Thập Niên 80: Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn
Chương 10:
Hồng Diệp Tự Hỏa
19/03/2023
Mao Xảo Vân không thể tin vào tai mình, bà ta run rẩy mở miệng hỏi: “Con vừa nói cái gì? Là mẹ ù tai nên nghe nhầm rồi phải không?”
Diệp Mạn không nói gì, chỉ yên lặng nhìn bà ta chằm chằm.
Niềm hy vọng cuối cùng của Mao Xảo Vân sụp đổ, bà đánh Diệp Mạn: “Con bé đáng chết này con đang nói cái gì vậy, tất cả khách mời đều ở đây, đoàn rước dâu sắp đến rồi, con nói không kết hôn là không kết hôn được sao? Con đừng có nhỏ nhen nữa, tranh thủ thời gian mau đi thay đồ ngay cho mẹ.”
Diệp Đại Ni và Diệp Nhị Ni cũng chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc, nhanh chóng kéo Diệp Mạn vào phòng.
Diệp Mạn nắm lấy khung cửa không buông: “Các người đừng lãng phí thời gian nữa, tôi đã nói không kết hôn thì sẽ không kết hôn. Một người đàn ông nghiện rượu, đánh đập vợ, ngay cả vợ mình cũng không chịu nổi, thà bỏ đi cũng không sinh con cho anh ta, sao các người lại muốn tôi lấy người như vậy chứ?”
Ngay khi nói những lời này ra, ánh mắt của người thân và bạn bè nhìn Diệp Quốc Minh rất kì lạ.
Diệp Quốc Minh vô cùng xấu hổ, mặt nóng bừng, thực sự rất ghét Diệp Mạn. Ông ta đi tới trước mặt của của Diệp Mạn, cũng không thèm giả vờ nữa, kiên quyết nói: “Ngày kết hôn đã định, của hồi môn cũng đã chuẩn bị xong, hôm nay con phải kết hôn, nếu con không chịu thì trói lại đưa đến nhà họ Cốc, làm chuyện gì cũng phải biết điểm dừng, đưa nó đi thay đồ mau.”
Nhìn vào đôi mắt gớm ghiếc của ông ta, Diệp Mạn không chút sợ hãi, cười lạnh hỏi: “Cha, mẹ, hai người nói trước mặt người thân và bạn bè đi, hai người có coi con là con gái của hai người không? Cốc Kiến Thành bị mù một bên mắt, nửa khuôn mặt bên trái cũng bị hủy. Anh ta đã ba mươi tuổi rồi, năm nay con chỉ mới hai mươi, anh ta thì đã kết hôn có một đứa con, vậy mà các người lại muốn con gả cho anh ta, các người nhẫn tâm đẩy con vào chỗ chết như vậy sao?”
Nghe thấy những lời như vậy, họ hàng xúm nhau xì xào bàn tán. Đặc biệt là dì hai cố ý cao giọng nói với Mao Xảo Vân: “Aiya, cô gái nhỏ tốt bụng thế này lại gả cho một người như vậy, chị dâu, nhà họ Cốc đã cho các người bao nhiêu của hồi môn vậy?”
Rõ ràng là đang ám chỉ vợ chồng Diệp Quốc Minh bán con gái.
Mao Xảo Vân thật sự rất đau khổ, bà ta không hề nhận tiền của nhà họ Cốc, rõ ràng là gả con gái mà vẫn phải đưa tiền. Nhưng chuyện con trai bà ta làm cho con gái nhà họ Cốc có thai thì không thể nói ra được, nếu bị người ta báo cảnh sát, con trai của bà ta sẽ xong đời.
Không muốn tranh cãi với em dâu nữa, Mao Xảo Vân vừa khóc vừa nắm tay Diệp Mạn nói: “Tam Ni, mẹ van con, mẹ van con mà, con đừng nói nữa, mau vào phòng thay quần áo được không? Con muốn tiền mẹ đã cho con tiền rồi, con còn muốn như thế nào nữa?”
Diệp Bảo Hoa đang ở bên ngoài khoe khoang với những người khác, nghe thấy chuyện này liền chạy nhanh vào, vẻ mặt đau khổ cúi người trước mặt Diệp Mạn: “Chị ba, không phải chúng ta đã đồng ý rồi sao? Sao chị lại thay đổi quyết định? Chỉ cần giúp em, em trai này sẽ mang ơn chị suốt đời!”
Vẻ ngoài đau khổ không những không làm dịu đi trái tim của Diệp Mạn, mà còn khơi dậy sự tức giận và hận thù trong lòng bấy lâu nay của Diệp Mạn.
Người em trai này được gia đình nuông chiều, trắng trợn tính toán với chị em của mình, lợi dụng tình thương và lòng tốt của bọn họ, ngay cả một chút lòng trắc ẩn cũng không có. Cả đời của cô bị lừa dối bởi những lời ngon ngọt và khuôn mặt giỏi ngụy trang này của cậu ta.
“Em trai, Cốc Tiểu Mẫn thật sự đang mang thai sao?” Diệp Mạn đột nhiên ghé vào tai Diệp Bảo Hoa, nhỏ giọng hỏi.
Diệp Bảo Hoa sửng sốt, vô thức lùi lại, giẫm lên chân Mao Xảo Vân loạng choạng suýt ngã, nhưng Mao Xảo Vân giữ cậu ta lại.
“Chị của con sao vậy? Con bé đã nói gì với con, có phải là nó đe dọa con không?” Mao Xảo Vân nhìn thấy sắc mặt con trai mình tái nhợt, giống như trúng tà, người bà ta nghi ngờ đầu tiên là Diệp Mạn.
Diệp Mạn âm thầm chế nhạo.
Diệp Bảo Quốc vô thức lắc đầu: “Không, không…”
Sau đó, cậu ta đẩy Mao Xảo Vân ra, vội vàng chạy ra ngoài.
Sau khi mọi việc bị phơi bày, cậu ta đã bỏ chạy và để lại đống hỗn độn cho cha mẹ mình, thứ vô trách nhiệm này chính là đứa con quý giá của Mao Xảo Vân và Diệp Quốc Minh. Dù cậu ta có tệ đến đâu, dù cậu ta có vô dụng cỡ nào, chỉ vì trên người cậu ta có hai khúc thịt thì vợ chồng Diệp Quốc Minh vẫn sẽ nuông chiều cậu ta vô điều kiện.
Diệp Mạn không nói gì, chỉ yên lặng nhìn bà ta chằm chằm.
Niềm hy vọng cuối cùng của Mao Xảo Vân sụp đổ, bà đánh Diệp Mạn: “Con bé đáng chết này con đang nói cái gì vậy, tất cả khách mời đều ở đây, đoàn rước dâu sắp đến rồi, con nói không kết hôn là không kết hôn được sao? Con đừng có nhỏ nhen nữa, tranh thủ thời gian mau đi thay đồ ngay cho mẹ.”
Diệp Đại Ni và Diệp Nhị Ni cũng chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc, nhanh chóng kéo Diệp Mạn vào phòng.
Diệp Mạn nắm lấy khung cửa không buông: “Các người đừng lãng phí thời gian nữa, tôi đã nói không kết hôn thì sẽ không kết hôn. Một người đàn ông nghiện rượu, đánh đập vợ, ngay cả vợ mình cũng không chịu nổi, thà bỏ đi cũng không sinh con cho anh ta, sao các người lại muốn tôi lấy người như vậy chứ?”
Ngay khi nói những lời này ra, ánh mắt của người thân và bạn bè nhìn Diệp Quốc Minh rất kì lạ.
Diệp Quốc Minh vô cùng xấu hổ, mặt nóng bừng, thực sự rất ghét Diệp Mạn. Ông ta đi tới trước mặt của của Diệp Mạn, cũng không thèm giả vờ nữa, kiên quyết nói: “Ngày kết hôn đã định, của hồi môn cũng đã chuẩn bị xong, hôm nay con phải kết hôn, nếu con không chịu thì trói lại đưa đến nhà họ Cốc, làm chuyện gì cũng phải biết điểm dừng, đưa nó đi thay đồ mau.”
Nhìn vào đôi mắt gớm ghiếc của ông ta, Diệp Mạn không chút sợ hãi, cười lạnh hỏi: “Cha, mẹ, hai người nói trước mặt người thân và bạn bè đi, hai người có coi con là con gái của hai người không? Cốc Kiến Thành bị mù một bên mắt, nửa khuôn mặt bên trái cũng bị hủy. Anh ta đã ba mươi tuổi rồi, năm nay con chỉ mới hai mươi, anh ta thì đã kết hôn có một đứa con, vậy mà các người lại muốn con gả cho anh ta, các người nhẫn tâm đẩy con vào chỗ chết như vậy sao?”
Nghe thấy những lời như vậy, họ hàng xúm nhau xì xào bàn tán. Đặc biệt là dì hai cố ý cao giọng nói với Mao Xảo Vân: “Aiya, cô gái nhỏ tốt bụng thế này lại gả cho một người như vậy, chị dâu, nhà họ Cốc đã cho các người bao nhiêu của hồi môn vậy?”
Rõ ràng là đang ám chỉ vợ chồng Diệp Quốc Minh bán con gái.
Mao Xảo Vân thật sự rất đau khổ, bà ta không hề nhận tiền của nhà họ Cốc, rõ ràng là gả con gái mà vẫn phải đưa tiền. Nhưng chuyện con trai bà ta làm cho con gái nhà họ Cốc có thai thì không thể nói ra được, nếu bị người ta báo cảnh sát, con trai của bà ta sẽ xong đời.
Không muốn tranh cãi với em dâu nữa, Mao Xảo Vân vừa khóc vừa nắm tay Diệp Mạn nói: “Tam Ni, mẹ van con, mẹ van con mà, con đừng nói nữa, mau vào phòng thay quần áo được không? Con muốn tiền mẹ đã cho con tiền rồi, con còn muốn như thế nào nữa?”
Diệp Bảo Hoa đang ở bên ngoài khoe khoang với những người khác, nghe thấy chuyện này liền chạy nhanh vào, vẻ mặt đau khổ cúi người trước mặt Diệp Mạn: “Chị ba, không phải chúng ta đã đồng ý rồi sao? Sao chị lại thay đổi quyết định? Chỉ cần giúp em, em trai này sẽ mang ơn chị suốt đời!”
Vẻ ngoài đau khổ không những không làm dịu đi trái tim của Diệp Mạn, mà còn khơi dậy sự tức giận và hận thù trong lòng bấy lâu nay của Diệp Mạn.
Người em trai này được gia đình nuông chiều, trắng trợn tính toán với chị em của mình, lợi dụng tình thương và lòng tốt của bọn họ, ngay cả một chút lòng trắc ẩn cũng không có. Cả đời của cô bị lừa dối bởi những lời ngon ngọt và khuôn mặt giỏi ngụy trang này của cậu ta.
“Em trai, Cốc Tiểu Mẫn thật sự đang mang thai sao?” Diệp Mạn đột nhiên ghé vào tai Diệp Bảo Hoa, nhỏ giọng hỏi.
Diệp Bảo Hoa sửng sốt, vô thức lùi lại, giẫm lên chân Mao Xảo Vân loạng choạng suýt ngã, nhưng Mao Xảo Vân giữ cậu ta lại.
“Chị của con sao vậy? Con bé đã nói gì với con, có phải là nó đe dọa con không?” Mao Xảo Vân nhìn thấy sắc mặt con trai mình tái nhợt, giống như trúng tà, người bà ta nghi ngờ đầu tiên là Diệp Mạn.
Diệp Mạn âm thầm chế nhạo.
Diệp Bảo Quốc vô thức lắc đầu: “Không, không…”
Sau đó, cậu ta đẩy Mao Xảo Vân ra, vội vàng chạy ra ngoài.
Sau khi mọi việc bị phơi bày, cậu ta đã bỏ chạy và để lại đống hỗn độn cho cha mẹ mình, thứ vô trách nhiệm này chính là đứa con quý giá của Mao Xảo Vân và Diệp Quốc Minh. Dù cậu ta có tệ đến đâu, dù cậu ta có vô dụng cỡ nào, chỉ vì trên người cậu ta có hai khúc thịt thì vợ chồng Diệp Quốc Minh vẫn sẽ nuông chiều cậu ta vô điều kiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.