(Thập Niên 80) Tiểu Tức Phụ Trọng Sinh
Chương 14:
Khương Ti Chử Tửu
21/07/2022
Ở huyện Kim Thuỷ trồng rất nhiều vải. Hàng năm từ giữa tháng năm đến tháng bẩy sẽ thu hoạch và đưa ra thị trường. Hiện tại đang giữa tháng năm, vì vậy mà những quả vải chín sớm đã lục tục bắt đầu được bán ra. Các nhà vườn trong huyện Kim Thuỷ đang cố gắng hái vải đưa đến trạm thu mua của huyện. Tô Minh Tây đi xe đến huyện Kim Thuỷ, rồi nhanh chóng chạy đến trạm thu mua hỏi thăm địa chỉ của cậu mình là Khương Khánh Phong.
Nhân viên trong trạm thu mua rất nhiệt tình, hôm nay vừa lúc Khương Khánh Phong cũng có ở bên trong, liền nhanh chóng gọi Khương Khánh Phong ra tới.
“Khương đại ca, anh đừng làm nữa, cháu gái bên ngoại đến tìm anh".
"Không phải cái đồ không có lương tâm chê nghèo yêu giàu kia, cô ta có đến nhờ thì tôi cũng không giúp gọi người”.
“Thật sự là không phải đứa cháu trước kia của anh, mà là một cô bé từ trong thành tới, con bé trắng trẻo, sạch sẽ, rất xinh đẹp, anh ra ngoài nhìn sẽ biết”.
Đều nói cháu ngoại giống cậu, Tô Minh Tây cùng Khương Khánh Phong lớn lên có ba bốn phân giống nhau. Khương Khánh Phong hồi trẻ có tiếng là một nam tử đẹp trai ở trong huyện Kim Thuỷ này. Nhưng tính cách lại cực kỳ bướng bỉnh, ông từ chối kết thân với thiên kim tiểu thư, khăng khăng cưới bằng được cô gái trong thôn đã đính hôn từ nhỏ.
Đời trước lúc cô bị ngồi tù, cầu cùng mẹ đi khắp nơi kêu oan cho cô. Sau đó bị Tô Đại Hanh sai người đánh rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ từ bỏ.
Tô Minh Tây nhìn của cậu mình, một cảm giác thân thiết tràn ở trong lòng.
Trong lòng nhớ đến đời trước, người cậu này của mình vất vả như vậy, Tô Minh Tây liền nghẹn ngào. Cô muốn tìm cậu để nói rõ ràng mọi việc ở Nham Thành.
“Cậu, Nhiêu Lệ Hoa nói với cháu Thư Đại Hanh là em họ, còn sắp xếp cho cô ta ở lại nhà của Tô gia. Hơn nữa bà ta còn bắt cháu làm trâu làm ngựa cho mẹ con nhà đó. Cháu nghe được mấy người đó nói chuyện với nhau, Thư gia cầm của Nhiêu Lệ Hoạ hai trăm đồng, liền đã đáp ứng bán cháu cho Nhiêu Lệ Hoa. Hôm nay là cháu trộm chạy về đây”.
Nhân viên trong trạm thu mua rất nhiệt tình, hôm nay vừa lúc Khương Khánh Phong cũng có ở bên trong, liền nhanh chóng gọi Khương Khánh Phong ra tới.
“Khương đại ca, anh đừng làm nữa, cháu gái bên ngoại đến tìm anh".
"Không phải cái đồ không có lương tâm chê nghèo yêu giàu kia, cô ta có đến nhờ thì tôi cũng không giúp gọi người”.
“Thật sự là không phải đứa cháu trước kia của anh, mà là một cô bé từ trong thành tới, con bé trắng trẻo, sạch sẽ, rất xinh đẹp, anh ra ngoài nhìn sẽ biết”.
Đều nói cháu ngoại giống cậu, Tô Minh Tây cùng Khương Khánh Phong lớn lên có ba bốn phân giống nhau. Khương Khánh Phong hồi trẻ có tiếng là một nam tử đẹp trai ở trong huyện Kim Thuỷ này. Nhưng tính cách lại cực kỳ bướng bỉnh, ông từ chối kết thân với thiên kim tiểu thư, khăng khăng cưới bằng được cô gái trong thôn đã đính hôn từ nhỏ.
Đời trước lúc cô bị ngồi tù, cầu cùng mẹ đi khắp nơi kêu oan cho cô. Sau đó bị Tô Đại Hanh sai người đánh rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ từ bỏ.
Tô Minh Tây nhìn của cậu mình, một cảm giác thân thiết tràn ở trong lòng.
Trong lòng nhớ đến đời trước, người cậu này của mình vất vả như vậy, Tô Minh Tây liền nghẹn ngào. Cô muốn tìm cậu để nói rõ ràng mọi việc ở Nham Thành.
“Cậu, Nhiêu Lệ Hoa nói với cháu Thư Đại Hanh là em họ, còn sắp xếp cho cô ta ở lại nhà của Tô gia. Hơn nữa bà ta còn bắt cháu làm trâu làm ngựa cho mẹ con nhà đó. Cháu nghe được mấy người đó nói chuyện với nhau, Thư gia cầm của Nhiêu Lệ Hoạ hai trăm đồng, liền đã đáp ứng bán cháu cho Nhiêu Lệ Hoa. Hôm nay là cháu trộm chạy về đây”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.