Thập Niên 80: Vạn Nguyên Hộ Cưới Cô Vợ Yêu Kiều
Chương 27: Chị cả của Tần Trình tới nhà chơi
Nguyệt Tễ Quang Phong
01/10/2022
Hôm sau Vu Lục Lộ dậy, phát hiện trán mình hơi nóng, cô không để ý, bởi vì cô tới tháng, việc này còn nghiêm trọng hơn cảm mạo.
Bởi vì hồi nhỏ không có cơm ăn, cô bị đói nên dậy thì không tốt, mùa đông thiếu ăn thiếu mặc, bị lạnh cúm nên không khỏe, đương nhiên cũng có lẽ là do thể chất.
Lúc tới tháng cũng rất đau, mấy năm gần đây cuộc sống tốt hơn chút, cô mới xinh đẹp hơn chút, đáng tiếc vẫn phải điều dưỡng cơ thể.
Vu Văn Hải thấy mày Vu Lục Lộ không giãn ra, chuẩn bị đến giếng gánh nước.
Cậy đoạt lấy đòn gánh trong tay Vu Lục Lộ, xách hai cái thùng thép lên: “Chị, hôm qua chắc là chị mệt rồi, em đi gánh nước, chị nghỉ ngơi cho khoẻ.”
Cha mẹ không ở nhà, có lẽ đã ra đồng cắt lúa mì rồi, sau khi cậu gánh nước thì phải giúp Vu Lục Lộ nấu cơm, nếu không cha mẹ về sẽ không có gì ăn.
Vu Lục Lộ thấy Vu Văn Hải đã đi gánh nước, bản thân cô thì nấu chút nước nóng, chuẩn bị uống cho ấm bụng.
Nhưng cô uống chút nước ấm cũng chẳng thấm vào đâu, sau khi tới tháng, lúc nghiêm trọng nhất là phải nằm trên giường ba ngày.
Cũng không ai cảm thấy Vu Lục Lộ yếu đuối, cô xinh đẹp, sức khoẻ lại không tốt, mọi người trong nhà đều thương cô.
Lúc này, Tần Tồn Mai hôm qua nghe thấy bác họ Tần nói muốn giúp nhà Vu Lục Lộ thu hoạch lúa mì nên hôm nay tới đây xem tình hình thu hoạch lúa mì của bọn họ, chủ yếu chính là tới chơi với Vu Lục Lộ.
Cô ấy từng gặp Vu Lục Lộ, cô gái này xinh xắn, trẻ trung, còn tươi tắn hơn hoa.
Nhưng lúc này cô ấy thấy cổng nhà họ Vu đang mở, bên trong thì không có ai, lúc này Vu Văn Hải đã gánh nước về đến thì thấy chị cả của Tần Trình tới.
Cậu vội buông đòn gánh, xem Tần Tồn Mai như chị ruột mình: “Chị cả, chị tới nhà em à, chắc khát rồi nhỉ, em đi pha trà cho chị uống.”
Tần Tồn Mai hỏi Vu Văn Hải: “Vậy cảm ơn nhé, chị em đâu, sao không ở nhà?”
Nghe thấy trong phòng truyền ra động tĩnh, Vu Văn Hải suy nghĩ, nói: “Chị em ở trong phòng chị ấy, có phải chị có chuyện muốn nói với chị ấy không?”
Ví dụ như đến khuyên cô lấy Tần Trình.
Tần Tồn Mai nghe thấy Vu Lục Lộ ho khan vài tiếng yếu ớt thì biết sức khoẻ cô gái này không tốt lắm, cô ấy cũng có ý hỏi thăm: “Chị có thể vào thăm em ấy không?”
Vu Văn Hải không để ý chút nào, nói: “Hai người đều là nữ, vào thăm cũng không sao, chị cả, chị vào thăm đi.”
Lúc Tần Tồn Mai vào phòng Vu Lục Lộ thì cố tình lớn tiếng hỏi một tiếng: “Em Lộ Lộ, chị có thể vào thăm em không?”
Vu Lục Lộ nghĩ chẳng lẽ là Tần Tồn Mai có chuyện gì quan trọng nên tìm cô, tuy nói hiện giờ sức khỏe không tốt nhưng vẫn có thể nói chuyện nên cô bảo Tần Tồn Mai vào phòng.
Tần Tồn Mai vừa vào phòng liền ngửi thấy một mùi hương, hỗn hợp đất và ngói xanh, đồ đạc trong phòng bày biện ngăn nắp.
Nhưng cô ấy còn chưa kịp nhìn nhiều thêm, chỉ thấy Vu Lục Lộ nằm trên giường gỗ đang giăng mùng, cô ấy tiến đến sờ trán Vu Lục Lộ: “Em bị bệnh à?”
Giường gỗ cứng cáp, chăn thì không mới không cũ, nhưng cứ khiến cô ấy nhìn người này thì càng khiến người ta muốn yêu thương, quan tâm.
Cách bày biện trong phòng Vu Lục Lộ đã xem như là tốt so với con gái trong thôn, suy cho cùng, mẹ Vu và cha Vu cũng coi trọng cô.
Dù là Vu Văn Hải thì trên giường vẫn là lót rơm rạ và cọng lúa mì, bên trên trải một lớp bông vải lỗ chỗ khá mỏng, có điều Vu Văn Hải là con trai, thô ráp cũng đã quen.
Nghe thấy Tần Tồn Mai hỏi có phải cô bị bệnh không, Vu Lục Lộ lắc đầu: “Không sao, nghỉ ngơi thêm mấy ngày là đỡ.”
Tần Tồn Mai không muốn gây áp lực cho Vu Lục Lộ, cũng không nói chuyện này với Tần Trình, cô ấy muốn về lấy một ít thuốc trị cảm cho Vu Lục Lộ.
Thời buổi này, mọi người có đau bệnh lặt vặt thì cũng gắng chịu, trong nhà Tần Tồn Mai có một vài loại thuốc trị cảm, là lần trước cô ấy bị sốt quá nặng, được đưa phòng khám lấy thuốc, hiện tại vẫn còn dư một ít.
Bởi vì hồi nhỏ không có cơm ăn, cô bị đói nên dậy thì không tốt, mùa đông thiếu ăn thiếu mặc, bị lạnh cúm nên không khỏe, đương nhiên cũng có lẽ là do thể chất.
Lúc tới tháng cũng rất đau, mấy năm gần đây cuộc sống tốt hơn chút, cô mới xinh đẹp hơn chút, đáng tiếc vẫn phải điều dưỡng cơ thể.
Vu Văn Hải thấy mày Vu Lục Lộ không giãn ra, chuẩn bị đến giếng gánh nước.
Cậy đoạt lấy đòn gánh trong tay Vu Lục Lộ, xách hai cái thùng thép lên: “Chị, hôm qua chắc là chị mệt rồi, em đi gánh nước, chị nghỉ ngơi cho khoẻ.”
Cha mẹ không ở nhà, có lẽ đã ra đồng cắt lúa mì rồi, sau khi cậu gánh nước thì phải giúp Vu Lục Lộ nấu cơm, nếu không cha mẹ về sẽ không có gì ăn.
Vu Lục Lộ thấy Vu Văn Hải đã đi gánh nước, bản thân cô thì nấu chút nước nóng, chuẩn bị uống cho ấm bụng.
Nhưng cô uống chút nước ấm cũng chẳng thấm vào đâu, sau khi tới tháng, lúc nghiêm trọng nhất là phải nằm trên giường ba ngày.
Cũng không ai cảm thấy Vu Lục Lộ yếu đuối, cô xinh đẹp, sức khoẻ lại không tốt, mọi người trong nhà đều thương cô.
Lúc này, Tần Tồn Mai hôm qua nghe thấy bác họ Tần nói muốn giúp nhà Vu Lục Lộ thu hoạch lúa mì nên hôm nay tới đây xem tình hình thu hoạch lúa mì của bọn họ, chủ yếu chính là tới chơi với Vu Lục Lộ.
Cô ấy từng gặp Vu Lục Lộ, cô gái này xinh xắn, trẻ trung, còn tươi tắn hơn hoa.
Nhưng lúc này cô ấy thấy cổng nhà họ Vu đang mở, bên trong thì không có ai, lúc này Vu Văn Hải đã gánh nước về đến thì thấy chị cả của Tần Trình tới.
Cậu vội buông đòn gánh, xem Tần Tồn Mai như chị ruột mình: “Chị cả, chị tới nhà em à, chắc khát rồi nhỉ, em đi pha trà cho chị uống.”
Tần Tồn Mai hỏi Vu Văn Hải: “Vậy cảm ơn nhé, chị em đâu, sao không ở nhà?”
Nghe thấy trong phòng truyền ra động tĩnh, Vu Văn Hải suy nghĩ, nói: “Chị em ở trong phòng chị ấy, có phải chị có chuyện muốn nói với chị ấy không?”
Ví dụ như đến khuyên cô lấy Tần Trình.
Tần Tồn Mai nghe thấy Vu Lục Lộ ho khan vài tiếng yếu ớt thì biết sức khoẻ cô gái này không tốt lắm, cô ấy cũng có ý hỏi thăm: “Chị có thể vào thăm em ấy không?”
Vu Văn Hải không để ý chút nào, nói: “Hai người đều là nữ, vào thăm cũng không sao, chị cả, chị vào thăm đi.”
Lúc Tần Tồn Mai vào phòng Vu Lục Lộ thì cố tình lớn tiếng hỏi một tiếng: “Em Lộ Lộ, chị có thể vào thăm em không?”
Vu Lục Lộ nghĩ chẳng lẽ là Tần Tồn Mai có chuyện gì quan trọng nên tìm cô, tuy nói hiện giờ sức khỏe không tốt nhưng vẫn có thể nói chuyện nên cô bảo Tần Tồn Mai vào phòng.
Tần Tồn Mai vừa vào phòng liền ngửi thấy một mùi hương, hỗn hợp đất và ngói xanh, đồ đạc trong phòng bày biện ngăn nắp.
Nhưng cô ấy còn chưa kịp nhìn nhiều thêm, chỉ thấy Vu Lục Lộ nằm trên giường gỗ đang giăng mùng, cô ấy tiến đến sờ trán Vu Lục Lộ: “Em bị bệnh à?”
Giường gỗ cứng cáp, chăn thì không mới không cũ, nhưng cứ khiến cô ấy nhìn người này thì càng khiến người ta muốn yêu thương, quan tâm.
Cách bày biện trong phòng Vu Lục Lộ đã xem như là tốt so với con gái trong thôn, suy cho cùng, mẹ Vu và cha Vu cũng coi trọng cô.
Dù là Vu Văn Hải thì trên giường vẫn là lót rơm rạ và cọng lúa mì, bên trên trải một lớp bông vải lỗ chỗ khá mỏng, có điều Vu Văn Hải là con trai, thô ráp cũng đã quen.
Nghe thấy Tần Tồn Mai hỏi có phải cô bị bệnh không, Vu Lục Lộ lắc đầu: “Không sao, nghỉ ngơi thêm mấy ngày là đỡ.”
Tần Tồn Mai không muốn gây áp lực cho Vu Lục Lộ, cũng không nói chuyện này với Tần Trình, cô ấy muốn về lấy một ít thuốc trị cảm cho Vu Lục Lộ.
Thời buổi này, mọi người có đau bệnh lặt vặt thì cũng gắng chịu, trong nhà Tần Tồn Mai có một vài loại thuốc trị cảm, là lần trước cô ấy bị sốt quá nặng, được đưa phòng khám lấy thuốc, hiện tại vẫn còn dư một ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.