[Thập Niên 80] Từ Chối Làm Hiền Nữ
Chương 4:
Nhĩ Tri Nhã Ý
05/12/2024
Ánh mắt Khương Mỹ Na chợt lóe lên chút nghi hoặc, nhưng nhanh chóng bị bà ta dập tắt.
Đứa con gái lớn này vẫn luôn dễ bắt nạt như vậy. Mấy lời vừa nãy có lẽ do đám bà tám trong phòng hậu cần kích động, về nhà sẽ dạy dỗ lại.
“Cầm lấy, mau đi mua đồ! Đừng để lỡ việc!” Khương Mỹ Na lấy ra một tờ năm đồng đưa cho cô.
Thẩm Nhiễm không nhận, nhỏ giọng nói: “Năm đồng không đủ, hôm trước tiền mua thức ăn cũng bị Giai Giai lấy. Con phải mượn dì Lý hàng xóm năm đồng, giờ vẫn chưa trả lại.”
Để đuổi cô đi cho nhanh, Khương Mỹ Na rút thêm một tờ năm đồng nữa: “Mau đi đi!”
Cầm tiền trong tay, Thẩm Nhiễm không chút do dự lao ngay ra mưa.
Cơn mưa rào tháng bảy, đến nhanh, đi cũng nhanh.
Lúc Thẩm Nhiễm về đến khu tập thể, trời đã tạnh. Cô không lập tức đi chợ như lời mẹ dặn, mà về nhà thay bộ quần áo ướt, dùng khăn lau khô tóc.
Hai tờ năm đồng cũng được cô cẩn thận lau khô. Một tờ nhét vào túi áo, tờ còn lại giấu dưới gối.
Xong xuôi, Thẩm Nhiễm chỉ mang theo năm đồng rồi rời khỏi nhà. Nhưng thay vì đi chợ mua vịt quay và đồ ăn sẵn, cô lại đến khu tập thể giáo viên của trường thực nghiệm tỉnh.
Vào năm 1988, năm đồng vẫn mua được rất nhiều thứ: một cân thịt lợn, nửa con gà, một con cá vược và cả một quả dưa hấu.
Thẩm Nhiễm xách túi lưới nylon đầy ắp đồ, đứng trước cửa nhà thầy Ngô, giáo viên chủ nhiệm của mình, và gõ cửa.
Khi nhìn thấy Thẩm Nhiễm, thầy Ngô ngạc nhiên, lại càng khó hiểu hơn khi thấy những món đồ cô mang theo.
Thầy nhíu mày: “Thẩm Nhiễm, em mang mấy thứ này tới làm gì? Không lẽ em thi không tốt, muốn xin thầy một suất học lại?”
Thẩm Nhiễm bất ngờ nắm lấy tay thầy, giọng run run: “Thầy ơi, xin thầy giúp em! Em nghe mẹ và chồng bà ấy bàn nhau, muốn đăng ký cho em vào một trường cao đẳng ở tỉnh xa.”
“Nhưng em thi rất tốt, đủ điểm vào trường trọng điểm. Họ không thể làm vậy với em được!”
Đôi mắt trong trẻo, xinh đẹp của Thẩm Nhiễm phủ một lớp sương mờ, trông càng thêm đáng thương.
Thầy Ngô giật mình: “Thật sao?”
Thẩm Nhiễm gật đầu chắc nịch: “Thật ạ!”
Ba ngày trước kỳ thi đại học, ký túc xá đã được dọn sạch, tất cả học sinh nội trú đều bị yêu cầu về nhà.
Khi trở về, Thẩm Nhiễm phát hiện cô em gái cùng mẹ khác cha – Triệu Giai Giai – hành hạ cô hơn bất cứ lúc nào trước đây.
Thậm chí, ngay đêm trước kỳ thi, khi cô vừa đi vệ sinh trở về, Triệu Giai Giai đã khóa trái cửa phòng chung của hai người: “Chị tối qua ngáy to quá, làm tôi không ngủ được! Tối nay chị ngủ ở phòng khách đi!”
Đứa con gái lớn này vẫn luôn dễ bắt nạt như vậy. Mấy lời vừa nãy có lẽ do đám bà tám trong phòng hậu cần kích động, về nhà sẽ dạy dỗ lại.
“Cầm lấy, mau đi mua đồ! Đừng để lỡ việc!” Khương Mỹ Na lấy ra một tờ năm đồng đưa cho cô.
Thẩm Nhiễm không nhận, nhỏ giọng nói: “Năm đồng không đủ, hôm trước tiền mua thức ăn cũng bị Giai Giai lấy. Con phải mượn dì Lý hàng xóm năm đồng, giờ vẫn chưa trả lại.”
Để đuổi cô đi cho nhanh, Khương Mỹ Na rút thêm một tờ năm đồng nữa: “Mau đi đi!”
Cầm tiền trong tay, Thẩm Nhiễm không chút do dự lao ngay ra mưa.
Cơn mưa rào tháng bảy, đến nhanh, đi cũng nhanh.
Lúc Thẩm Nhiễm về đến khu tập thể, trời đã tạnh. Cô không lập tức đi chợ như lời mẹ dặn, mà về nhà thay bộ quần áo ướt, dùng khăn lau khô tóc.
Hai tờ năm đồng cũng được cô cẩn thận lau khô. Một tờ nhét vào túi áo, tờ còn lại giấu dưới gối.
Xong xuôi, Thẩm Nhiễm chỉ mang theo năm đồng rồi rời khỏi nhà. Nhưng thay vì đi chợ mua vịt quay và đồ ăn sẵn, cô lại đến khu tập thể giáo viên của trường thực nghiệm tỉnh.
Vào năm 1988, năm đồng vẫn mua được rất nhiều thứ: một cân thịt lợn, nửa con gà, một con cá vược và cả một quả dưa hấu.
Thẩm Nhiễm xách túi lưới nylon đầy ắp đồ, đứng trước cửa nhà thầy Ngô, giáo viên chủ nhiệm của mình, và gõ cửa.
Khi nhìn thấy Thẩm Nhiễm, thầy Ngô ngạc nhiên, lại càng khó hiểu hơn khi thấy những món đồ cô mang theo.
Thầy nhíu mày: “Thẩm Nhiễm, em mang mấy thứ này tới làm gì? Không lẽ em thi không tốt, muốn xin thầy một suất học lại?”
Thẩm Nhiễm bất ngờ nắm lấy tay thầy, giọng run run: “Thầy ơi, xin thầy giúp em! Em nghe mẹ và chồng bà ấy bàn nhau, muốn đăng ký cho em vào một trường cao đẳng ở tỉnh xa.”
“Nhưng em thi rất tốt, đủ điểm vào trường trọng điểm. Họ không thể làm vậy với em được!”
Đôi mắt trong trẻo, xinh đẹp của Thẩm Nhiễm phủ một lớp sương mờ, trông càng thêm đáng thương.
Thầy Ngô giật mình: “Thật sao?”
Thẩm Nhiễm gật đầu chắc nịch: “Thật ạ!”
Ba ngày trước kỳ thi đại học, ký túc xá đã được dọn sạch, tất cả học sinh nội trú đều bị yêu cầu về nhà.
Khi trở về, Thẩm Nhiễm phát hiện cô em gái cùng mẹ khác cha – Triệu Giai Giai – hành hạ cô hơn bất cứ lúc nào trước đây.
Thậm chí, ngay đêm trước kỳ thi, khi cô vừa đi vệ sinh trở về, Triệu Giai Giai đã khóa trái cửa phòng chung của hai người: “Chị tối qua ngáy to quá, làm tôi không ngủ được! Tối nay chị ngủ ở phòng khách đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.