Thập Niên 80: Vạn Nguyên Hộ Cưới Cô Vợ Yêu Kiều
Chương 19: Con gái quyết định gả hay không
Nguyệt Tễ Quang Phong
27/09/2022
Ban đầu Vu Lục Lộ không phát giác sắc mặt họ khác nhau, chỉ là thấy vỏ hạt dưa trong phòng nên cho rằng có khách tới: “Mẹ, để con quét.”
“Không sao, gần sạch rồi, hôm nay con đến nhà vợ trưởng thôn bứt ngó sen mệt mỏi rồi nhỉ, Vu Văn Hải, mau đi xem nước tắm cho chị con đã sôi chưa, để nó tắm rửa.”
Nhưng sau khi bà nói xong thì giọng nhỏ dần, bởi vì trên người Vu Lục Lộ sạch sẽ, cùng lắm là có mùi khói dầu.
Mẹ Vu hỏi cô: “Chuyện gì vậy, con không đi bứt ngó sen?”
Vu Lục Lộ đành phải giải thích: “Dì nói con nấu ăn ngon nên bảo con giúp nấu cơm, lương cũng là một đồng.”
Việc nấu cơm như này nhẹ nhàng hơn bứt ngó sen nhiều, mẹ Vu tính toán trong lòng, bà quay đầu lại nhìn ông chồng mình đang hút thuốc lá sợi, nhắc nhở ông: “Có phải ông có chuyện gì cần nói không.”
Cha Vu ho nhẹ một tiếng, vốn dĩ ông không muốn nói ra chuyện này trước, nhưng Tần Trình đã tìm tới nhà, còn để lại nhiều đồ như vậy.
Còn về 6666 tiền sính lễ, bọn họ không nhận, chuyện này phải xem con gái có chịu hay không.
Thật ra cha Vu cũng có chút dao động, chàng trai lần trước tới nhà cầu hôn con gái ông nói đưa 666 tiền sính lễ.
Hiện tại Tần Trình đưa gấp mười lần, còn nói nếu Vu Lục Lộ không muốn sống trong thôn, anh sẽ mua nhà trong thành.
Hiện giờ nhà trong thành tăng không ít so với mấy năm trước, khoảng bốn năm vạn một căn mới có thể mua được. Tần Trình bảo đảm với ông, chờ sau khi anh thu về hết số tiền trong năm nay, có lẽ có thể mua một căn.
Lúc này cha Vu tìm không ra lý do khác để từ chối Tần Trình.
Chủ yếu là cha Vu cảm thấy Tần Trình này thành thật, có gì nói đó, chứ không phải nguyên nhân là anh đưa quá nhiều sính lễ.
Nhưng người lấy chồng là con gái mình chứ không phải ông, cho nên phải hỏi suy nghĩ của con gái.
Hơn nữa nghe nói Tần Trình này không đứng đắn, mấy năm trước là tên phá hoại, giờ lại là thanh niên có chí cầu tiến, cha Vu chỉ sợ sau khi anh kết hôn rồi lại đổi tính.
“Hôm nay lại có người tới nhà cầu hôn, con gái à, cha phải nói rõ ràng với con, nếu con không muốn gả, ngày mai cha bảo em trai con đi trả quà ngay.” Cha Vu nhìn Vu Lục Lộ: “Tuy nói nhà họ Vu chúng ta không giàu có, nhưng không tới mức bán con gái, nếu con không thích thì chúng ta từ chối.”
Vu Lục Lộ nghĩ thầm mấy năm nay người tới nhà cầu hôn thật sự không ít, bởi vì cô xinh đẹp, mấy người trong thành cũng từng tìm bà mối đến làm mai.
Chỉ là trong thành có vài người quá keo kiệt, chỉ muốn cưới cô làm vợ, còn cho rằng nhà cô chiếm lợi lộng lớn lắm, đều là một bộ dạng kiêu căng.
Người trong thôn có, thôn kế bên có, làng trên xóm dưới đều có.
Nhưng Vu Lục Lộ cũng coi thường bọn họ, đời trước cô cũng không thích, càng đừng nói bản thân ở đời này có một phần ký ức của đời trước.
Vu Lục Lộ không cần suy nghĩ, lập tức từ chối: “Cha, tuổi con còn nhỏ, không gả.”
Vu Văn Hải nấu nước sôi cho Vu Lục Lộ xong, đi ra liền nghe thấy Vu Lục Lộ từ chối thẳng thừng.
Cậu nháy mắt với Vu Lục Lộ: “Chị, chị không muốn biết người tới cầu hôn là ai sao, lỡ như là người chị thích thì sao.”
Vu Lục Lộ từ chối dứt khoát: “Hiện tại chị không có người mình thích.”
Nghe thấy lời này, Vu Văn Hải thầm cầu phúc cho Tần Trình, xem ra Tần Trình lại thất bại rồi.
Vẫn là cha Vu làm rõ rốt cuộc người này là ai: “Chính là Tần Trình ở đông gia thôn, con biết nhỉ, cậu ấy tìm tới nhà cầu hôn, sinh lễ đưa 6666 đồng.”
Vu Lục Lộ giật mình, thời buổi này cùng lắm là đưa mấy trăm đồng làm sinh lễ, Tần Trình đưa nhiều như vậy, là anh cảm thấy con số này may mắn sao?
Đối với Tần Trình, mấy ngày trước Vu Lục Lộ có nói mấy câu với anh, người này trông cũng không tệ, với tiền đề là cô không có một phần ký ức của đời trước.
Tần Trình này, về độ đáng tin thì vô cùng không đáng tin.
Cô nhớ đời trước Tần Trình vào thành mở xưởng rồi kiếm được không ít tiền chứ cũng không biết cuối cùng người anh cưới là ai, nhưng tóm lại không phải Vu Lục Lộ cô.
Người này cũng không phải không tốt, nhưng cô không muốn gả.
“Không sao, gần sạch rồi, hôm nay con đến nhà vợ trưởng thôn bứt ngó sen mệt mỏi rồi nhỉ, Vu Văn Hải, mau đi xem nước tắm cho chị con đã sôi chưa, để nó tắm rửa.”
Nhưng sau khi bà nói xong thì giọng nhỏ dần, bởi vì trên người Vu Lục Lộ sạch sẽ, cùng lắm là có mùi khói dầu.
Mẹ Vu hỏi cô: “Chuyện gì vậy, con không đi bứt ngó sen?”
Vu Lục Lộ đành phải giải thích: “Dì nói con nấu ăn ngon nên bảo con giúp nấu cơm, lương cũng là một đồng.”
Việc nấu cơm như này nhẹ nhàng hơn bứt ngó sen nhiều, mẹ Vu tính toán trong lòng, bà quay đầu lại nhìn ông chồng mình đang hút thuốc lá sợi, nhắc nhở ông: “Có phải ông có chuyện gì cần nói không.”
Cha Vu ho nhẹ một tiếng, vốn dĩ ông không muốn nói ra chuyện này trước, nhưng Tần Trình đã tìm tới nhà, còn để lại nhiều đồ như vậy.
Còn về 6666 tiền sính lễ, bọn họ không nhận, chuyện này phải xem con gái có chịu hay không.
Thật ra cha Vu cũng có chút dao động, chàng trai lần trước tới nhà cầu hôn con gái ông nói đưa 666 tiền sính lễ.
Hiện tại Tần Trình đưa gấp mười lần, còn nói nếu Vu Lục Lộ không muốn sống trong thôn, anh sẽ mua nhà trong thành.
Hiện giờ nhà trong thành tăng không ít so với mấy năm trước, khoảng bốn năm vạn một căn mới có thể mua được. Tần Trình bảo đảm với ông, chờ sau khi anh thu về hết số tiền trong năm nay, có lẽ có thể mua một căn.
Lúc này cha Vu tìm không ra lý do khác để từ chối Tần Trình.
Chủ yếu là cha Vu cảm thấy Tần Trình này thành thật, có gì nói đó, chứ không phải nguyên nhân là anh đưa quá nhiều sính lễ.
Nhưng người lấy chồng là con gái mình chứ không phải ông, cho nên phải hỏi suy nghĩ của con gái.
Hơn nữa nghe nói Tần Trình này không đứng đắn, mấy năm trước là tên phá hoại, giờ lại là thanh niên có chí cầu tiến, cha Vu chỉ sợ sau khi anh kết hôn rồi lại đổi tính.
“Hôm nay lại có người tới nhà cầu hôn, con gái à, cha phải nói rõ ràng với con, nếu con không muốn gả, ngày mai cha bảo em trai con đi trả quà ngay.” Cha Vu nhìn Vu Lục Lộ: “Tuy nói nhà họ Vu chúng ta không giàu có, nhưng không tới mức bán con gái, nếu con không thích thì chúng ta từ chối.”
Vu Lục Lộ nghĩ thầm mấy năm nay người tới nhà cầu hôn thật sự không ít, bởi vì cô xinh đẹp, mấy người trong thành cũng từng tìm bà mối đến làm mai.
Chỉ là trong thành có vài người quá keo kiệt, chỉ muốn cưới cô làm vợ, còn cho rằng nhà cô chiếm lợi lộng lớn lắm, đều là một bộ dạng kiêu căng.
Người trong thôn có, thôn kế bên có, làng trên xóm dưới đều có.
Nhưng Vu Lục Lộ cũng coi thường bọn họ, đời trước cô cũng không thích, càng đừng nói bản thân ở đời này có một phần ký ức của đời trước.
Vu Lục Lộ không cần suy nghĩ, lập tức từ chối: “Cha, tuổi con còn nhỏ, không gả.”
Vu Văn Hải nấu nước sôi cho Vu Lục Lộ xong, đi ra liền nghe thấy Vu Lục Lộ từ chối thẳng thừng.
Cậu nháy mắt với Vu Lục Lộ: “Chị, chị không muốn biết người tới cầu hôn là ai sao, lỡ như là người chị thích thì sao.”
Vu Lục Lộ từ chối dứt khoát: “Hiện tại chị không có người mình thích.”
Nghe thấy lời này, Vu Văn Hải thầm cầu phúc cho Tần Trình, xem ra Tần Trình lại thất bại rồi.
Vẫn là cha Vu làm rõ rốt cuộc người này là ai: “Chính là Tần Trình ở đông gia thôn, con biết nhỉ, cậu ấy tìm tới nhà cầu hôn, sinh lễ đưa 6666 đồng.”
Vu Lục Lộ giật mình, thời buổi này cùng lắm là đưa mấy trăm đồng làm sinh lễ, Tần Trình đưa nhiều như vậy, là anh cảm thấy con số này may mắn sao?
Đối với Tần Trình, mấy ngày trước Vu Lục Lộ có nói mấy câu với anh, người này trông cũng không tệ, với tiền đề là cô không có một phần ký ức của đời trước.
Tần Trình này, về độ đáng tin thì vô cùng không đáng tin.
Cô nhớ đời trước Tần Trình vào thành mở xưởng rồi kiếm được không ít tiền chứ cũng không biết cuối cùng người anh cưới là ai, nhưng tóm lại không phải Vu Lục Lộ cô.
Người này cũng không phải không tốt, nhưng cô không muốn gả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.