(Thập Niên 80) Tiểu Tức Phụ Trọng Sinh
Chương 40:
Khương Ti Chử Tửu
23/07/2022
“Minh Tây, cháu cũng thật có khả năng.”
Tô Minh Tây được mợ khen mà ngượng ngùng, nói: “Cũng là do vận khí của cháu tốt, năm nay bên Vận Thâu đến thu mua vải là tổ ba của chú Tiết nên mới dễ dàng như vậy”.
Nếu là tổ khác, cô liền không thể dễ dàng nói chuyện như vậy.
Vệ Bình Xuyên hôm nay được chạy tuyến Kim Thuỷ, nếu đến chiều có thể thuận lợi về đến Nham Thành thì về sau cô chính là tới lui cùng xe với hắn. Tô Minh Tây cũng đem chuyện này nói rõ ràng với mẹ cùng cậu.
“Vệ Bình Xuyên vào tổ ba, năm nay vừa lúc chính là tổ ba chạy tuyến đến huyện Kim Thuỷ, vì vậy mà hai tháng này con chính là ngồi xe với anh ta”.
Hồi trước Khương gia có hiểu lầm về Vệ Bình Xuyên, còn hoài nghi tinh thần của hắn có vấn đề. Hiện tại Tô Minh Tây đã làm rõ ràng mọi chuyện, là hắn ta có khả năng nằm mơ nhìn thấy người khác tử vong, tuy rằng ly kỳ, nhưng cũng vì vậy mà đã cứu được con gái, cháu gái của nhà mình.
Khương Huệ Lan cùng em trai liền thương lượng với nhau : “Ngày mai chị sẽ vào huyện thành nói lời xin lỗi với Lịch Đông Cúc. Cũng là do chúng ta trước kia hiểu lầm con trai của cô ấy”.
Khương Khánh Phong cũng gật đầu tán thành: “Là do thằng bé nằm mơ mới thấy được những thứ đó, hơn nữa tâm còn thiện lương, muốn cứu người, không muốn để cho người khác chết như vậy”.
Tô Minh Tây không biết hai bà mẹ nói chuyện với nhau như thế nào, nhưng ngày hôm sau cô nhìn trên mặt Vệ Bình Xuyên cũng không thấy được cái gì, hắn trông hoàn toàn chẳng có gì biến hoá.
Nhưng Tô Minh Tây lại quyên mất, Vệ Bình Xuyên là mỗi ngày chạy một chuyến từ Nham Thành đến Kim Thuỷ. Sau giờ sáng hăn sẽ xuất phát từ Nham Thành, giữa trưa đến Kim Thuỷ nhận hàng hoá, mười hai giừo rưỡi lại lên xe trở về, đến sáu giờ chiều về tới Nham Thành. Như vậy buổi tối hắn là ở Nham Thành nha.
Tô Minh Tây là cách một ngày đi một lần, buổi tối ở lại nhà khách tại Nham Thành ở một đêm, ngày hôm sau sáng sớm sáu giờ đến đội xe đi nhờ xe về Kim Thành. Giữa trưa về đến nhà nghỉ ngơi nửa ngày, ngày hôm sau giữa trưa lại mang theo quả vải tiếp tục đi Nham Thành.
Tô Minh Tây được mợ khen mà ngượng ngùng, nói: “Cũng là do vận khí của cháu tốt, năm nay bên Vận Thâu đến thu mua vải là tổ ba của chú Tiết nên mới dễ dàng như vậy”.
Nếu là tổ khác, cô liền không thể dễ dàng nói chuyện như vậy.
Vệ Bình Xuyên hôm nay được chạy tuyến Kim Thuỷ, nếu đến chiều có thể thuận lợi về đến Nham Thành thì về sau cô chính là tới lui cùng xe với hắn. Tô Minh Tây cũng đem chuyện này nói rõ ràng với mẹ cùng cậu.
“Vệ Bình Xuyên vào tổ ba, năm nay vừa lúc chính là tổ ba chạy tuyến đến huyện Kim Thuỷ, vì vậy mà hai tháng này con chính là ngồi xe với anh ta”.
Hồi trước Khương gia có hiểu lầm về Vệ Bình Xuyên, còn hoài nghi tinh thần của hắn có vấn đề. Hiện tại Tô Minh Tây đã làm rõ ràng mọi chuyện, là hắn ta có khả năng nằm mơ nhìn thấy người khác tử vong, tuy rằng ly kỳ, nhưng cũng vì vậy mà đã cứu được con gái, cháu gái của nhà mình.
Khương Huệ Lan cùng em trai liền thương lượng với nhau : “Ngày mai chị sẽ vào huyện thành nói lời xin lỗi với Lịch Đông Cúc. Cũng là do chúng ta trước kia hiểu lầm con trai của cô ấy”.
Khương Khánh Phong cũng gật đầu tán thành: “Là do thằng bé nằm mơ mới thấy được những thứ đó, hơn nữa tâm còn thiện lương, muốn cứu người, không muốn để cho người khác chết như vậy”.
Tô Minh Tây không biết hai bà mẹ nói chuyện với nhau như thế nào, nhưng ngày hôm sau cô nhìn trên mặt Vệ Bình Xuyên cũng không thấy được cái gì, hắn trông hoàn toàn chẳng có gì biến hoá.
Nhưng Tô Minh Tây lại quyên mất, Vệ Bình Xuyên là mỗi ngày chạy một chuyến từ Nham Thành đến Kim Thuỷ. Sau giờ sáng hăn sẽ xuất phát từ Nham Thành, giữa trưa đến Kim Thuỷ nhận hàng hoá, mười hai giừo rưỡi lại lên xe trở về, đến sáu giờ chiều về tới Nham Thành. Như vậy buổi tối hắn là ở Nham Thành nha.
Tô Minh Tây là cách một ngày đi một lần, buổi tối ở lại nhà khách tại Nham Thành ở một đêm, ngày hôm sau sáng sớm sáu giờ đến đội xe đi nhờ xe về Kim Thành. Giữa trưa về đến nhà nghỉ ngơi nửa ngày, ngày hôm sau giữa trưa lại mang theo quả vải tiếp tục đi Nham Thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.