Thập Niên 80: Thủ Trưởng, Ôm Một Cái!
Chương 3: Giống Nhau Như Đúc
Thanh Tri Hứa
22/12/2022
Khương Tuệ Ninh nhận mệnh bò dậy khỏi giường, lúc đổi áo ngủ, nhéo chất liệu vải quen thuộc của quần áo làm giữa mày cô nhảy một chút, sau đó lập tức tìm kiếm trong phòng ngủ.
Cô đang mặc áo ngủ của mình chứng tỏ cô đã xuyên cả người lại đây, diện mạo của nguyên chủ có giống với cô hay không? Nếu như không giống thì không phải sẽ xong đời à?
Chỉ là căn phòng to như vậy mà lại không có một tấm ảnh chụp nào về nguyên chủ cả, không phải mới tân hôn sao? Thế mà lại không chụp một tấm ảnh kết hôn nào?
Khương Tuệ Ninh rốt cuộc cũng không phải nguyên thân, thật nhiều ký ức đều không có, trừ bỏ những điều trong sách viết thì cô không hề có một chút ấn tượng nào cả, nhịn không được mà cảm thấy hoảng hốt.
Lục tung một hồi lâu, rốt cuộc cũng tìm được một tấm ảnh đen trắng ở trong rương hành lý của nguyên chủ.
Cô nhìn thoáng qua, lại cầm ảnh chụp đứng ở trước cái gương bên cạnh tủ quần áo để soi, không ngờ diện mạo của nguyên chủ và cô lại giống nhau như đúc, ngay cả cái nốt ruồi nhỏ ở dưới khóe mắt kia cũng giống nhau.
Nhưng mà cô nhớ rõ trong sách nguyên chủ mới mười tám, còn cô lại là người đã 26 tuổi, vì sao thoạt nhìn lại giống nhau như đúc nhỉ?
Khương Tuệ Ninh nhịn không được để sát vào gương xem một cái, làn da của cô hình như có chút không giống nhau, bởi vì cô hay cười nên xuất hiện nếp nhăn ở đuôi mắt cũng biến mất không thấy, mặc kệ có muốn tin hay không thì có thể cô đã quay về trạng thái lúc 18 tuổi rồi.
Cô nhịn không được lại xoa nhẹ mặt mình hai cái, mấy từ như vô cùng mịn màng, trắng nõn trơn mịn không phải chính là dùng để hình dung cô của hiện tại sao?
Không phải Khương Tuệ Ninh nói khoác nhưng cô thật sự thuộc những người có diện mạo đẹp, ngay cả lão sư của cô cũng nói là với diện mạo của cô không nên học ở đại học của bọn họ mà nên đi học ở học viện Điện Ảnh bên cạnh.
Không nghĩ tới xuyên sách còn có thể làm cho cô trở nên trẻ hơn, Khương Tuệ Ninh thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, tuy rằng trên mạng mỗi ngày đều nói cái gì mà năm tháng cũng không đánh bại được mỹ nhân, nhưng có ai không muốn mình mãi mười tám tuổi chứ.
Mấu chốt là hiện tại cô còn trẻ mà đã lên làm vợ quan lớn…… Tuy rằng người chồng quyền cao chức trọng thường xuyên không trở về nhà, đêm tân hôn không thèm để ý tới cô vợ nhỏ liền vội vàng rời đi.
A…… Nhưng mà trong nhà có để lại dì giúp việc chăm sóc cuộc sống hằng ngày của cô, trên tủ đầu giường có để tiền giấy, đừng nói ở thập niên 70, dù là đặt ở thời đại của cô thì cuộc sống này cũng thuộc loại cao cấp rồi.
Mà cô chỉ cần làm cho người chồng có địa vị cao của mình không chết thì có thể sống cuộc sống tốt đẹp này trong một thời gian dài, việc này nhẹ nhàng hơn việc đấu trí đấu dũng với nhà tư bản gấp bao nhiêu lần?
Cô đang mặc áo ngủ của mình chứng tỏ cô đã xuyên cả người lại đây, diện mạo của nguyên chủ có giống với cô hay không? Nếu như không giống thì không phải sẽ xong đời à?
Chỉ là căn phòng to như vậy mà lại không có một tấm ảnh chụp nào về nguyên chủ cả, không phải mới tân hôn sao? Thế mà lại không chụp một tấm ảnh kết hôn nào?
Khương Tuệ Ninh rốt cuộc cũng không phải nguyên thân, thật nhiều ký ức đều không có, trừ bỏ những điều trong sách viết thì cô không hề có một chút ấn tượng nào cả, nhịn không được mà cảm thấy hoảng hốt.
Lục tung một hồi lâu, rốt cuộc cũng tìm được một tấm ảnh đen trắng ở trong rương hành lý của nguyên chủ.
Cô nhìn thoáng qua, lại cầm ảnh chụp đứng ở trước cái gương bên cạnh tủ quần áo để soi, không ngờ diện mạo của nguyên chủ và cô lại giống nhau như đúc, ngay cả cái nốt ruồi nhỏ ở dưới khóe mắt kia cũng giống nhau.
Nhưng mà cô nhớ rõ trong sách nguyên chủ mới mười tám, còn cô lại là người đã 26 tuổi, vì sao thoạt nhìn lại giống nhau như đúc nhỉ?
Khương Tuệ Ninh nhịn không được để sát vào gương xem một cái, làn da của cô hình như có chút không giống nhau, bởi vì cô hay cười nên xuất hiện nếp nhăn ở đuôi mắt cũng biến mất không thấy, mặc kệ có muốn tin hay không thì có thể cô đã quay về trạng thái lúc 18 tuổi rồi.
Cô nhịn không được lại xoa nhẹ mặt mình hai cái, mấy từ như vô cùng mịn màng, trắng nõn trơn mịn không phải chính là dùng để hình dung cô của hiện tại sao?
Không phải Khương Tuệ Ninh nói khoác nhưng cô thật sự thuộc những người có diện mạo đẹp, ngay cả lão sư của cô cũng nói là với diện mạo của cô không nên học ở đại học của bọn họ mà nên đi học ở học viện Điện Ảnh bên cạnh.
Không nghĩ tới xuyên sách còn có thể làm cho cô trở nên trẻ hơn, Khương Tuệ Ninh thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, tuy rằng trên mạng mỗi ngày đều nói cái gì mà năm tháng cũng không đánh bại được mỹ nhân, nhưng có ai không muốn mình mãi mười tám tuổi chứ.
Mấu chốt là hiện tại cô còn trẻ mà đã lên làm vợ quan lớn…… Tuy rằng người chồng quyền cao chức trọng thường xuyên không trở về nhà, đêm tân hôn không thèm để ý tới cô vợ nhỏ liền vội vàng rời đi.
A…… Nhưng mà trong nhà có để lại dì giúp việc chăm sóc cuộc sống hằng ngày của cô, trên tủ đầu giường có để tiền giấy, đừng nói ở thập niên 70, dù là đặt ở thời đại của cô thì cuộc sống này cũng thuộc loại cao cấp rồi.
Mà cô chỉ cần làm cho người chồng có địa vị cao của mình không chết thì có thể sống cuộc sống tốt đẹp này trong một thời gian dài, việc này nhẹ nhàng hơn việc đấu trí đấu dũng với nhà tư bản gấp bao nhiêu lần?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.