Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu
Chương 52: Chưa Lập Gia Đình (2)
Huyền Ca Nhã Ý
13/08/2022
Kiều Sơ Dương hừ một tiếng, nói: “Anh đừng tìm lí do cho hắn, anh không phải mỗi ngày cũng ngốc trong bộ đội sao? Cũng chưa nhìn thấy anh sau khi tỉnh lại thấy sắc nổi lòng tham bao giờ. Điều này chứng minh chính là phẩm hạnh của con người có vấn đề. Người như vậy còn có thể làm lãnh đạo bộ đội, cẩn thận không lại dạy ra một nhóm binh sĩ lưu manh.”
Đổng Vĩ Quân nghe xong Kiều Sơ Dương khen chính mình, trong lòng thật cao hứng, ngoài miệng lại nói: “Bộ đội không cần cái loại người quy củ đến thở ra cũng là văn chương, chỉ cần có thể dạy được tốt, là có thể trở thành một người lính tốt.”
Kiều Sơ Dương cảm thấy quan điểm của hai người quả thực là hai cái thế giới, liền lười nói với hắn, nhưng mà, hy vọng Mã Quốc Hoành thật sự sẽ sửa lại, bằng không những chị gái hộ sĩ đó phải làm sao đây?
Tại thời điểm Kiều Sơ Dương xoay người ra cửa, Đổng Vĩ Quân đột nhiên nói: “Giống như Mã Quốc Hoành háo sắc như vậy là có nguyên nhân, vẫn là bởi vì chưa lập gia đình, nếu có vợ, người này cũng không như vậy.”
Kiều Sơ Dương không biết hắn như sao vẫn còn nhớ chuyện này, nhưng không nghĩ nhiều.
Qua hai ngày, mọi người nói Mã Quốc Hoành bắt đầu là lạ, không nghĩ tới hắn thế mà lại bắt đầu cùng người khác khách khí, giúp hắn tiêm thuốc còn biết nói cảm ơn, cũng sẽ không giống trước đây một bộ dáng giả vờ hướng tới trên người hộ sĩ cọ cọ.
Kiều Sơ Dương không nghĩ tới Đổng Vĩ Quân lợi hại như vậy, lập tức liền đem Mã Quốc Hoành chấn chỉnh lại. Quả nhiên là quan lớn một bậc áp chết người. Hoặc nhiều hoặc ít, Mã Quốc Hoành đều có chút sợ quyền uy của Đổng Vĩ Quân đi.
Vì cảm tạ Đổng Vĩ Quân ra tay, Kiều Sơ Dương trộm ở trong đồ ăn của hắn bỏ thêm chút rau muối chính mình mang đến, thêm một chút cơm.
Bên ngoài gió bắc gào thét, trong bệnh viện lại rất ấm áp, sắp xếp công tác đâu vào đấy mà tiến hành, chỉ là cách thời gian nghỉ của Kiều Sơ Dương còn lâu.
“Sao vậy? Cô không trở về nhà ăn tết hả?” Đổng Vĩ Quân chọc đĩa trái cây của chính mình nói.
Kiều Sơ Dương đem chăn đơn mới giặt sạch sẽ bỏ vào trong ngăn tủ, nói: “Ừm, tôi ở bệnh viện ăn tết, chờ mồng 3 năm mới lại trở về!”
Đổng Vĩ Quân gật gật đầu.
“Vậy còn anh? Có trở về hay không? Đổng phu nhân hình như rất muốn anh về nhà ăn tết!”
Mỗi lần An Lan tới, ý tứ lời trong lời ngoài đều là bảo Đổng Vĩ Quân trở về ăn tết, Đổng Vĩ Quân khó được một năm về nhà một lần, cái này còn phải thừa dịp đang nghỉ bệnh. Nghĩ đến cái này An Lan lại đau lòng cho con trai nhỏ.
Đổng Vĩ Quân nói: “Hẳn là phải về, chỉ là phải đợi thời tiết tốt chút, bằng không chính là chịu tôin”
Kiều Sơ Dương nói: “Vậy là tốt rồi, Đổng phu nhân nhất định sẽ trất vui vẻ. Các loại thuốc, tôi sẽ thay anh chuẩn bị tốt, đến lúc đó chính anh về nhớ phải thường xuyên uống thuốc, thường xuyên thay thuốc.”
Đổng Vĩ Quân có chút thất thần, này sao giống như cô vợ nhỏ tha thiết dặn dò người chồng phải đi xa vậy? Nếu thật là như vậy thì tốt biết bao.
Đổng Vĩ Quân phải về nhà ăn tết, Đổng gia thực mau liền sắp xếp tốt, An Lan hy vọng con trai nhanh tốt lên, muốn con trai ở tại bệnh viện lâu thêm hai ngày, lại muốn con trai trở về mau, sợ hắn thay đổi, tâm lý mười phần mâu thuẫn.
Kiều Sơ Dương dùng cái lô đỉnh nhỏ đem thuốc của Đổng Vĩ Quân đun lên để làm thành từng viên thuốc nhỏ, khuân lô đỉnh hiên tại đều có rất nhiều hình dạng, vì để lô đỉnh dùng dễ hơn chút, Kiều Sơ Dương còn phải ở trên mặt bôi một tầng dầu ăn. Lô đỉnh làm đến thời điểm nhất định là có thể làm thành viên thuốc, đây là định luật gì, Kiều Sơ Dương cũng không biết, nhưng thuốc viên này khẳng định là tinh hoa trong tinh hoa.
“Mấy thuốc đó tôi đều làm xong rồi, tới lúc cần uống thuốc chỉ cần dùng ít nước ấm là được. Tôi sợ nhà các anh không ai biết đun thuốc, cho nên dự trữ trước cho anh. Lúc trở về, nhớ tiếp tục ăn kiêng, bằng không, những thuốc đó đều uống phí tiền.” Kiều Sơ Dương đem một bình thủy tinh thuốc giao cho Đổng Vĩ Quân, ngày mai hắn liền được người Đổng gia đón trở về.
Đổng Vĩ Quân nắm bình thuốc nói: “Cảm ơn, vất vả rồi.”
Kiều Sơ Dương lộ ra gương mặt tươi cười nói: “Đây là trách hiệm công việc của tôi.”
Đổng Vĩ Quân nghe xong Kiều Sơ Dương khen chính mình, trong lòng thật cao hứng, ngoài miệng lại nói: “Bộ đội không cần cái loại người quy củ đến thở ra cũng là văn chương, chỉ cần có thể dạy được tốt, là có thể trở thành một người lính tốt.”
Kiều Sơ Dương cảm thấy quan điểm của hai người quả thực là hai cái thế giới, liền lười nói với hắn, nhưng mà, hy vọng Mã Quốc Hoành thật sự sẽ sửa lại, bằng không những chị gái hộ sĩ đó phải làm sao đây?
Tại thời điểm Kiều Sơ Dương xoay người ra cửa, Đổng Vĩ Quân đột nhiên nói: “Giống như Mã Quốc Hoành háo sắc như vậy là có nguyên nhân, vẫn là bởi vì chưa lập gia đình, nếu có vợ, người này cũng không như vậy.”
Kiều Sơ Dương không biết hắn như sao vẫn còn nhớ chuyện này, nhưng không nghĩ nhiều.
Qua hai ngày, mọi người nói Mã Quốc Hoành bắt đầu là lạ, không nghĩ tới hắn thế mà lại bắt đầu cùng người khác khách khí, giúp hắn tiêm thuốc còn biết nói cảm ơn, cũng sẽ không giống trước đây một bộ dáng giả vờ hướng tới trên người hộ sĩ cọ cọ.
Kiều Sơ Dương không nghĩ tới Đổng Vĩ Quân lợi hại như vậy, lập tức liền đem Mã Quốc Hoành chấn chỉnh lại. Quả nhiên là quan lớn một bậc áp chết người. Hoặc nhiều hoặc ít, Mã Quốc Hoành đều có chút sợ quyền uy của Đổng Vĩ Quân đi.
Vì cảm tạ Đổng Vĩ Quân ra tay, Kiều Sơ Dương trộm ở trong đồ ăn của hắn bỏ thêm chút rau muối chính mình mang đến, thêm một chút cơm.
Bên ngoài gió bắc gào thét, trong bệnh viện lại rất ấm áp, sắp xếp công tác đâu vào đấy mà tiến hành, chỉ là cách thời gian nghỉ của Kiều Sơ Dương còn lâu.
“Sao vậy? Cô không trở về nhà ăn tết hả?” Đổng Vĩ Quân chọc đĩa trái cây của chính mình nói.
Kiều Sơ Dương đem chăn đơn mới giặt sạch sẽ bỏ vào trong ngăn tủ, nói: “Ừm, tôi ở bệnh viện ăn tết, chờ mồng 3 năm mới lại trở về!”
Đổng Vĩ Quân gật gật đầu.
“Vậy còn anh? Có trở về hay không? Đổng phu nhân hình như rất muốn anh về nhà ăn tết!”
Mỗi lần An Lan tới, ý tứ lời trong lời ngoài đều là bảo Đổng Vĩ Quân trở về ăn tết, Đổng Vĩ Quân khó được một năm về nhà một lần, cái này còn phải thừa dịp đang nghỉ bệnh. Nghĩ đến cái này An Lan lại đau lòng cho con trai nhỏ.
Đổng Vĩ Quân nói: “Hẳn là phải về, chỉ là phải đợi thời tiết tốt chút, bằng không chính là chịu tôin”
Kiều Sơ Dương nói: “Vậy là tốt rồi, Đổng phu nhân nhất định sẽ trất vui vẻ. Các loại thuốc, tôi sẽ thay anh chuẩn bị tốt, đến lúc đó chính anh về nhớ phải thường xuyên uống thuốc, thường xuyên thay thuốc.”
Đổng Vĩ Quân có chút thất thần, này sao giống như cô vợ nhỏ tha thiết dặn dò người chồng phải đi xa vậy? Nếu thật là như vậy thì tốt biết bao.
Đổng Vĩ Quân phải về nhà ăn tết, Đổng gia thực mau liền sắp xếp tốt, An Lan hy vọng con trai nhanh tốt lên, muốn con trai ở tại bệnh viện lâu thêm hai ngày, lại muốn con trai trở về mau, sợ hắn thay đổi, tâm lý mười phần mâu thuẫn.
Kiều Sơ Dương dùng cái lô đỉnh nhỏ đem thuốc của Đổng Vĩ Quân đun lên để làm thành từng viên thuốc nhỏ, khuân lô đỉnh hiên tại đều có rất nhiều hình dạng, vì để lô đỉnh dùng dễ hơn chút, Kiều Sơ Dương còn phải ở trên mặt bôi một tầng dầu ăn. Lô đỉnh làm đến thời điểm nhất định là có thể làm thành viên thuốc, đây là định luật gì, Kiều Sơ Dương cũng không biết, nhưng thuốc viên này khẳng định là tinh hoa trong tinh hoa.
“Mấy thuốc đó tôi đều làm xong rồi, tới lúc cần uống thuốc chỉ cần dùng ít nước ấm là được. Tôi sợ nhà các anh không ai biết đun thuốc, cho nên dự trữ trước cho anh. Lúc trở về, nhớ tiếp tục ăn kiêng, bằng không, những thuốc đó đều uống phí tiền.” Kiều Sơ Dương đem một bình thủy tinh thuốc giao cho Đổng Vĩ Quân, ngày mai hắn liền được người Đổng gia đón trở về.
Đổng Vĩ Quân nắm bình thuốc nói: “Cảm ơn, vất vả rồi.”
Kiều Sơ Dương lộ ra gương mặt tươi cười nói: “Đây là trách hiệm công việc của tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.