(Thập Niên 80) Tiểu Tức Phụ Trọng Sinh
Chương 32:
Khương Ti Chử Tửu
23/07/2022
Đinh Phú Hải cười nhạo: “xe này trọng tải lớn, tới 4,5 tấn, cũng không phải là xe đạp. Hắn mới sờ soạng vào xe có ba ngày thì ai dám ngồi cùng xe với hắn. Không tin lão Tiết ông đi tìm người thử xem, nếu không tìm thấy người thì đừn chậm trễ thời gian của đội. Tốt nhất vẫn là để tổ hai của tôi tới phụ trách đi”.
Tô Minh Tây vừa lúc phải về huyện Kim Thủy, liền đứng ra nói: “Tôi dám, trước đó tôi cũng đã làm phụ xe, tuyến đường đi Kim Thuỷ này cũng đã cùng tổ trưởng Tiết chạy một chuyến rồi, tôi nhớ rõ đường đi cùng tình hình giao thông, để tôi dẫn đường cho Vệ Bình Xuyên”.
Đinh Phú Hải vẫn không đồng ý, lấy lý do xe chở theo hàng hoá là năm tấn, phí tổn liền hơn một ngàn đồng, nếu trên đường gặp sự cố hỏng hóc hay là hàng hoá bị xảy ra vấn đề thì phải làm sao? Vẫn là nên an bài tài xế có kinh nghiệm là tốt nhất.
Bọn họ cãi nhau vẫn không giải quyết đươc vấn đề liền kéo nhau lên văn phòng của đội trưởng đại đội. Tô Minh Tây chỉ có thể chờ ở bên ngoài, xui xẻo còn đụng phải Thư Đại Hanh theo xe trở về đội.
Đời trước Thư Đại Hanh lấy thân phận em họ ở lại Tô gia, khi Nhiêu Lệ Hoa gãy xương liền thay thế Tô Minh Tây làm công việc ở đội xe. Hơn nữa cô ta còn xảo diệu tránh được rất nhiều chuyện xảy ra sau này.
Tô Minh Tây sau khi ra tù đã gặp lại cô ta, nhưng lúc đó là ở hình dạng a phiêu. Vì vậy mà cô có thể thấy rõ được Thư Đại Hanh là người xuyên sách, cô ta đã nghiên cứu tất cả các vấn đề, nhặt được rất nhiều của hời.
Còn Thư Đại Hanh mà Khương Huệ Lan chăm sóc yêu thương mười tám năm kia không biết như thế nào rồi, nếu cô ấy có được cơ hội trọng sinh thì cô hy vọng cô ấy có được một cơ thể khoẻ mạnh, trí lực bình thường.
Tô Minh Tây nhìn thấy Thư Đại Hanh ở đối diện thực sự không thích một chút nào, đang định tránh đi thì cô ta lại chạy tới chỗ này.
“Minh Tây, tôi nghe nói cô muốn cùng đoàn xe tới Nham Thành bán quả vải, tôi có lời muốn nói với cô”.
Tô Minh Tây còn phải chờ kết quả cuộc họp của đoàn xe vì vậy tránh không được cô ta, đành phải đứng lại, đơn giản đáp lời : “Cô muốn nói cái gì?”
Tô Minh Tây vừa lúc phải về huyện Kim Thủy, liền đứng ra nói: “Tôi dám, trước đó tôi cũng đã làm phụ xe, tuyến đường đi Kim Thuỷ này cũng đã cùng tổ trưởng Tiết chạy một chuyến rồi, tôi nhớ rõ đường đi cùng tình hình giao thông, để tôi dẫn đường cho Vệ Bình Xuyên”.
Đinh Phú Hải vẫn không đồng ý, lấy lý do xe chở theo hàng hoá là năm tấn, phí tổn liền hơn một ngàn đồng, nếu trên đường gặp sự cố hỏng hóc hay là hàng hoá bị xảy ra vấn đề thì phải làm sao? Vẫn là nên an bài tài xế có kinh nghiệm là tốt nhất.
Bọn họ cãi nhau vẫn không giải quyết đươc vấn đề liền kéo nhau lên văn phòng của đội trưởng đại đội. Tô Minh Tây chỉ có thể chờ ở bên ngoài, xui xẻo còn đụng phải Thư Đại Hanh theo xe trở về đội.
Đời trước Thư Đại Hanh lấy thân phận em họ ở lại Tô gia, khi Nhiêu Lệ Hoa gãy xương liền thay thế Tô Minh Tây làm công việc ở đội xe. Hơn nữa cô ta còn xảo diệu tránh được rất nhiều chuyện xảy ra sau này.
Tô Minh Tây sau khi ra tù đã gặp lại cô ta, nhưng lúc đó là ở hình dạng a phiêu. Vì vậy mà cô có thể thấy rõ được Thư Đại Hanh là người xuyên sách, cô ta đã nghiên cứu tất cả các vấn đề, nhặt được rất nhiều của hời.
Còn Thư Đại Hanh mà Khương Huệ Lan chăm sóc yêu thương mười tám năm kia không biết như thế nào rồi, nếu cô ấy có được cơ hội trọng sinh thì cô hy vọng cô ấy có được một cơ thể khoẻ mạnh, trí lực bình thường.
Tô Minh Tây nhìn thấy Thư Đại Hanh ở đối diện thực sự không thích một chút nào, đang định tránh đi thì cô ta lại chạy tới chỗ này.
“Minh Tây, tôi nghe nói cô muốn cùng đoàn xe tới Nham Thành bán quả vải, tôi có lời muốn nói với cô”.
Tô Minh Tây còn phải chờ kết quả cuộc họp của đoàn xe vì vậy tránh không được cô ta, đành phải đứng lại, đơn giản đáp lời : “Cô muốn nói cái gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.