Thập Niên 80: Tôi Được Hán Tử Cưng Chiều
Chương 30: Dám Động Đến Em Ấy?
Thủy Vân Vụ
14/11/2023
Diễn hay lắm.
Nói xong, Trương Kiến lại rơi một giọt nước mắt, biểu thị hắn ta
Tiểu Dương xúc động vô cùng.
Đúng là một người đàn ông tốt!
Mặc dù trông giống như xì ke, nhưng con người khác hẳn tướng mạo.
Đường Mật nghiến răng nghiến lợi.
Trương Kiến thầm nhíu mày nhìn cô.
Mẹ nó, đến nước này rồi mà vẫn cứng đầu thế!
Tiểu Dương lắc đầu, thuyết phục Thẩm Vệ Châu : “Đi thôi, trưởng khoa, hai người này là một đôi đang xảy ra mâu thuẫn, chúng ta đừng tọc mạch.”
Cậu ta vẫn có kinh nghiệm loại chuyện này, hai vợ chồng cãi nhau, đừng nhìn cuộc cãi vã kịch liệt bây giờ, có người vẫn la hét giết chóc, không thể chờ xử lý kẻ kia ngay lập tức.
Nhưng sau khi hòa giải, người ra tay tương trợ chính là người ngoài.
Khi Đường Mật sắp tuyệt vọng thì nhìn thấy Thẩm Vệ Châu đá Trương Kiến một phát dữ dội, giọng nói lạnh đến tận xương tủy, “Cậu có biết cô ấy bao nhiêu tuổi không? Cô ấy chưa đủ tuổi đâu đấy? Cậu lại bao nhiêu tuổi? Cô ấy không hiểu, chẳng lẽ cậu cũng không hiểu...”
Trương Kiến: “Tôi, tôi...”
Có ý gì, hôm nay sao xui xẻo thế này? Gặp phải tên cổ hủ, lại còn giáo dục tư tưởng cho hắn ta nữa chứ.
Ai ngủ với phụ nữ vẫn phụ thuộc vào tuổi tác, miễn là cơ thể ngon và đẹp, hắn ta luôn vô đạo đức.
Thẩm Vệ Châu không đợi hắn ta giải thích, giống như một con báo dữ tợn, anh ấn đầu hắn ta đập xuống đất, hai mắt Trương Kiến xoay mòng mòng, trên đầu còn có chỗ bị rách, hắn ta trực tiếp kêu ông nội tha mạng.
Hành động kịch liệt của Thẩm Vệ Châu khiến Đường Mật và Tiểu Dương choáng váng.
Người qua đường cũng dừng lại để xem tình hình, cả đám ầm ĩ bàn tán.
Đường Mật lập tức giải thích với mọi người xung quanh: “Đồng chí này giúp tôi dạy cho tên lưu manh này một bài học.”
Thẩm Vệ Châu luôn lạnh lùng tàn nhẫn, anh là người của đội B, làm việc luôn kiên quyết, trực tiếp rút thắt lưng quanh eo Trương Kiến ra, mạnh mẽ trói tay hắn ta áp giải đến đồn cảnh sát gần đó.
Trương Kiến hoàn toàn không có cơ hội phản kháng.
Trương Kiến là một vị khách thường xuyên đến đồn cảnh sát.
Hắn ta từng mập mờ với mấy cô gái, còn khiến cho người ta mang thai nữa, sau đó Trương Kiến bị gia đình bên kia đánh đập và đưa đến đồn cảnh sát, loại chuyện này không phải là một hoặc hai lần.
Tên này lẽ ra phải bị kết án một tội ác băng đảng bất hảo, nhưng cô gái kia sống chết nói rằng đó là tự nguyện.
Nhưng cuối cùng, Trương Kiến bị kết án hai năm cải cách lao động.
Lần này, cảnh sát thấy Trương Kiến lại quậy phá bên ngoài, vì vậy họ chỉ giam giữ hắn ta trong một thời gian dài hơn.
Cảnh sát rất tốt, đồng thời cũng khuyên “nạn nhân” Đường Mật nên đến bệnh viện mua thuốc, lợi dụng việc cô không mang thai, nếu không sẽ quá muộn để bụng to.
“Người này, ai cũng có thể phạm sai lầm, ai cũng có thể bị lừa, chỉ cần dừng đúng lúc, mọi thứ vẫn còn kịp.”
Đường Mật xấu hổ, “Tôi thật sự không có quan hệ gì với hắn ta.”
Mặt cô trông dễ bị lừa thế hả?
Nói xong, Trương Kiến lại rơi một giọt nước mắt, biểu thị hắn ta
Tiểu Dương xúc động vô cùng.
Đúng là một người đàn ông tốt!
Mặc dù trông giống như xì ke, nhưng con người khác hẳn tướng mạo.
Đường Mật nghiến răng nghiến lợi.
Trương Kiến thầm nhíu mày nhìn cô.
Mẹ nó, đến nước này rồi mà vẫn cứng đầu thế!
Tiểu Dương lắc đầu, thuyết phục Thẩm Vệ Châu : “Đi thôi, trưởng khoa, hai người này là một đôi đang xảy ra mâu thuẫn, chúng ta đừng tọc mạch.”
Cậu ta vẫn có kinh nghiệm loại chuyện này, hai vợ chồng cãi nhau, đừng nhìn cuộc cãi vã kịch liệt bây giờ, có người vẫn la hét giết chóc, không thể chờ xử lý kẻ kia ngay lập tức.
Nhưng sau khi hòa giải, người ra tay tương trợ chính là người ngoài.
Khi Đường Mật sắp tuyệt vọng thì nhìn thấy Thẩm Vệ Châu đá Trương Kiến một phát dữ dội, giọng nói lạnh đến tận xương tủy, “Cậu có biết cô ấy bao nhiêu tuổi không? Cô ấy chưa đủ tuổi đâu đấy? Cậu lại bao nhiêu tuổi? Cô ấy không hiểu, chẳng lẽ cậu cũng không hiểu...”
Trương Kiến: “Tôi, tôi...”
Có ý gì, hôm nay sao xui xẻo thế này? Gặp phải tên cổ hủ, lại còn giáo dục tư tưởng cho hắn ta nữa chứ.
Ai ngủ với phụ nữ vẫn phụ thuộc vào tuổi tác, miễn là cơ thể ngon và đẹp, hắn ta luôn vô đạo đức.
Thẩm Vệ Châu không đợi hắn ta giải thích, giống như một con báo dữ tợn, anh ấn đầu hắn ta đập xuống đất, hai mắt Trương Kiến xoay mòng mòng, trên đầu còn có chỗ bị rách, hắn ta trực tiếp kêu ông nội tha mạng.
Hành động kịch liệt của Thẩm Vệ Châu khiến Đường Mật và Tiểu Dương choáng váng.
Người qua đường cũng dừng lại để xem tình hình, cả đám ầm ĩ bàn tán.
Đường Mật lập tức giải thích với mọi người xung quanh: “Đồng chí này giúp tôi dạy cho tên lưu manh này một bài học.”
Thẩm Vệ Châu luôn lạnh lùng tàn nhẫn, anh là người của đội B, làm việc luôn kiên quyết, trực tiếp rút thắt lưng quanh eo Trương Kiến ra, mạnh mẽ trói tay hắn ta áp giải đến đồn cảnh sát gần đó.
Trương Kiến hoàn toàn không có cơ hội phản kháng.
Trương Kiến là một vị khách thường xuyên đến đồn cảnh sát.
Hắn ta từng mập mờ với mấy cô gái, còn khiến cho người ta mang thai nữa, sau đó Trương Kiến bị gia đình bên kia đánh đập và đưa đến đồn cảnh sát, loại chuyện này không phải là một hoặc hai lần.
Tên này lẽ ra phải bị kết án một tội ác băng đảng bất hảo, nhưng cô gái kia sống chết nói rằng đó là tự nguyện.
Nhưng cuối cùng, Trương Kiến bị kết án hai năm cải cách lao động.
Lần này, cảnh sát thấy Trương Kiến lại quậy phá bên ngoài, vì vậy họ chỉ giam giữ hắn ta trong một thời gian dài hơn.
Cảnh sát rất tốt, đồng thời cũng khuyên “nạn nhân” Đường Mật nên đến bệnh viện mua thuốc, lợi dụng việc cô không mang thai, nếu không sẽ quá muộn để bụng to.
“Người này, ai cũng có thể phạm sai lầm, ai cũng có thể bị lừa, chỉ cần dừng đúng lúc, mọi thứ vẫn còn kịp.”
Đường Mật xấu hổ, “Tôi thật sự không có quan hệ gì với hắn ta.”
Mặt cô trông dễ bị lừa thế hả?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.