Thập Niên 80: Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước
Chương 15:
Nịnh Mông Nữ Hài
29/10/2023
----
Mà Hoàng Như nhìn thấy, trong lòng thất vọng không thôi, gọi thẳng Vương Mai phá sản, oán giận nói:
"Khi còn bé cô và lão thầy thuốc kia có quan hệ rất tốt, sẽ không nể tình mà để cho ông ta lời một chút chứ?"
Vương Mai không để ý tới tiếng lải nhải của đối phương, nể tình? Đưa tiền rồi giả bộ đáng thương cho Hoàng Như xem, không thể nào.
Lần này trọng sinh, Vương Mai thật muốn tránh xa người nhà họ Vương, sau đó trả thù hai người Hứa Nhất Ngưng và Vương Cương.
Tưởng tượng như vậy đã thấy tốt đẹp bao nhiêu, nhưng hiện thực lại có bấy nhiêu tàn khốc. Là con dâu nuôi từ nhỏ không biết cha mẹ là ai, bị quản thúc gắt gao, chỉ có thể binh đến tướng đỡ nước đến đất chặn.
Buổi tối, đèn dầu trong phòng phát ra ánh sáng chập chờn như ẩn như hiện, sắc mặt Vương Mai không chút thay đổi lấy từ trong ngăn tủ chăn đệm ra trải trên mặt đất, cô không muốn tiếp xúc thân thể với Vương Cương.
Có trời mới biết, đối phương đi lòng vòng trước mặt cô, Vương Mai cố gắng kiềm chế cơn giận đến mức nào.
Vương Cương từ bên ngoài vào, dáng người lộ ra một vẻ phiền não, nhìn thấy động tác của Vương Mai thì mất hứng nói:
"Cô đang làm trò gì thế?"
Vương Mai điều chỉnh lại biểu cảm, vẻ mặt hiểu được biểu cảm của đối phương, nói:
"Anh Cương Tử, em biết anh nặng tình, anh yên tâm, em ngủ dưới đất, anh ngủ trên giường.”
Ánh sáng làm nổi bật khuôn mặt dịu dàng của Vương Mai, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay động lòng người hơn bình thường vài phần.
Nghĩ đến cảnh tượng lúc trước ở trong đống cỏ khô nhìn thấy người khác, cổ họng Vương Cương không khỏi khẽ động, phun ra một ngọn lửa, dù sao thì cô cũng đã thành người của anh ta. Nếu không chiếm được Hứa Nhất Ngưng thì cũng chỉ có thể dùng tạm thôi.
Vương Mai là con dâu nuôi từ nhỏ của nhà họ Vương, căn bản không cần phải giữ phép tắc, anh ta muốn làm thì làm. Vương Cương như là một người có tiền, lấy thái độ bố thí, sai khiến nói:
"Nếu cưới cô rồi thì cô là người đàn bà của tôi, lên giường!"
Sự phẫn nộ dâng trào không có chỗ phát tiết, ánh mắt Vương Cương sâu kín nhìn chằm chằm vào thân thể Vương Mai.
Thân thể Vương Mai phản ứng thành thật run lên, thật ghê tởm.
Rõ ràng là khinh thường cô, ngoài miệng nhớ thương người phụ nữ khác, nhưng chạm vào cô thì vẫn chạm vào cô.
Nếu chỉ là như thế thì thôi thì Vương Mai ở trong mắt đối phương chỉ là một người giúp việc, làm sao để ý cảm nhận của cô, chỉ biết phát tiết ở trên người cô.
"Không được, đêm qua anh ghét bỏ em ngủ dưới đất rồi, lỡ như lại..."
Vương Mai lắc đầu: "Anh Cương Tử đây là phản ứng bản năng của cơ thể anh, anh cảm thấy không xứng với đồng chí Nhất Ngưng."
“Anh Cương Tử thật nặng tình, em rất bội phục anh.”
Vẻ mặt Vương Mai nghiêm túc:
“Tình cảm của anh đối với đồng chí Nhất Ngưng quả nhiên không phải chỉ nói mồm mà thôi. Yên tâm, chuyện em ngủ dưới đất tuyệt đối giữ sẽ bí mật với tất cả mọi người mà.”
Mà Hoàng Như nhìn thấy, trong lòng thất vọng không thôi, gọi thẳng Vương Mai phá sản, oán giận nói:
"Khi còn bé cô và lão thầy thuốc kia có quan hệ rất tốt, sẽ không nể tình mà để cho ông ta lời một chút chứ?"
Vương Mai không để ý tới tiếng lải nhải của đối phương, nể tình? Đưa tiền rồi giả bộ đáng thương cho Hoàng Như xem, không thể nào.
Lần này trọng sinh, Vương Mai thật muốn tránh xa người nhà họ Vương, sau đó trả thù hai người Hứa Nhất Ngưng và Vương Cương.
Tưởng tượng như vậy đã thấy tốt đẹp bao nhiêu, nhưng hiện thực lại có bấy nhiêu tàn khốc. Là con dâu nuôi từ nhỏ không biết cha mẹ là ai, bị quản thúc gắt gao, chỉ có thể binh đến tướng đỡ nước đến đất chặn.
Buổi tối, đèn dầu trong phòng phát ra ánh sáng chập chờn như ẩn như hiện, sắc mặt Vương Mai không chút thay đổi lấy từ trong ngăn tủ chăn đệm ra trải trên mặt đất, cô không muốn tiếp xúc thân thể với Vương Cương.
Có trời mới biết, đối phương đi lòng vòng trước mặt cô, Vương Mai cố gắng kiềm chế cơn giận đến mức nào.
Vương Cương từ bên ngoài vào, dáng người lộ ra một vẻ phiền não, nhìn thấy động tác của Vương Mai thì mất hứng nói:
"Cô đang làm trò gì thế?"
Vương Mai điều chỉnh lại biểu cảm, vẻ mặt hiểu được biểu cảm của đối phương, nói:
"Anh Cương Tử, em biết anh nặng tình, anh yên tâm, em ngủ dưới đất, anh ngủ trên giường.”
Ánh sáng làm nổi bật khuôn mặt dịu dàng của Vương Mai, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay động lòng người hơn bình thường vài phần.
Nghĩ đến cảnh tượng lúc trước ở trong đống cỏ khô nhìn thấy người khác, cổ họng Vương Cương không khỏi khẽ động, phun ra một ngọn lửa, dù sao thì cô cũng đã thành người của anh ta. Nếu không chiếm được Hứa Nhất Ngưng thì cũng chỉ có thể dùng tạm thôi.
Vương Mai là con dâu nuôi từ nhỏ của nhà họ Vương, căn bản không cần phải giữ phép tắc, anh ta muốn làm thì làm. Vương Cương như là một người có tiền, lấy thái độ bố thí, sai khiến nói:
"Nếu cưới cô rồi thì cô là người đàn bà của tôi, lên giường!"
Sự phẫn nộ dâng trào không có chỗ phát tiết, ánh mắt Vương Cương sâu kín nhìn chằm chằm vào thân thể Vương Mai.
Thân thể Vương Mai phản ứng thành thật run lên, thật ghê tởm.
Rõ ràng là khinh thường cô, ngoài miệng nhớ thương người phụ nữ khác, nhưng chạm vào cô thì vẫn chạm vào cô.
Nếu chỉ là như thế thì thôi thì Vương Mai ở trong mắt đối phương chỉ là một người giúp việc, làm sao để ý cảm nhận của cô, chỉ biết phát tiết ở trên người cô.
"Không được, đêm qua anh ghét bỏ em ngủ dưới đất rồi, lỡ như lại..."
Vương Mai lắc đầu: "Anh Cương Tử đây là phản ứng bản năng của cơ thể anh, anh cảm thấy không xứng với đồng chí Nhất Ngưng."
“Anh Cương Tử thật nặng tình, em rất bội phục anh.”
Vẻ mặt Vương Mai nghiêm túc:
“Tình cảm của anh đối với đồng chí Nhất Ngưng quả nhiên không phải chỉ nói mồm mà thôi. Yên tâm, chuyện em ngủ dưới đất tuyệt đối giữ sẽ bí mật với tất cả mọi người mà.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.