Thập Niên 80: Tôi Được Hán Tử Cưng Chiều
Chương 26: Cơn Tức Giận Của Anh!
Thủy Vân Vụ
14/11/2023
Chỉ nghe Thẩm Vệ Châu hừ lạnh một tiếng, trách mắng: “Tiểu Dương, cậu học ở đâu đấy, không đứng đắn.”
“Trưởng khoa, có đôi khi tại anh đứng đắn quá đấy, rõ ràng mới hơn hai mươi tuổi, mà đã già dặn thế rồi.”
Tiểu Dương lắc đầu thở dài, vụng trộm so sánh, nhìn chân dài của khoa trưởng đều sắp đến ngực mình, trong lòng rơi lệ.
Rõ ràng trưởng khoa bọn họ dáng vẻ cao lớn tuấn tú, điều kiện cũng tốt, nhưng chính bởi vì tính cách lạnh lùng như thế, mới làm cho các đồng chí nữ trong xưởng kính trọng nhưng không gần gũi.
Thẩm Vệ Châu lạnh lùng mắng: “Câm miệng lại.”
Tiểu Dương ngoan ngoãn ngậm miệng, sau đó lại nhìn thấy hai người kia đã quấn lấy nhau, hoảng sợ, nhịn không được nói: “Chuyện gì thế, ở trên đường cái lớn sao...”
Cũng không sợ bị bắt về tội lưu manh!
Thẩm Vệ Châu nghe vậy nhìn qua, xưa nay anh không cẩu thả nói cười, khó có được tức giận.
Cơn thịnh nộ hiện rõ trên mặt anh.
Chết tiệt!
Đường Mật vốn định băng qua đường, không ngờ Trương Kiến Dám làm loạn trên đường, hơn nữa còn da mặt dày yêu cầu cô quen hắn ta.
Hắn nói những lời nói vô sỉ này, khiến trong lòng Đường Mật dâng lên ý lạnh.
Đường Mật bị hắn giữ chặt cổ tay tránh thoát không được, không thể nhịn được nữa liền bắt đầu mắng:
“Nhìn cái cách ăn mặt giả tạo này đi, chắc chỉ được cái mác ngoài mà thôi, trong nhà ngay cả một tấm gương đàng hoàng cũng không có, bằng không trong lòng sao lại không tự biết à, dáng vẻ giống má khỉ miệng nhọn này cũng không biết xấu hổ lôi kéo dây dưa với đồng chí nữ ở trên đường phố, đừng làm nhau mất mặt.”
“Tôi khuyên anh nhanh chóng tìm một chỗ không có người làm soi gương lại mình, trước khi soi tôi đề nghị anh nên uống thêm thuốc trợ tim, bằng không bị dáng vẻ của mình dọa cho lại không có ai cứu anh.”
Trương Kiến bị cái miệng như súng máy của Đường Mật hung hăng mắng một trận, trực tiếp mắng cho hắn ta hoài nghi nhân sinh, đầu óc trống rỗng, sắc mặt cũng âm trầm.
Lần đầu tiên sinh ra hoài nghi về gương mặt của mình, hắn không tuấn tú sao?
Ngược lại phẫn nộ nói: “Cô đừng có lắm chuyện với ông đây, ông đây mỗi ngày trước khi ra ngoài đều sẽ soi gương, không chỉ soi trước khi ra ngoài, có việc không có việc gì đều sẽ soi gương, trước khi đi ngủ còn nhìn mặt mình mới ngủ.”
“Trình độ tuấn tú của ông đây đều được ông bà cô gì chú bác công khai chứng thực.”
Dứt lời Trương Kiến lại thay đổi khuôn mặt tươi cười, tiếp tục nói: “Cô cũng bớt nói dối đi, thích ông đây thì cứ nói thẳng, không cần phải thông qua loại nói dối này để hấp dẫn sự chú ý của anh trai.”
Trương Kiến mạnh mẽ tiêm cho mình liều trợ tim, dù sao những thứ khác cũng khó nói, chỉ riêng gương mặt quá mức tuấn tú này của mình hắn vẫn rất tự tin.
Dễ dàng phá vỡ sự tự tin mê hoặc của mình.
Đường Mật tức giận anh ách, nước trong quá thì không có cá, người đê hèn đúng là thiên hạ vô địch!
“Trưởng khoa, có đôi khi tại anh đứng đắn quá đấy, rõ ràng mới hơn hai mươi tuổi, mà đã già dặn thế rồi.”
Tiểu Dương lắc đầu thở dài, vụng trộm so sánh, nhìn chân dài của khoa trưởng đều sắp đến ngực mình, trong lòng rơi lệ.
Rõ ràng trưởng khoa bọn họ dáng vẻ cao lớn tuấn tú, điều kiện cũng tốt, nhưng chính bởi vì tính cách lạnh lùng như thế, mới làm cho các đồng chí nữ trong xưởng kính trọng nhưng không gần gũi.
Thẩm Vệ Châu lạnh lùng mắng: “Câm miệng lại.”
Tiểu Dương ngoan ngoãn ngậm miệng, sau đó lại nhìn thấy hai người kia đã quấn lấy nhau, hoảng sợ, nhịn không được nói: “Chuyện gì thế, ở trên đường cái lớn sao...”
Cũng không sợ bị bắt về tội lưu manh!
Thẩm Vệ Châu nghe vậy nhìn qua, xưa nay anh không cẩu thả nói cười, khó có được tức giận.
Cơn thịnh nộ hiện rõ trên mặt anh.
Chết tiệt!
Đường Mật vốn định băng qua đường, không ngờ Trương Kiến Dám làm loạn trên đường, hơn nữa còn da mặt dày yêu cầu cô quen hắn ta.
Hắn nói những lời nói vô sỉ này, khiến trong lòng Đường Mật dâng lên ý lạnh.
Đường Mật bị hắn giữ chặt cổ tay tránh thoát không được, không thể nhịn được nữa liền bắt đầu mắng:
“Nhìn cái cách ăn mặt giả tạo này đi, chắc chỉ được cái mác ngoài mà thôi, trong nhà ngay cả một tấm gương đàng hoàng cũng không có, bằng không trong lòng sao lại không tự biết à, dáng vẻ giống má khỉ miệng nhọn này cũng không biết xấu hổ lôi kéo dây dưa với đồng chí nữ ở trên đường phố, đừng làm nhau mất mặt.”
“Tôi khuyên anh nhanh chóng tìm một chỗ không có người làm soi gương lại mình, trước khi soi tôi đề nghị anh nên uống thêm thuốc trợ tim, bằng không bị dáng vẻ của mình dọa cho lại không có ai cứu anh.”
Trương Kiến bị cái miệng như súng máy của Đường Mật hung hăng mắng một trận, trực tiếp mắng cho hắn ta hoài nghi nhân sinh, đầu óc trống rỗng, sắc mặt cũng âm trầm.
Lần đầu tiên sinh ra hoài nghi về gương mặt của mình, hắn không tuấn tú sao?
Ngược lại phẫn nộ nói: “Cô đừng có lắm chuyện với ông đây, ông đây mỗi ngày trước khi ra ngoài đều sẽ soi gương, không chỉ soi trước khi ra ngoài, có việc không có việc gì đều sẽ soi gương, trước khi đi ngủ còn nhìn mặt mình mới ngủ.”
“Trình độ tuấn tú của ông đây đều được ông bà cô gì chú bác công khai chứng thực.”
Dứt lời Trương Kiến lại thay đổi khuôn mặt tươi cười, tiếp tục nói: “Cô cũng bớt nói dối đi, thích ông đây thì cứ nói thẳng, không cần phải thông qua loại nói dối này để hấp dẫn sự chú ý của anh trai.”
Trương Kiến mạnh mẽ tiêm cho mình liều trợ tim, dù sao những thứ khác cũng khó nói, chỉ riêng gương mặt quá mức tuấn tú này của mình hắn vẫn rất tự tin.
Dễ dàng phá vỡ sự tự tin mê hoặc của mình.
Đường Mật tức giận anh ách, nước trong quá thì không có cá, người đê hèn đúng là thiên hạ vô địch!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.