[Thập Niên 80] Sĩ Quan Phúc Hắc Đọc Tâm Tôi Sau Khi Thất Thủ
Chương 32: Tới Nhà Gây Rối 3
Hương Cô Diệp
09/09/2024
Tô Ý căng tai lắng nghe, chỉ nghe thấy chị Lưu đang đổ tội xấu rồi cáo trạng cho Chu Cận Xuyên—
“Đoàn trưởng Chu, bình thường tôi đối xử với hai đứa trẻ không tệ, không ngờ chúng lại học được cách bắt nạt người khác, anh xem, răng cửa của Cường Cường và Lượng Lượng đều bị đánh hỏng một cái!”
“Không chỉ vậy, hai đứa trẻ về kể với tôi rằng là Diệp Tiểu Vũ đã trộm kẹo hồ lô của chúng cho Noãn Noãn ăn, vì vậy mấy đứa mới tranh cãi.”
“Tôi không thể chăm sóc nổi hai đứa này nữa, thật sự quá xấu xa, tôi nghĩ đoàn trưởng Chu nên sớm tìm cách gửi hai đứa trẻ đi đi, cứ tiếp tục như vậy, mấy đứa trẻ khác trong đại viện cũng không dám ra ngoài nữa rồi!”
Chu Cận Xuyên bị cô ta làm cho nhức đầu, chưa để cô ta nói xong đã ngắt lời.
“Tiểu Vũ và Noãn Noãn đã đến đây, việc này tôi phải hỏi hai đứa trước.”
Nói xong, anh liền hỏi Diệp Tiểu Vũ: “Lời Cường Cường và Lượng Lượng nói có phải là thật không?”
Chị Lưu bĩu môi, hung hăng lườm Diệp Tiểu Vũ một cái.
Diệp Tiểu Vũ run lên, lo lắng rằng hôm nay nếu mình nói ra, sau này cô ta sẽ càng lấn tới mà tìm Noãn Noãn để trả thù.
Không nói thì thực sự nuốt không trôi cơn giận này.
Nghĩ đến lời chị Tô vừa dặn dò, cậu bé lấy hết can đảm kể lại đầu đuôi sự việc.
“Kẹo hồ lô là cháu mua cho em gái, không phải trộm, chúng thấy thì đòi, cháu không cho thì vu cho cháu là trộm, không chỉ cướp kẹo hồ lô của chúng cháu mà còn đánh chúng cháu.”
Nghe xong lời giải thích của Diệp Tiểu Vũ, Chu Cận Xuyên tức giận liếc nhìn chị Lưu và hai đứa trẻ đứng sau cô ta.
“Cường Cường, Lượng Lượng, có phải như vậy không?”
Hai đứa trẻ bình thường sợ nhất là Chu Cận Xuyên, vốn chỉ là về nhà mách lẻo với ba mẹ, để họ sau này tìm cách trừng phạt Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn để trả thù cho chúng.
Không ngờ mẹ chúng thấy hai đứa bị gãy răng, nhất định phải đến đây gây rối.
Bây giờ bị Chu Cận Xuyên nhìn chằm chằm như vậy, làm gì còn dám ngẩng đầu lên.
Chị Lưu có tính cách chanh chua, thấy hai đứa trẻ sợ hãi.
Cô ta lại bước lên một bước: “Đoàn trưởng Chu, vừa rồi tôi cũng đã nói rồi, hai đứa trẻ này bây giờ nói dối thành quen, lời chúng nói không đáng tin đâu, răng của Cường Cường và Lượng Lượng bị đánh gãy là bằng chứng rõ ràng!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đoàn trưởng Chu, bình thường tôi đối xử với hai đứa trẻ không tệ, không ngờ chúng lại học được cách bắt nạt người khác, anh xem, răng cửa của Cường Cường và Lượng Lượng đều bị đánh hỏng một cái!”
“Không chỉ vậy, hai đứa trẻ về kể với tôi rằng là Diệp Tiểu Vũ đã trộm kẹo hồ lô của chúng cho Noãn Noãn ăn, vì vậy mấy đứa mới tranh cãi.”
“Tôi không thể chăm sóc nổi hai đứa này nữa, thật sự quá xấu xa, tôi nghĩ đoàn trưởng Chu nên sớm tìm cách gửi hai đứa trẻ đi đi, cứ tiếp tục như vậy, mấy đứa trẻ khác trong đại viện cũng không dám ra ngoài nữa rồi!”
Chu Cận Xuyên bị cô ta làm cho nhức đầu, chưa để cô ta nói xong đã ngắt lời.
“Tiểu Vũ và Noãn Noãn đã đến đây, việc này tôi phải hỏi hai đứa trước.”
Nói xong, anh liền hỏi Diệp Tiểu Vũ: “Lời Cường Cường và Lượng Lượng nói có phải là thật không?”
Chị Lưu bĩu môi, hung hăng lườm Diệp Tiểu Vũ một cái.
Diệp Tiểu Vũ run lên, lo lắng rằng hôm nay nếu mình nói ra, sau này cô ta sẽ càng lấn tới mà tìm Noãn Noãn để trả thù.
Không nói thì thực sự nuốt không trôi cơn giận này.
Nghĩ đến lời chị Tô vừa dặn dò, cậu bé lấy hết can đảm kể lại đầu đuôi sự việc.
“Kẹo hồ lô là cháu mua cho em gái, không phải trộm, chúng thấy thì đòi, cháu không cho thì vu cho cháu là trộm, không chỉ cướp kẹo hồ lô của chúng cháu mà còn đánh chúng cháu.”
Nghe xong lời giải thích của Diệp Tiểu Vũ, Chu Cận Xuyên tức giận liếc nhìn chị Lưu và hai đứa trẻ đứng sau cô ta.
“Cường Cường, Lượng Lượng, có phải như vậy không?”
Hai đứa trẻ bình thường sợ nhất là Chu Cận Xuyên, vốn chỉ là về nhà mách lẻo với ba mẹ, để họ sau này tìm cách trừng phạt Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn để trả thù cho chúng.
Không ngờ mẹ chúng thấy hai đứa bị gãy răng, nhất định phải đến đây gây rối.
Bây giờ bị Chu Cận Xuyên nhìn chằm chằm như vậy, làm gì còn dám ngẩng đầu lên.
Chị Lưu có tính cách chanh chua, thấy hai đứa trẻ sợ hãi.
Cô ta lại bước lên một bước: “Đoàn trưởng Chu, vừa rồi tôi cũng đã nói rồi, hai đứa trẻ này bây giờ nói dối thành quen, lời chúng nói không đáng tin đâu, răng của Cường Cường và Lượng Lượng bị đánh gãy là bằng chứng rõ ràng!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.