Thập Niên 80: Vạn Nguyên Hộ Cưới Cô Vợ Yêu Kiều
Chương 32: Tần Trình Lại Lần Nữa Tới Nhà Cầu Hôn
Nguyệt Tễ Quang Phong
09/10/2022
Vu Văn Hải nghĩ số quả hồng đó đều là của mình, cậu cũng có chút ngượng ngùng.
Mấy thứ này đều là tấm lòng của Tần Trình cho chị cậu, bản thân độc chiếm như vậy, hình như quá là có lỗi với Tần Trình.
Con người Vu Văn Hải khá trung thực, nếu cậu không nói tình hình thực tế ra, ăn hồng cũng sẽ bị tiêu chảy, vô cùng thẹn với lòng.
“Chị, thật ra số quả hồng đó không phải em mua, là người ta cho.”
Cậu trộm liếc nhìn Vu Lục Lộ, thấy quả nhiên cô thay đổi sắc mặt thì lập tức nói tiếp: “Là anh Tần Trình cho, không biết anh Tần Trình nghe ở đâu nói chị thích ăn quả hồng, nhưng không hỏi rõ là chị thích ăn loại hồng cứng cứng nhưng ngọt, cho nên tặng cho chị một sọt quả hồng chín đến mức không thể chín hơn…”
“Chị, em nói rõ rồi nhé, em có thể lấy quả hồng đi hết rồi đó.”
Vu Văn Hải thấy Vu Lục Lộ không nói lời nào thì muốn đem quả hồng đi.
Vu Lục Lộ lại ngăn cản Vu Văn Hải: “Em để quả hồng lại hết, không được mang đi quả nào.”
Vu Văn Hải cả kinh: “Chị, đừng mà, quả hồng là anh Tần Trình vất vả mới hái được, là tấm lòng của anh ấy, chị không thể trả lại cho anh ấy đó.”
Nghe em trai mình nói vậy, Vu Lục Lộ giải thích: “Quả hồng chín rồi thì chị cũng thích ăn.”
Vu Văn Hải không thể tin được, khẩu vị bà chị mình thay đổi nhanh quá, hay là bởi vì nói số hồng này là Tần Trình tặng, cô mới cư xử khác.
Nhưng không phải chị mình không thích Tần Trình sao?
Tuy nói Tần Trình đẹp trai sáng sủa, có tiền hiểu lễ phép, tính tình tốt, giỏi ăn nói…
Nhưng không phải Vu Lục Lộ chướng mắt Tần Trình sao?
Vu Văn Hải đành phải để cả sọt quả hồng lại, trước khi đi còn dặn dò Vu Lục Lộ: “Chị, chị mau ăn quả hồng này đi, nếu không qua mấy ngày là hỏng đó.”
Vu Lục Lộ đi rửa số quả hồng này sạch sẽ, sau đó đặt chúng lên hàng tre trúc sạch sẽ, đón được ánh mắt trời mà phơi.
Cô không thích ăn quả hồng mềm, chỉ có thể làm chúng thành mứt hồng rồi từ từ ăn, cả mùa đông cũng không cần lo không có trái cây ăn.
Tần Trình nghe nói Vu Lục Lộ đã nhận quả hồng của anh thì trong lòng phấn chấn, cười đến mức khóe miệng có dấu vết rõ ràng.
Xem ra bà nội nói không sai, chỉ cần tìm đúng thứ con gái thích, lấy lòng cô ấy, yêu quý cô ấy, che chở cô ấy, chăm sóc cô ấy giống trồng hoa vậy, một ngày nào đó cô ấy sẽ động lòng.
Vu Lục Lộ không ngờ sau khi mình nhận quả hồng của Tần Trình, Tần Trình lại có thêm chút hy vọng.
Hôm nay anh tìm bà mối Vương, lại mời bà ấy đến nhà họ Vu cầu hôn.
Vu Lục Lộ biết được tin tức này, nghĩ thầm Tần Trình sao lại tận dụng mọi thứ, cứ tới nhà cầu hôn, xem ra anh còn chưa từ bỏ ý định.
Nhưng Vu Lục Lộ lại ngóng trông Tần Trình tới nhà, cô không biết Tần Trình có thể kiên trì bao lâu, thích cô đến nhường nào, cảm giác tim đập, run rẩy đó chỉ có lúc gặp Tần Trình mới dần xuất hiện.
Ban đầu Vu Lục Lộ cho rằng đây là tình yêu, nhưng đời trước trải qua quá nhiều chuyện như vậy, Vu Lục Lộ có hơi nghi ngờ, vì sao đối với người khác cô không có cảm giác này, chỉ đối với Tần Trình mới có.
Tần Trình, người này, khiến cô khổ não phiền chán, nhưng cũng không cách nào thật sự từ bỏ.
Sao anh có thể như vậy.
Tần Trình dẫn bà mối Vương tới nhà lần nữa, lần trước cha Vu cảm kích Tần Trình nhờ bác họ và anh họ Tần giúp nhà ông thu hoạch lúa mạch, cho nên lần này cũng tương đối khách sáo với Tần Trình.
Nhưng nói đến hôn sự của con gái, cha Vu cũng không có cách nào làm chủ, tuy mấy tháng nay, cách nhìn của ông đối với Tần Trình đã thay đổi không ít.
Nhưng tâm tư con gái, người làm cha như ông lại không đoán ra.
Trong lòng cha Vu có một ý nghĩ, ông muốn cho Vu Lục Lộ nói chuyện với Tần Trình.
Nếu Vu Lục Lộ vẫn không chịu, cho dù sau này ông có hài lòng với Tần Trình đi nữa thì cũng không cho Tần Trình tới nhà.
Hơn nữa, Tần Trình thật sự là con rể mà ông vừa lòng nhất.
Trong lòng ông hy vọng con gái có thể gả cho Tần Trình, điều kiện nhà anh cũng tốt, điều kiện của chính Tần Trình cũng tốt.
Mấu chốt là mấy thứ này là do Tần Trình dốc sức làm ra, có thể gả cho Tần Trình, cuộc sống sau này nhất định sẽ càng ngày càng rực rỡ.
Mấy thứ này đều là tấm lòng của Tần Trình cho chị cậu, bản thân độc chiếm như vậy, hình như quá là có lỗi với Tần Trình.
Con người Vu Văn Hải khá trung thực, nếu cậu không nói tình hình thực tế ra, ăn hồng cũng sẽ bị tiêu chảy, vô cùng thẹn với lòng.
“Chị, thật ra số quả hồng đó không phải em mua, là người ta cho.”
Cậu trộm liếc nhìn Vu Lục Lộ, thấy quả nhiên cô thay đổi sắc mặt thì lập tức nói tiếp: “Là anh Tần Trình cho, không biết anh Tần Trình nghe ở đâu nói chị thích ăn quả hồng, nhưng không hỏi rõ là chị thích ăn loại hồng cứng cứng nhưng ngọt, cho nên tặng cho chị một sọt quả hồng chín đến mức không thể chín hơn…”
“Chị, em nói rõ rồi nhé, em có thể lấy quả hồng đi hết rồi đó.”
Vu Văn Hải thấy Vu Lục Lộ không nói lời nào thì muốn đem quả hồng đi.
Vu Lục Lộ lại ngăn cản Vu Văn Hải: “Em để quả hồng lại hết, không được mang đi quả nào.”
Vu Văn Hải cả kinh: “Chị, đừng mà, quả hồng là anh Tần Trình vất vả mới hái được, là tấm lòng của anh ấy, chị không thể trả lại cho anh ấy đó.”
Nghe em trai mình nói vậy, Vu Lục Lộ giải thích: “Quả hồng chín rồi thì chị cũng thích ăn.”
Vu Văn Hải không thể tin được, khẩu vị bà chị mình thay đổi nhanh quá, hay là bởi vì nói số hồng này là Tần Trình tặng, cô mới cư xử khác.
Nhưng không phải chị mình không thích Tần Trình sao?
Tuy nói Tần Trình đẹp trai sáng sủa, có tiền hiểu lễ phép, tính tình tốt, giỏi ăn nói…
Nhưng không phải Vu Lục Lộ chướng mắt Tần Trình sao?
Vu Văn Hải đành phải để cả sọt quả hồng lại, trước khi đi còn dặn dò Vu Lục Lộ: “Chị, chị mau ăn quả hồng này đi, nếu không qua mấy ngày là hỏng đó.”
Vu Lục Lộ đi rửa số quả hồng này sạch sẽ, sau đó đặt chúng lên hàng tre trúc sạch sẽ, đón được ánh mắt trời mà phơi.
Cô không thích ăn quả hồng mềm, chỉ có thể làm chúng thành mứt hồng rồi từ từ ăn, cả mùa đông cũng không cần lo không có trái cây ăn.
Tần Trình nghe nói Vu Lục Lộ đã nhận quả hồng của anh thì trong lòng phấn chấn, cười đến mức khóe miệng có dấu vết rõ ràng.
Xem ra bà nội nói không sai, chỉ cần tìm đúng thứ con gái thích, lấy lòng cô ấy, yêu quý cô ấy, che chở cô ấy, chăm sóc cô ấy giống trồng hoa vậy, một ngày nào đó cô ấy sẽ động lòng.
Vu Lục Lộ không ngờ sau khi mình nhận quả hồng của Tần Trình, Tần Trình lại có thêm chút hy vọng.
Hôm nay anh tìm bà mối Vương, lại mời bà ấy đến nhà họ Vu cầu hôn.
Vu Lục Lộ biết được tin tức này, nghĩ thầm Tần Trình sao lại tận dụng mọi thứ, cứ tới nhà cầu hôn, xem ra anh còn chưa từ bỏ ý định.
Nhưng Vu Lục Lộ lại ngóng trông Tần Trình tới nhà, cô không biết Tần Trình có thể kiên trì bao lâu, thích cô đến nhường nào, cảm giác tim đập, run rẩy đó chỉ có lúc gặp Tần Trình mới dần xuất hiện.
Ban đầu Vu Lục Lộ cho rằng đây là tình yêu, nhưng đời trước trải qua quá nhiều chuyện như vậy, Vu Lục Lộ có hơi nghi ngờ, vì sao đối với người khác cô không có cảm giác này, chỉ đối với Tần Trình mới có.
Tần Trình, người này, khiến cô khổ não phiền chán, nhưng cũng không cách nào thật sự từ bỏ.
Sao anh có thể như vậy.
Tần Trình dẫn bà mối Vương tới nhà lần nữa, lần trước cha Vu cảm kích Tần Trình nhờ bác họ và anh họ Tần giúp nhà ông thu hoạch lúa mạch, cho nên lần này cũng tương đối khách sáo với Tần Trình.
Nhưng nói đến hôn sự của con gái, cha Vu cũng không có cách nào làm chủ, tuy mấy tháng nay, cách nhìn của ông đối với Tần Trình đã thay đổi không ít.
Nhưng tâm tư con gái, người làm cha như ông lại không đoán ra.
Trong lòng cha Vu có một ý nghĩ, ông muốn cho Vu Lục Lộ nói chuyện với Tần Trình.
Nếu Vu Lục Lộ vẫn không chịu, cho dù sau này ông có hài lòng với Tần Trình đi nữa thì cũng không cho Tần Trình tới nhà.
Hơn nữa, Tần Trình thật sự là con rể mà ông vừa lòng nhất.
Trong lòng ông hy vọng con gái có thể gả cho Tần Trình, điều kiện nhà anh cũng tốt, điều kiện của chính Tần Trình cũng tốt.
Mấu chốt là mấy thứ này là do Tần Trình dốc sức làm ra, có thể gả cho Tần Trình, cuộc sống sau này nhất định sẽ càng ngày càng rực rỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.