Chương 6: Thể Diện Quan Trọng Nhất
Khương Ti Chử Tửu
28/06/2022
Ồ... đây chính là thập niên 80, nghiêm trị năm ngoái mới kết thúc, ông ta dám nói trên mình có người?
Lúc này điện thoại báo cảnh sát đã kết nối, đầu dây bên kia là một giọng nam trung niên khàn khàn: "Đồn công an Liên Hoa xin nghe."
Ủa? Sao giọng nói này có chút quen thuộc, giống với giọng của cha nguyên thân.
Lúc này Diệp Thu Thu mới nhớ ra, cha của nguyên thân chính là phó đồn công an Liên Hoa, Diệp Trường An.
Diệp Thu Thu kể lại sơ lược tình hình vào điện thoại: "Từ Thúy Liên muốn bán con, đám buôn người đã trả tiền, người và tang vật đều ở đây rồi, các chú mau đến bắt người đi."
Từ Thúy Liên ở bên cạnh hô lên: "Bố ơi, bố đừng nghe em nói, con đang giới thiệu đối tượng cho em đây, người ta nhìn trúng em ấy, đồng ý trả năm nghìn tiền sính lễ, tuyệt đối không phải là buôn bán người."
Chị ta có lòng tốt, em chồng đúng là đồ vô ơn, còn nói chị ta buôn bán người, biết thế đã không giới thiệu đối tượng cho nó, để nó cả đời không ai thèm lấy.
Nhưng Từ Thúy Liên không lo Diệp Thu Thu sẽ báo cảnh sát, bố chồng mình chính là phó đồn công an ở khu này, đợi ông đồn trưởng về hưu, thì bố chồng sẽ thay ghế, không lo, Diệp Trường An sẽ không cho công an đến làm lớn chuyện xấu trong nhà đâu.
Diệp Trường An nghe con dâu nói đưa con gái đến trung tâm môi giới hôn nhân, trong lòng rất tức giận, vợ và con dâu quá xằng bậy, lừa bán con gái mình, trước mặt đồng nghiệp ông ta cũng không còn mặt mũi mà làm lãnh đạo nữa.
Tuy không phải con ruột, nhưng bản thân con gái mình không biết, Diệp Trường An cũng định bụng tạm thời sẽ không vạch trần, tốt nhất là nó cả đời không biết.
Diệp Trường An khuyên vài câu: "Con, mẹ và chị dâu con không đúng, nhưng đây là chuyện xấu trong nhà, đến đồn công an thì quá mất mặt, con về nhà trước đi. Bao giờ bố tan làm về nhà chúng ta cùng bàn bạc."
Diệp Thu Thu lạnh cả người, cha của nguyên thân vào thời khắc mấu chốt, vì mặt mũi của mình mà mặc kệ con gái ruột, từ hôn không ra mặt, bị kéo đến trung tâm môi giới hôn nhân bán với giá năm nghìn tệ cũng không ra mặt, ông ta không xứng làm bố.
Diệp Thu Thu gắng gượng: "Không được, Từ Thúy Liên đang buôn bán người với người khác, đồn công an của bố phải cho người đứng ra xử lý."
Diệp Trường An không vui, ông ta có thể hiểu được sự tức giận trong lòng con gái, nhưng cô không thể suy nghĩ vì đại cục chút sao?
Lúc này điện thoại báo cảnh sát đã kết nối, đầu dây bên kia là một giọng nam trung niên khàn khàn: "Đồn công an Liên Hoa xin nghe."
Ủa? Sao giọng nói này có chút quen thuộc, giống với giọng của cha nguyên thân.
Lúc này Diệp Thu Thu mới nhớ ra, cha của nguyên thân chính là phó đồn công an Liên Hoa, Diệp Trường An.
Diệp Thu Thu kể lại sơ lược tình hình vào điện thoại: "Từ Thúy Liên muốn bán con, đám buôn người đã trả tiền, người và tang vật đều ở đây rồi, các chú mau đến bắt người đi."
Từ Thúy Liên ở bên cạnh hô lên: "Bố ơi, bố đừng nghe em nói, con đang giới thiệu đối tượng cho em đây, người ta nhìn trúng em ấy, đồng ý trả năm nghìn tiền sính lễ, tuyệt đối không phải là buôn bán người."
Chị ta có lòng tốt, em chồng đúng là đồ vô ơn, còn nói chị ta buôn bán người, biết thế đã không giới thiệu đối tượng cho nó, để nó cả đời không ai thèm lấy.
Nhưng Từ Thúy Liên không lo Diệp Thu Thu sẽ báo cảnh sát, bố chồng mình chính là phó đồn công an ở khu này, đợi ông đồn trưởng về hưu, thì bố chồng sẽ thay ghế, không lo, Diệp Trường An sẽ không cho công an đến làm lớn chuyện xấu trong nhà đâu.
Diệp Trường An nghe con dâu nói đưa con gái đến trung tâm môi giới hôn nhân, trong lòng rất tức giận, vợ và con dâu quá xằng bậy, lừa bán con gái mình, trước mặt đồng nghiệp ông ta cũng không còn mặt mũi mà làm lãnh đạo nữa.
Tuy không phải con ruột, nhưng bản thân con gái mình không biết, Diệp Trường An cũng định bụng tạm thời sẽ không vạch trần, tốt nhất là nó cả đời không biết.
Diệp Trường An khuyên vài câu: "Con, mẹ và chị dâu con không đúng, nhưng đây là chuyện xấu trong nhà, đến đồn công an thì quá mất mặt, con về nhà trước đi. Bao giờ bố tan làm về nhà chúng ta cùng bàn bạc."
Diệp Thu Thu lạnh cả người, cha của nguyên thân vào thời khắc mấu chốt, vì mặt mũi của mình mà mặc kệ con gái ruột, từ hôn không ra mặt, bị kéo đến trung tâm môi giới hôn nhân bán với giá năm nghìn tệ cũng không ra mặt, ông ta không xứng làm bố.
Diệp Thu Thu gắng gượng: "Không được, Từ Thúy Liên đang buôn bán người với người khác, đồn công an của bố phải cho người đứng ra xử lý."
Diệp Trường An không vui, ông ta có thể hiểu được sự tức giận trong lòng con gái, nhưng cô không thể suy nghĩ vì đại cục chút sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.