khác, bà ta cũng không động vào.
Con gái Yến Tử của ông Vương hôm nay kết hôn.
Yến Tử là bạn thân nhất của chị gái Giang Niệm Tư.
Cho nên hôm nay, Giang Tuyết trở về, mà Giang Niệm Tư cũng không quay về bệnh viện, đặc biệt xin ông nội Trương nghỉ.
Giang Tuyết lên thành phố làm việc, không phải nhân viên nhà máy bình thường, mà chỉ là học viên phụ việc ở một tiệm may
Nhưng dù sao cũng là làm việc ở thị trấn, tuy rằng không nhiều tiền, một tháng cũng có 12 nhân dân tệ.
Thêm cả ông chủ cũng tốt, những tấm vải thừa mà khách không thích, đều tặng cho Giang Tuyết.
Đợi Đinh Hồng Mai đi xa, mới tức giận nói: “Cái gì mà năm quả trứng nhiều mỡ lợn, hứ, tôi không tin, cố ý để ra đường lau chút mỡ lợn, cố ý qua đây khoe khoang”.
Thím A Quế cũng thấy như vậy.
Hai người đều là bà tám, ở đâu cũng không quên tám chuyện vài câu.
Cùng nhau đến nhà ông Vương, lúc tặng quà ông Vương, Thím Lưu không nhịn được nói những lời của Đinh Hồng Mai ra.
Giọng cô ta không phục: “Còn cả sữa nha mạch? Vợ ông Vương, cô nói có buồn cười không, với điều kiện gia đình nhà bà ấy, còn sữa nha mạch gì, cười chết người ta rồi, đứa con gái bệnh tật của bà ấy, bây giờ có thể kiếm được bao nhiêu tiền, vừa nhìn đã thấy không sống được lâu rồi”.
Ông Vương đang hút thuốc, vốn không thích tham gia vào câu chuyện của các bà vợ, nghe thấy Thím Lưu càng nói càng quá đáng, cuối cùng nhịn không được.
“Bà nói linh tinh gì thế, có ai nói một đứa trẻ vậy không?”
Vợ ông Vương là người khẩu Phật tâm xà, từ trước đến giờ không trực tiếp đắc tội ai, nghe thấy lời nói của ông Vương, không nhịn được lườm ông Vương 1 cái: “Cần ông nhiều lời à”.
Ông Vương bất mãn, nhớ đến Giang Niệm Tư tặng ông hai quả trứng gà, vội chứng minh cho bà ta thấy: “Tôi nhiều lời cái gì, Hồng Mai cũng là nói thật, đứa trẻ Tư Tư, hôm nay tôi còn đưa về, đứa trẻ đó đúng thật tài giỏi, là đứa bé giỏi, mới làm việc không lâu, đã mua được một túi gạo lớn, một hộp sữa nha mạch, còn có rất nhiều trứng gà và dầu đậu nành, một mình không thể mang nổi”.
Sữa nha mạch, gạo, trứng gà, dầu đậu nành, còn là rất nhiều!
Thím Lưu càng nghe càng thấy thích.
Biết những lời Đinh Hồng Mai nói là thật, bà ta vô cùng ghen tị.
Hơn nữa trên mặt còn có cảm giác khó chịu.
Ông Vương này đúng là, trước mặt người khác nói những điều này, đúng là không quan tâm cảm giác người khác.
Bà ta lập tức kéo thím A Quế, tức giận rời đi.
Vợ ông Vương muốn nói ông mấy câu, ông Vương gõ gõ điếu thuốc: “Đồng chí Triệu, bà phải nhớ, hai quả trứng bà vừa cho con trai ăn, là của nhà Tư Tư cho đấy”.
Triệu Lệ Quyên cứng miệng, cuối cùng vẫn không nói gì.
Bỏ đi, chuyện của người khác, bà ta cũng không động vào.
Con gái Yến Tử của ông Vương hôm nay kết hôn.
Yến Tử là bạn thân nhất của chị gái Giang Niệm Tư.
Cho nên hôm nay, Giang Tuyết trở về, mà Giang Niệm Tư cũng không quay về bệnh viện, đặc biệt xin ông nội Trương nghỉ.
Giang Tuyết lên thành phố làm việc, không phải nhân viên nhà máy bình thường, mà chỉ là học viên phụ việc ở một tiệm may
Nhưng dù sao cũng là làm việc ở thị trấn, tuy rằng không nhiều tiền, một tháng cũng có 12 nhân dân tệ.
Thêm cả ông chủ cũng tốt, những tấm vải thừa mà khách không thích, đều tặng cho Giang Tuyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.